Lộng Triều

Mặt Hoàng Đại Lâm cứng lại, ngay cả bạn gái ở bên cạnh đẩy mà y cũng không chú ý tới. Y hoàn toàn bị ba người vừa rồi hấp dẫn.

Ánh mắt ba người đó cũng nhìn về phía này nhưng chỉ nhìn thoáng qua rồi thôi. Sau đó quản lý câu lạc bộ đi tới đây.

Trong ba người kia thì hắn biết hai. Ngoài người đàn ông trẻ tuổi đứng giữa hắn không nhận ra, thì người bên trái không có gì bất ngờ chính là tổng giám đốc Tập đoàn quốc điện – Đổng Minh Đường, đây là người nói một không hai ở tập đoàn, một lời quyết định sinh tử bao người.

Bên cạnh thì y cũng gặp qua, Hình Nguyên –- Tổng giám đốc tập đoàn đầu tư năng lượng Trung Quốc, cũng là một tập đoàn thuộc Bộ năng lượng. Mình chẳng qua chỉ thuộc công ty con của Tập đoàn quốc điện, nhưng tập đoàn đầu tư năng lượng Trung Quốc lại có cơ cấu pháp nhân riêng, đầu tư trong toàn bộ lĩnh vực năng lượng. hơn nữa quan trọng nhất chính là Hình Nguyên này nghe nói sắp thay tổng giám đốc Đổng Minh Đường, Đổng Minh Đường sẽ lên làm phó bộ trưởng Bộ năng lượng.

Âu Dương Cẩm Hoa không chú ý thấy điểm này, y đang rất buồn bực.

Tên Hoàng Đại Lâm khinh người quá đáng.

Từ lời nói tới hành vi đều là khoe khoang công việc, lại còn trêu mình và Quách Yểu, hỏi mình cả ngày làm gì ở cơ quan, có phải là đọc báo uống trà cho hết giờ không? Tuy giọng điệu khôi hài nhưng Âu Dương Cẩm Hoa nghe ra vẻ khinh thường của đối phương

Quách Yểu đã bắt đầu hờn dỗi, Hoàng Đại Lâm cùng Mã Điềm đắc ý tươi cười giống như cây kim đâm vào tim cô. Mà sự cơ trí bình thường của Âu Dương Cẩm Hoa không biết chạy đâu, chỉ ngồi cúi đầu ở đó làm Quách Yểu càng bực hơn.

Mấy bạn học khác có lẽ cũng cảm thấy gì đấy, Hà Thiện đang cố chuyển đề tài nhưng càng như vậy càng làm Quách Yểu tức thêm. Mã Điềm cùng Hoàng Đại Lâm hiển nhiên muốn khoe khoang, thịu uy, đáng hận chính là Âu Dương Cẩm Hoa không tìm được đối sách gì đáp lại.

Mãi tới khi bị bạn gái đụng mạnh vào, Hoàng Đại Lâm mới tỉnh lại từ cõi thần tiên. Hắn không ngờ gặp hai vị lãnh đạo ở đây. Sếp mang mình tới đây mấy lần, hắn cảm thấy khách tới đây ít nhiều đều có quan hệ đến ngành năng lượng, không ngờ rằng lần đầu mình một mình lại gặp hai lãnh đạo này.

Bọn họ đương nhiên không nhận ra mình, chẳng qua bọn họ như nhìn về phía này. Điều đó khiến Hoàng Đại Lâm rất tò mò, chẳng lẽ bọn họ có chút ấn tượng với mình? Biết khả năng này rất nhỏ nhưng Âu Dương Cẩm Hoa không nhịn được nghĩ như vậy

Âu Dương Cẩm Hoa cũng thấy mặt Quách Yểu sa sầm lại, y không khỏi cười khổ trong lòng. Gặp chuyện này không phải điều y am hiểu, làm như thế nào hóa giải cục diện thì y không biết.

Nghe quản lý câu lạc bộ nói, Âu Dương Cẩm Hoa ngạc nhiên đứng lên, y không ngờ sếp cũng ở đây.

- Sao vậy Cẩm Hoa?
Quách Yểu không vui nói.

- Sếp ở bên kia bảo anh sang một chút.
Âu Dương Cẩm Hoa nhỏ giọng nói.

- Hả? Sếp anh cũng ở đây?
Quách Yểu có chút vui mừng:
- Chủ nhiệm Triệu biết anh ở đây?

- Không biết, có lẽ là nhìn thấy chúng ta. Anh cũng không biết, chủ nhiệm Triệu chỉ bảo anh sang đó, tối nay sếp muốn dẫn anh đi tham gia bữa ăn nhưng vì có việc nên anh không đi. Bây giờ có thể sếp đang ngồi với người khác.
Âu Dương Cẩm Hoa đoán.

Tính tò mò của phụ nữ lập tức xuất hiện, Quách Yểu cũng vậy;
- Chủ nhiệm Triệu đang ngồi cùng ai vậy nhỉ?

- Cái này anh sao biết được? Chỉ có thể đi qua mới biết.
Âu Dương Cẩm Hoa không dám chậm trễ vội vàng đứng lên đi.

- Sao, Âu Dương có việc ư?

- Không biết, hình như sếp của Âu Dương ở đây, có thể thấy Âu Dương nên gọi sang đó giới thiệu mấy người bạn.
Quách Yểu lúc này có thể tranh thủ lấy lại chút thể diện. Dù sao lát Âu Dương Cẩm Hoa về nói gì người khác cũng phải nghe, ai có thể đi hỏi sếp của hắn chứ?

- Sếp của Âu Dương…
Mấy bạn học dều có chút tò mò. Bọn họ biết Âu Dương Cẩm Hoa làm việc ở văn phòng Ủy ban kế hoạch phát triển quốc gia, sao bây giờ đột nhiên lại có một ông sếp.

- Âu Dương bây giờ là thư ký cho phó chủ nhiệm, cả ngày chạy bên ngoài rất mệt. Tôi còn muốn hắn đừng làm chức thư ký nữa.
Quách Yểu nửa khoe nửa oán giận.

- Làm thư ký cho phó chủ nhiệm Ủy ban kế hoạch phát triển quốc gia?
Mấy bạn học cùng kêu lên, nhất là Hoàng Đại Lâm. Hắn vội vàng nói:
- Tiểu Yểu, Âu Dương làm thư ký cho ai?

- Hình như là làm thư ký cho một phó chủ nhiệm họ Triệu.
Quách Yểu có chút do dự. Âu Dương Cẩm Hoa không cho cô nói chuyện này nhưng hôm nay cô bị châm chọc nhiều nên bất chấp

- Triệu Quốc Đống..
Triệu Quốc Đống giật mình. Hắn mặc dù không biết Triệu Quốc Đống nhưng cũng nghe nói đối phương từng làm ở Bộ năng lượng. Lúc ấy hắn mới về cơ quan chưa lâu nên không chú ý. Về sau mới nghe nói trong bộ có một nhân vật tài giỏi đi ra, hơn 30 tuổi đã là cán bộ cấp phó bộ trưởng, thường vụ tỉnh ủy tỉnh An Nguyên, sau đó sang Điền Nam, mãi tới khi Triệu Quốc Đống đến làm phó chủ nhiệm Ủy ban kế hoạch phát triển quốc gia, Hoàng Đại Lâm hoàn toàn chấn động.

Không ngờ thằng Âu Dương Cẩm Hoa kia lại làm thư ký cho Triệu Quốc Đống.

Hoàng Đại Lâm phản ứng rất nhanh, nghĩ đến vừa nãy hai vị lãnh đạo Đổng Minh Đường và Hình Nguyên đi cùng một người khoảng hơn 30 tuổi. Mình còn đang khó hiểu không biết là ai có thể khiến hai lãnh đạo đi theo nvvy. Bây giờ hắn lập tức tỉnh ra, ngoài Triệu Quốc Đống ra thì còn là ai?

Tiếng than thở từ đám bạn học vang lên khiến Quách Yểu mê say. Nhất là thấy vẻ mặt của Hoàng Đại Lâm và Mã Điềm lúc này, Quách Yểu rất thích thú.



Nửa tiếng sau Âu Dương Cẩm Hoa từ phòng vip đi ra mới phát hiện không khí bữa tiệc hoàn toàn khác so với lúc mình rời đi.

Vẻ tự hào trên mặt bạn gái và vẻ hâm mộ của người khác, hơn nữa Hoàng Đại Lâm còn cố ý lấy lòng làm Âu Dương Cẩm Hoa ý thức được nửa tiếng vừa rồi có thay đổi lớn.

- Âu Dương, ông giấu sâu thật đó. Chuyện tốt như vậy còn bảo Quách Yểu giấu mọi người, không coi chúng tôi là bạn sao?
Hoàng Đại Lâm cười rất tươi làm Âu Dương Cẩm Hoa cảm thấy không được tự nhiên.
- Làm thư ký cho chủ nhiệm Triệu mà không nói một tiếng, dù như thế nào cũng phải để mọi người chúc mừng chứ. Tốt xấu gì chủ nhiệm Triệu cũng là lãnh đạo từ Bộ năng lượng chúng tôi đi ra.

Âu Dương Cẩm Hoa nhìn Quách Yểu thấy cô có chút lo lắng nhưng lập tức bị vẻ đắc ý che mờ. Âu Dương Cẩm Hoa thở dài một tiếng nói. Chuyện này cũng không thể giấu người, hắn chỉ là không muốn được lấy lòng như thế nào. Làm thư ký cho lãnh đạo là rất mẫn cảm, hơn nữa sếp của mình càng là nhân vật mẫn cảm nên dễ bị bên ngoài chú ý.

- Tôi chỉ là điều chỉnh vị trí công tác mà thôi, cũng không phải lên chức thì có gì đáng chúc mừng.
Âu Dương Cẩm Hoa rất tùy ý nói, công phu biến sắc như Hoàng Đại Lâm thì y không làm được. Cho nên người như Hoàng Đại Lâm đi tới đâu cũng nhanh chóng thích ứng được.

Hoàng Đại Lâm không hề cảm thấy vẻ lạnh nhạt của Âu Dương Cẩm Hoa, vẫn cười nói:
- Âu Dương, chủ nhiệm Triệu có phải là đi cùng tổng giám đốc Đường và tổng giám đốc Hình không?

Âu Dương Cẩm Hoa ngẩn ra lập tức hiểu có lẽ vừa nãy Hoàng Đại Lâm thấy được sếp và Đổng Minh Đường, Hình Nguyên đi cùng.
- Ừ.

- Vậy sếp ông có phải rất quen với tổng giám đốc Đường và tổng giám đốc Hình?

- Có thể.
Âu Dương Cẩm Hoa không muốn nói dối, thực ra hắn biết sếp có quan hệ mật thiết với Đổng Minh Đường, cũng có quan hệ nhiều năm với Hình Nguyên, nhưng hắn không muốn trả lời vấn đề này của Hoàng Đại Lâm.

- Âu Dương, tôi nhờ ông việc này có được không? Tôi muốn ông đi cùng đến chào tổng giám đốc Đường và tổng giám đốc Hình một tiếng.
Âu Dương Cẩm Hoa mặt mày thành khẩn nói.
- Tôi muốn thanh toán giúp mấy vị lãnh đạo, không biết lãnh đạo có cho tôi cơ hội này không.

Mọi người giật mình và kinh ngạc vì bộ dạng này của Hoàng Đại Lâm.

Âu Dương Cẩm Hoa ngẩn ra nhưng lại thầm than Hoàng Đại Lâm này đúng là giỏi, nếu là mình tuyệt đối không thể làm như vậy.

Thấy Âu Dương Cẩm Hoa có chút khó xử, Hoàng Đại Lâm nháy mắt với bạn gái ra hiệu nói giúp với Quách Yểu, Mã Điềm mặc dù không muốn nhưng ả biết tính cách bạn trai nên chỉ có thể lên tiếng nhờ Quách Yểu và Âu Dương Cẩm Hoa giúp đỡ.

Quách Yểu cũng thật không ngờ lại thành ra như vậy, Mã Điềm lần đầu tiên ăn nói khép nép nhờ mình, cảm giác này cô chưa bao giờ được hưởng. Tuy biết mình không nên xen vào nhưng cô vẫn không nhịn được bảo Âu Dương Cẩm Hoa giúp Hoàng Đại Lâm.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận