Lộng Triều

Triệu Quốc Đống vừa vào cửa thì đã thấy tiếng ồn ào đập vào mặt, tiếng nhạc chói tai làm hắn không quá thích ứng.

Trong sàn nhảy các đôi nam nữ như quái thú, như điên rại nhảy theo điệu nhạc, các DJ không ngừng đẩy âm nhạc lên thật cao. Phần thứ chín của bài Hà Đông – Không muốn nói lời tạm biệt không ngừng quanh quẩn khắp sàn nhảy.

Một cảm giác từ lâu ập tới làm Triệu Quốc Đống phải suy nghĩ. Hắn nhớ bài hát Hà Đông này là thứ mà Đức Sơn thích nhất, âm thanh với những tiết tấu đầy mê hoặc, mà sản nhảy cũng phát ra những điệu nhạc làm các đôi nam nữ thanh niên điên cuồng.

Triệu Quốc Đống cố gắng làm mắt mình quen với hoàn cảnh và tìm anh.

Đây là một trong ba sàn nhảy lớn nhất Thành phố An Đô – Sàn nhảy Thiên Bách Độ. Chẳng qua nơi này cũng nổi tiếng là nơi rất nguy hiểm của Thành phố An Đô. Đám nam nữ bị rượu bia làm mờ đi lý trí có thể xung đột với nhau ở đây. Gần như hàng năm ở đây đều xảy ra vài vụ án mạng, Thiên Bách Độ cứ đóng rồi lại mở, mở rồi lại đóng, không ngừng chỉnh đốn, không ngừng có vụ việc xảy ra.

Tiếng mắng chửi thô lỗ, tiếng gào thét, tiếng kêu đầy phóng đãng hợp thành một bản nhạc quái dị trong đêm. Triệu Quốc Đống không biết đám Cổ Tiểu Âu sao lại tới đây. Khi gọi tới cho Cổ Tiểu Âu, Triệu Quốc Đống chỉ thấy tiếng ồn ào.

Triệu Quốc Đống cuối cùng đã tìm được mục tiêu, nó quá bắt mắt vì có ba cô gái đầy quyến rũ ngồi đó. Mặc dù các cô không nói nhưng Triệu Quốc Đống vẫn có thể dễ dàng phát hiện ra các cô.


Khi Cổ Tiểu Âu hưng phấn ôm vai Triệu Quốc Đống, hắn liền cảm nhận được hôm nay có phiền phức. Vô số ánh mắt căm thù nhìn chằm chằm vào hắn.

Đám thanh niên 17 đến 20 tuổi ngồi quanh quẩn mấy bàn bên cạnh rất tự nhiên nhìn chằm chằm vào ba cô gái hơn bọn họ hai ba tuổi. Ba cô uống hết cả chai rượu vang, còn có nhiều chai bia nằm bên dưới.

Hai thằng thanh niên đang không ngừng mời rượu mấy cô. Nhưng Kiều San ngồi ở giữa lại kiêu ngạo như công chúa, không thèm để ý tới, cứ giơ chén của mình lên uống. Hai tên này có chút buồn bực, có lẽ thấy Triệu Quốc Đống tới nên mới hậm hực cầm chai rời đi.

Cũng may tình hình không quá xấu như mình nghĩ, ít nhất còn trong phạm vi khống chế. Triệu Quốc Đống thở phào nhẹ nhõm, hắn không quá quen với hoàn cảnh này. Theo hắn thấy nơi này nên là dành cho đám thanh niên dưới 25 tuổi, hắn sao có thể quen với nơi này.

Triệu Quốc Đống rất nhanh biết rõ tại sao mấy người tới đây. Hôm nay là sinh nhật của Kiều San, Cổ Tiểu Âu và Đồng Úc chúc mừng cô nên mới chọn nơi này. Sự náo nhiệt của Thiên Bách Độ làm cho con người ta dễ thả lỏng. Ba cô gái tuyệt đẹp đấu rượu ở đây khó tránh khỏi bị đám nam giới thiếu bạn gái nhìn chằm chằm. Không ngừng có người đến mời rượu, mời nhảy, gần như các cô không thể né tránh nên mới có nhiều vỏ chai dưới chân như vậy.

Triệu Quốc Đống cầm chai bia lên uống một ngụm. Hắn đã đuổi được hai thằng đi, chai bia trên bàn nhanh chóng rơi vào bụng hắn. Mà ba cô Cổ Tiểu Âu đang không ngừng cười nói, trêu chọc hắn, nơi này rất nguy hiểm.

Nhiệt độ xung quanh đang không ngừng tăng lên, các ánh mắt căm thù nhìn hắn. Nhất là khi Cổ Tiểu Âu thân thiết ôm vai hắn, thậm chí còn cạ cạ cặp vú to vào tay hắn, Triệu Quốc Đống thậm chí có thể cảm nhận ra không khí đang khẩn trương.

Nhìn ánh mắt tóe lửa của đám thanh niên, có hai thằng đang đi về phía cửa. Triệu Quốc Đống biết hôm nay muốn bình yên ra khỏi sàn nhảy cũng khá phí công. Hắn đã qua thời kỳ dùng nắm tay mà giải quyết mâu thuẫn, đã đến lúc dùng đầu óc.

- Sếp Quảng, tối như vậy rồi không làm phiền chứ?

Tiếng ồn ào của điện thoại làm Quảng Minh rất buồn bực. Đối phương có vẻ rất quen với mình, giọng cũng quen nhưng trong lúc nhất thời y không nghĩ ra.

- Alo, xin hỏi ai đó? Tôi không nghe rõ.
Quảng Minh mới ra khỏi văn phòng, hôm nay y trực ban.


- Tôi là Triệu Quốc Đống, sao, quên bạn cũ rồi ư?

Quảng Minh có chút giật mình mà nói:
- Ồ? Là cậu ư? Đã lâu không gặp, sao hôm nay lại nhớ tớ ông anh này thế?

Sau buổi ở Lam Loan, Triệu Quốc Đống đã tới cảm ơn Đồn công an Nhị khẩu, vị phó trưởng đồn Quảng Minh này làm hắn có ấn tượng tốt, sau đó mời cơm mới biết Quảng Minh tốt nghiệp trường cảnh sát An Đô, chẳng qua chỉ hơn Triệu Quốc Đống vài khóa.

Tính cách Quảng Minh chính trực hơn Khương Bách Toàn khiến y dù có năng lực tốt đến mấy cũng chỉ có thể làm phó. Lãnh đạo đã có ấn tượng anh là người bốc đồng nên khó có thể thay đổi.

Chẳng qua sau khi gặp Triệu Quốc Đống làm vận mệnh Quảng Minh thay đổi đôi chút. Sau bữa ăn đó, Quảng Minh và Triệu Quốc Đống coi như làm bạn. Cái khác không nói, nói tóm lại phân Cục trưởng phân cục Hoa Khê – Triều Ứng cũng dần có ấn tượng tốt đối với Quảng Minh. Khi Khương Bách Toàn lên làm phó phân Cục trưởng, Quảng Minh cũng đánh bại các đối thủ khác thành Trưởng đồn công an.

Khi Triệu Quốc Đống ở Sở Giao thông cũng mời Quảng Minh và Khâu Nguyên Phong đến ăn cơm vài lần, chẳng qua sau đó hắn tới Ninh Lăng nên ít liên lạc.

- Ha ha, anh Quảng, tôi gặp chút phiền phức trên địa bàn của anh nên gọi tới cầu cứu.
Triệu Quốc Đống cười nói.

- Sao, có gì cậu cứ nói.

Quảng Minh ngẩn ra. Triệu Quốc Đống có năng lực như thế nào thì y không rõ. Y chỉ biết Bí thư Đảng ủy chính pháp kiêm Cục trưởng Cục công an thành phố Lưu Triệu Quốc có quan hệ mật thiết với hắn, Triều Ứng đề bạt mình không phải vì năng lực của mình. Thời này anh muốn đi tới đâu có dễ, phải có quan hệ.

- Tôi có cô em gái và hai bạn của nó ở Thiên Bách Độ, tôi cũng ở đây. Có lẽ một nhóm thanh niên muốn gây chuyện. Tôi lo có việc nên chưa đi, lại sợ gây phiền phức trên địa bàn của anh cho nên…. Bây giờ mặc dù vẫn chưa có chuyện gì nhưng tôi lo bọn chúng sinh sự. Anh bố trí hai người tới giúp chút, đừng xảy ra chuyện là được.

Quảng Minh bỏ máy xuống rồi gọi cho cảnh sát trực ban rồi dẫn người lên hai chiếc xe cảnh sát chạy thẳng tới Thiên Bách Độ. Thiên Bách Độ là câu lạc bộ phức tạp nhất trên địa bàn, dù không có việc thì Quảng Minh thi thoảng cũng dẫn người tới. Thứ nhất đề phòng kẻ say gây chuyện, hai là nhắc nhở chủ câu lạc bộ.

Quảng Minh dẫn theo cảnh sát xuất hiện ở Thiên Bách Độ, Triệu Quốc Đống mới yên tâm vì không có chuyện nữa.

Ba cô Cổ Tiểu Âu có vẻ không ý thức tính nghiêm trọng của vấn đề nên vẫn vui vẻ uống.

Mấy tên thanh niên đều đang chuẩn bị gây chuyện vì Triệu Quốc Đống cái tội một mình ôm ba cô gái. Triệu Quốc Đống biết ở tình huống này rất hay xảy ra.

Cảnh sát xuất hiện làm nhiều người phải sợ. Khi tình hình chưa cực đoan thì sự xuất hiện của cảnh sát sẽ cứu vãn được tình hình. Nhưng khi đã có xung đột mà anh muốn khống chế thì không dễ.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận