Lộng Triều

Khi theo xe đến Đồn công an, Triệu Quốc Đống không xuống dưới. Ba cô gái đang say rượu ngồi trong xe, hắn không biết nếu mình không tới thì ba cô sẽ xảy ra chuyện gì nữa. Đương nhiên nói đi lại nói lại, nếu không không đến thì ba cô cũng không dám uống nhiều như vậy.

Triệu Quốc Đống ném cho Quảng Minh hai bao Trung Hoa rồi nói.
- Vất vả các anh em, hôm nào mời cả sếp Triều, đúng, còn cả sếp Khương đi ăn một bữa. Đã lâu không gặp bọn họ.

Quảng Minh không thể không thừa nhận con người có cảnh ngộ khác nhau. Đối phương học kém y vài khóa mà bây giờ đã làm Bí thư huyện ủy, hơn nữa còn có thể quen biết thân với sếp Triều, thậm chí là Bí thư Lưu của Cục công an thành phố.

Xe Audi vững vàng chạy trên đường, Triệu Quốc Đống đúng là có chút hối hận sao lại cao hứng gọi cho Cổ Tiểu Âu để bây giờ phải đưa ba cô gái say xỉn về nhà.

Triệu Quốc Đống không biết ba cô uống bao nhiêu. Theo hắn biết Cổ Tiểu Âu uống kém nhất, ngược lại Kiều San và Đồng Úc lại uống giỏi. Chẳng qua xem ra tối nay hai cô này cũng uống nhiều.

- Tiểu Âu, bọn em làm gì mà lại đến đó uống rượu?
Triệu Quốc Đống thấy mắt Cổ Tiểu Âu mê đi vì say nên không nhịn được hỏi.

- Anh, ai cũng nói Thiên Bách Độ có không khí tốt, âm nhạc sôi động, dễ làm người ta vui vẻ. Hôm nay sinh nhật Kiều San nên em cùng Tiểu Úc đến đó ăn mừng một phen.
Cổ Tiểu Âu có chút hưng phấn mà nói:
- Anh, cảnh sát kia có phải bạn anh không? Em thấy anh ta vừa xuất hiện đã khiến đám người xung quanh ngoan ngoãn hẳn lại. Ánh mắt chúng nói chuyện vào em, Kiều San và Đồng Úc, hận không thể lột sạch quần áo bọn em xuống. Hì hì.

- Ai bảo bọn bà và San San ăn mặc quyến rũ như vậy?
Đồng Úc ngồi sau xe không nhịn được nghiêng người. Kiều San đúng là đã say, đầu dựa vào bụng Đồng Úc, hai chân mở rộng. Bên dưới váy mặc dù có quần tất nhưng Triệu Quốc Đống lái xe đằng trước nhìn qua kính chiếu hậu có thể thấy rõ quần lót của cô màu gì.

- Ai bảo thủ như bà chứ. Mới 22 mà đã mặc như bà già 40 tuổi.
Cổ Tiểu Âu đắc ý nói.
- Tiểu Úc, bà không thấy mấy thằng nhóc đó sao? Tôi trêu bọn họ để bọn chúng không làm gì được, tối về nằm mơ đi.


Triệu Quốc Đống lắc đầu không biết nói gì. Cổ Tiểu Âu này không biết sao mà hay nghĩ linh tinh như vậy? Một khi uống rượu vào không thể khống chế được và xảy ra chuyện thì sao? Lúc ấy muốn khóc cũng không được.



Vừa vào đến căn nhà của Cổ Tiểu Âu, Cổ Tiểu Âu đã không nhịn được dẫn đầu lao vào Wc, nôn không ngừng. Triệu Quốc Đống chưa kịp đỡ Cổ Tiểu Âu lên giường, Kiều San đã nôn.

Một tay Triệu Quốc Đống đẩy lên giường, ngay cả giày của cô bé cũng không kịp cởi, hắn đã bế Kiều San chạy vào Wc. Cũng may phòng nhà Tiểu Âu không lớn, hắn chạy vài bước đã đưa Kiều San đến Wc. Cô bé không ngừng nôn và ho đến độ nước mắt chảy ra. Triệu Quốc Đống thầm than sao tự chuốc khổ vào mình như vậy?

Rượu mà không nôn ra sẽ khó chịu cả đêm, tốt hơn hết là nôn sớm. Triệu Quốc Đống dìu Kiều San, một tay vỗ lưng cô giúp cô dễ nôn.

Đồng Úc cũng cảm thấy mình không thể chịu được, cô rất buồn nôn.

Cô vốn không uống mấy, nhưng kết quả Cổ Tiểu Âu và Kiều San trêu nên uống vài ly bia, thêm cả việc đấu rượu nên uống vài ly. Cô muốn vào Wc nhưng xe cảnh sát đến làm không kịp. Bây giờ nhịn lâu như vậy càng làm cô khó chịu. Cô định về là vào Wc ngay, không ngờ nhà Tiểu Âu chỉ có một phòng Wc. Tiểu Âu chưa xong thì Kiều San đã nôn, một lúc không ra làm Đồng Úc rất khó chịu. Cô kẹp chặt hai chân lại cảm thấy quần mình ướt ướt.

Khi cô lảo đảo tiến vào Wc, Triệu Quốc Đống còn nghĩ cô muốn nôn nên nói:
- Tiểu Úc, em thật sự muốn nôn thì có thể nôn vào chậu rửa mặt.

Kiều San vừa vào Wc thì thấy không thể khống chế được nữa, cô nói với giọng nghẹn ngào:
- Anh mau ra đi.

- Sao thế Tiểu Úc? Em khó chịu ở đâu ư?
Triệu Quốc Đống có chút ngạc nhiên. Hắn thấy Đồng Úc không phải giống như buồn nôn, mặt đỏ bừng, hai tay đặt trên cạp váy, hai chân giữ chặt vào nhau trông khá kỳ lạ.

Đồng Úc không nhịn được nên muốn khóc.

- Anh mau ra đi, đưa San San ra, em muốn đi Wc, em không nhịn được nữa.

- Hả?
Triệu Quốc Đống thấy Đồng Úc như vậy thì đoán có lẽ mất khống chế. Nhưng Kiều San bây giờ đang dựa vào thành bồn cầu mà nôn, trong lúc nhất thời hắn không biết làm gì nên thuận tay cầm một chậu nhựa ở sàn đưa cho Đồng Úc.
- Mau, vào đây.

Đồng Úc không nhịn được mà khóc nhưng bây giờ không suy nghĩ nhiều. Cô lột quần và quần lót xuống, ngồi xuống mà tiểu.

Triệu Quốc Đống há hốc mồm khi thấy cảnh này.

Đồng Úc che mặt khóc. Cô đúng là không ngờ mình lại gặp cảnh này. Mình không ngờ cởi quần đi Wc trước mặt một người đàn ông.

Triệu Quốc Đống cũng không biết làm gì vì lần đầu gặp phải. Đồng Úc có lễ không dám đứng lên kéo quần trước mặt hắn nên chỉ biết ôm mặt ngồi đó khóc. Chẳng lẽ cô không biết bên dưới cứ như thế lộ ra trước mặt hắn sao?

Triệu Quốc Đống không muốn suy nghĩ nhiều. Dù sao các cô đều say nên mất khống chế. Hắn liền đi lên đỡ cô dậy, kéo quần của cô lên. Chẳng qua chỉ thoáng nhìn đã làm hắn điên đảo tâm hồn.

Khi Triệu Quốc Đống kéo Đồng Úc lên, Đồng Úc xấu hổ đến độ không thể đứng vững. Nhất là khi hắn kéo quần làm cô càng hoảng loạn.

Ngay cả Triệu Quốc Đống cũng không biết xử lý sao với việc này. Hắn chỉ có thể vỗ vỗ vai Đồng Úc mà an ủi, hắn có thể nói gì chứ?

Khi Triệu Quốc Đống bế Kiều San nôn đến độ trời đất quay cuồng lên, Kiều San đã không thể đứng vững. Hôm nay là sinh nhật của cô nên cô được mời nhiều nhất. Uống rượu cùng bia đúng là không hề nhẹ.

Triệu Quốc Đống lau mặt cho Kiều San xong, sau đó mới bế cô từ Wc ra.


Cổ Tiểu Âu đã ngủ, chẳng qua ngủ trông không đẹp mắt chút nào. Váy cô không buồn cởi, giày ném ở đầu giường, tất chỉ cởi được một chiếc, chiếc còn lại vẫn ở đầu gối, cặp đùi trắng nõn lộ ra, quần lót màu tím đỏ ôm chặt vào mông, thậm chí cả khe rãnh kia cũng mơ hồ thấy.

Triệu Quốc Đống cười khổ một tiếng, ngay cả khi đã có quan hệ với Cổ Tiểu Âu nhưng tư thế này của cô cũng làm hắn phải nuốt nước bọt.

Cũng may Cổ Tiểu Âu giường ngủ của Cổ Tiểu Âu đủ lớn, ba người chen nhau cũng được. Kiều San và Đồng Úc có lẽ đã ở đây không ít. Triệu Quốc Đống đặt Kiều San lên giường rồi nhìn lại thì thấy Đồng Úc đã cuộn mình thiếp đi trên ghế.

Hắn vào phòng đun nước, sau đó vào Wc dọn dẹp một chút.

Hắn lấy khăn lông lau mặt, cổ cho Cổ Tiểu Âu. Cô đảo người và lẩm bẩm gì đó. Triệu Quốc Đống nâng Tiểu Âu lên, cởi váy của cô, cởi áo len, áo lót ra, sau đó lấy váy ngủ trong tủ ra mặc cho cô rồi nhét cô vào chăn.

Tiếng điều hòa ông ông, thấy Kiều San nằm ngửa trên giường, Triệu Quốc Đống liền cởi hết váy, quần tất của cô, lật cô lại. Kiều San trong mơ màng có lẽ cảm nhận được gì đó. Cô mơ màng biết Triệu Quốc Đống lột sạch quần áo của mình, chỉ còn lại một chiếc quần lót, sau đó mặc váy ngủ cho cô rồi nhét cô vào chăn.

Đồng Úc giả vờ ngủ nhưng vẫn ti hí mắt nhìn chằm chằm Triệu Quốc Đống. Triệu Quốc Đống làm việc khá quen thuộc và không e ngại nhiều. Đồng Úc sớm biết Triệu Quốc Đống và Tiểu Âu có quan hệ nên quen thuộc như thế kia là bình thường, nhưng còn Kiều San, chẳng lẽ Triệu Quốc Đống và Kiều San cũng có quan hệ kia?

- Tiểu Úc, Tiểu Úc.
Triệu Quốc Đống đến gần làm Đồng Úc sợ đến độ muốn nhảy dựng lên, nhưng cuối cùng cô vẫn nhịn giả vờ đã ngủ.

Thấy Đồng Úc không có phản ứng, Triệu Quốc Đống do dự một chút rồi bế Đồng Úc lên giường, sau đó cởi quần jean của cô xuống. Chiếc quần lót in nhân vật hoạt hình xuất hiện trước mặt hắn.

Đồng Úc rất xấu hổ mà muốn lên tiếng. Khi Triệu Quốc Đống cở áo lót của cô, Đồng Úc càng khẩn trương hơn. Cũng may Triệu Quốc Đống làm nhanh và mặc ngay váy ngủ cho cô.

Bố trí xong cho ba cô, hắn tắt đèn phòng ngủ và thở dài một tiếng.

Hôm nay đúng là làm hắn đổ mồ hôi, không còn chút sức lực nào. Hắn vào tắm một trận mới thư thái lại. Ở nhà Cổ Tiểu Âu có áo ngủ của hắn, hắn nhìn đồng hồ thấy đã 2h liền ngồi trong phòng tìm sách đọc.

Đột nhiên hắn nghe trong phòng có tiếng Cổ Tiểu Âu gọi.
- Anh, anh.


- Sao thế?
Triệu Quốc Đống đứng lên nói.

- Em khát.
Giọng Cổ Tiểu Âu vẫn mơ màng như trước.

Triệu Quốc Đống thở dài một tiếng rồi rót nước ấm đi vào phòng.

- Dậy uống.
Triệu Quốc Đống ngồi xuống cạnh giường nâng Tiểu Âu lên, đặt cốc vào miệng cô.

Uống ngụm nước, Tiểu Âu tỉnh táo đôi chút. Cô giữ tay Triệu Quốc Đống rồi nói:
- Anh đừng đi, ở lại đây đi.

Triệu Quốc Đống nhỏ giọng nói:
- Em bảo anh ngồi thế này cả đêm ư?

Cổ Tiểu Âu có vẻ thấy không ổn nên suy nghĩ một chút rồi chen vào trong.
- Anh nằm đây một lúc.

- Được rồi, Tiểu San và Tiểu Úc đều nằm ở đây, đừng làm hai cô ấy thức.
Triệu Quốc Đống dán miệng vào tai Tiểu Âu mà nói.

- Không đâu, hai đứa nó uống nhiều hơn em, bây giờ ngủ say mà.
Cổ Tiểu Âu bị Triệu Quốc Đống thổi khí nóng vào tai nên người nóng chút. Cô biết hai người Đồng Úc và Kiều San nằm bên mình nhưng không biết sao lại nũng nịu nói.
- Anh lên đi, không có anh ở bên em không ngủ được.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận