Chiếc Toyota Coaster từ từ chạy ra khỏi sân bay Thái Bình, trời bây giờ đã sáng rực làm người ta khó có thể tin hai hôm trước trời mưa tầm tã.
- Đông Lưu, lần này An Nguyên tổn thất rất nghiêm trọng. Tổng bí thư và Thủ tướng đều gọi điện cho tôi. Trung ương có lẽ sẽ có chính sách ủng hộ An Nguyên khôi phục sản xuất, đương nhiên còn phải đợi nước rút hết. Tôi nghĩ chúng ta nên tranh thủ cơ hội được Trung ương ủng hộ, trên tỉnh cũng cần tiến theo, cố gắng kéo vài hạng mục lớn về. Tôi dự định cùng anh lúc thích hợp lên Bắc Kinh, cùng với việc báo cáo tình hình thiên tai của An Nguyên với Trung ương, mong Trung ương ủng hộ. Về phần khác là có thể tìm một vài bộ như Bộ Giao thông, Bộ Đường sắt, bộ Nông nghiệp, bộ Thủy lợi để bọn họ trợ giúp.
Ninh Pháp cảm thấy rất xúc động khi Phó Thủ tướng Văn nói Bí thư Quận ủy Tây Giang – Triệu Quốc Đống nói tới biện pháp tốt nhất khắc phục tổn thất thiên tai là phát triển nhanh hơn nữa. Ngay cả một bqtu cũng có thể nghĩ được biện pháp này, nhưng ý thức của lãnh đạo chủ yếu các thành phố, Thị xã lại không cảm nhận được, hoàn toàn bị động lấy việc nói việc, đều nói khó khăn khôi phục sản xuất, căn bản không nghĩ ra đây là cơ hội phát triển.
- Trên đường tôi đã liên lạc với Bộ trưởng Thiên Minh, y cũng nói có lẽ tháng tám sẽ có cơn lũ mới, yêu cầu chúng ta tăng cường công tác lãnh đạo phòng chống lụt bão, tránh cho gặp tổn thất lớn như vậy một lần nữa.
Ứng Đông Lưu biết Ninh Pháp còn có ý khác. Y cũng nghe ra ý của Phó Thủ tướng Văn. Khôi phục sản xuất, phát triển nhanh hơn, hai điểm này thực ra không hề mâu thuẫn.
- Ừ, tôi cảm thấy sau lần lũ lụt này, tỉnh ta phải lợi dụng cơ hội có được, nhân cơ hội Trung ương ủng hộ về chính sách, nhanh chóng đầu tư vào xây dựng các trụ cột như đường sát, giao thông, thông tin, thủy lợi, tăng cường sức cạnh tranh về hoàn cảnh cứng của tỉnh, tạo trụ cột cho phát triển kinh tế bước tiếp theo.
Ninh Pháp nhìn Ứng Đông Lưu mà nói.
- Đúng, đây là cơ hội, lợi dụng chính sách của Trung ương, thích hợp khởi động chuyện xây dựng các cơ sở trụ cột liên quan đến quốc kế dân sinh, đây không chỉ có tác dụng thúc đẩy kinh tế An Nguyên phát triển nhanh hơn, còn có ảnh hưởng lớn đối với quần chúng nhân dân. Trên tỉnh cũng nên đưa ra chính sách và tài chính ủng hộ các nơi tích cực.
Ứng Đông Lưu gật đầu nói.
Ninh Pháp có chút buồn cười, Ứng Đông Lưu này mặc dù phụ họa quan điểm của mình nhưng vẫn không quên thêm quan điểm của y vào.
Ninh Pháp cũng không nói nhiều. Ứng Đông Lưu mặc dù thêm mấy điểm vào nhưng cũng hợp lý. Nếu mỗi một vị Bí thư tỉnh ủy và chủ tịch tỉnh đều thống nhất quan điểm mới là lạ. Ít nhất hai người cảm thấy phát triển là khác nhau, không có xung đột về căn bản là được, xử lý tốt công việc hàng ngày là được. Có thể được như vậy thì Ninh Pháp đã hài lòng.
- Tình hình Ninh Lăng khá nghiêm trọng. Hoàng Lăng vừa tới Ninh Lăng đã gặp lũ lụt, tôi thấy từ góc độ nào đó cũng là việc tốt. Phải qua mưa gió thì, phải gặp nguy hiểm mới thể hiện rõ năng lực lãnh đạo và chấp hành của Đảng ủy, chính quyền. Làm Bí thư Thị ủy cần phải ngưng tụ bộ máy, một lòng tiến về phía trước, làm như thế nào để dân chúng Ninh Lăng xây dựng lại que eh>ơng, phát triển nhanh hơn nữa. Tôi cảm thấy đây là một sự thử thách với bộ máy Ninh Lăng do đồng chí Hoàng Lăng cầm đầu.
Ninh Pháp nhìn như mong chờ vào bộ máy Ninh Lăng, nhưng Ứng Đông Lưu lại nghe thấy một ý khác. Khi cùng đi với Phó Thủ tướng Văn thị sát và chỉ đạo tình hình phòng chống lụt bão ở Ninh Lăng, y và Ninh Pháp cùng với Yến Nhiên Thiên đã thấy những vấn đề không đủ của bộ máy Thị ủy, Ủy ban Ninh Lăng làm không quá tốt trong công tác phòng chống lụt bão. Xử lý ra sao thì ba người có ý khác nhau.
Ứng Đông Lưu và Yến Nhiên Thiên có hướng điều tra rõ, nghiêm túc xử lý, phân rõ trách nhiệm nặng nhẹ, phải xử lý kỷ luật Đảng một số người. Nhưng Ninh Pháp không đồng ý, theo Ninh Pháp thấy đây là do thiên tai, trách nhiệm con người tuy có nhưng không quá nghiêm trọng. Hơn nữa sau lũ lụt cần nhất là đầu nhập vào sản xuất, khôi phục kinh tế, nhiệm vụ rất nặng nề.
Quan điểm ba người không nhất trí nên việc xử lý ra sao với bộ máy Ninh Lăng là cả vấn đề. Chẳng qua có một điểm ba người khẳng định đó là Thường vụ thị ủy Ninh Lăng, Bí thư Quận ủy Tây Giang – Triệu Quốc Đống đã có biểu hiện tốt trong trận lũ này, trước đó đã chuẩn bị đầy đủ về tư tưởng, làm tốt công tác chuẩn bị, hạn chế tối đa tổn thất tính mạng và tài sản của dân chúng, là điểm sáng trong công tác phòng chống lụt bão của An Nguyên.
Ninh Pháp về văn phòng liền nhận được điện của Trưởng ban Tuyên giáo Tỉnh ủy – Hàn Độ.
Hàn Độ nói hai phóng viên của Đài truyền hình tỉnh và Cctv khi đến Ninh Lăng ghi hình vừa vặn gặp được việc mạo hiểm xuống nước cứu hai người bị nạn, dẫn đầu nhảy xuống dòng nước xiết là Thường vụ thị ủy Ninh Lăng, Bí thư Quận ủy Tây Giang – Triệu Quốc Đống. Cũng bởi vì Triệu Quốc Đống dẫn đầu mới khiến quần chúng noi theo, cuối cùng cứu được hai mẹ con kia lên. Chuyện này có hơn một ngàn quần chúng nhân dân trên bờ tận mắt thấy, đã là tiếng vang lớn ở Ninh Lăng.
Ninh Pháp đúng là không ngờ Triệu Quốc Đống còn có thể gặp chuyện này. Triệu Quốc Đống này đúng là không bay thì thôi, đã bay là bay tận trời. Phó Thủ tướng Văn lúc sắp lên máy bay còn khen Triệu Quốc Đống không dứt, bây giờ Phó Thủ tướng Văn vừa đi, Triệu Quốc Đống lại xuất hiện thì đúng là làm Ninh Pháp cũng ghen tị đôi chút.
- Lão Hàn, Ban Tuyên giáo các anh thấy sao?
Ninh Pháp trầm ngâm một chút rồi nói.
- Tôi đã hỏi thì ngoài hai phóng viên đài truyền hình tỉnh ở hiện trường, còn có hai phóng viên của Cctv, một phóng viên Nhật báo Quang Minh. Bọn họ cũng là trùng hợp ghi hình lại được. Bên Cctv và Nhật báo Quang Minh nói đây là đề tài hiếm có, nói muốn tuyên truyền điển hình tiên tiến này. Đài truyền hình tỉnh cũng có quan điểm đó.
Hàn Độ không khỏi thầm than. Thời thế tạo anh hùng. Phó Thủ tướng Văn hài lòng với công tác phòng chống lụt bão của Tây Giang thì Hàn Độ cũng biết. Bây giờ lại xuất hiện việc này, Hàn Độ cảm thấy Triệu Quốc Đống nổi danh chưa chắc đã là phúc. Chẳng qua nếu muốn Cctv và Nhật báo Quang Minh không đưa tin thì rất khó khăn, cũng không có cách giải thích. Đây không phải là cố ý biểu diễn, hơn nữa còn cảm nhận của hơn 1000 người dân trên bờ, nó đã tạo sự xôn xao ở Ninh Lăng, anh muốn che đi cũng không được.
- Nói vậy đây là chuyện khách quan, thế sao Triệu Quốc Đống không nhận phỏng vấn?
Ninh Pháp nhíu mày nói. Trên thực tế y cũng mơ hồ biết tại sao Triệu Quốc Đống không muốn nhận phỏng vấn. Đứng ở vị trí đó nếu làm tốt công việc sẽ được lãnh đạo cấp trên thừa nhận. Nhưng nếu có việc này thì Triệu Quốc Đống sẽ lo lãnh đạo chú ý tới đó, mà bỏ qua năng lực của y. Một lãnh đạo cứu người chưa chắc đã là lãnh đạo xuất sắc.
- Tôi đã gọi điện cho đồng chí Triệu Quốc Đống. Cậu ta nói đó là do lương tâm của một người bình thường cứu người, hoặc là đề cao một chút đó là Đảng viên bình thường cứu người, cũng không suy nghĩ gì khác, cảm thấy không đáng được phỏng vấn, đây là việc quá nhỏ so với dân chúng, quân đội cứu người. Việc này không quan hệ gì với thân phận Thường vụ thị ủy, Bí thư Quận ủy Tây Giang của cậu ta.
- Nói rất tốt, anh thấy sao?
Ninh Pháp cười nói.
- Tôi cũng thấy việc này hơi khó. Trên tỉnh muốn đè xuống cũng không quá thích hợp. Hơn nữa Cctv và Nhật báo Quang Minh đều nói rõ bọn họ muốn đưa lên. Tôi cũng lần đầu gặp chuyện này.
Hàn Độ có chút khó xử mà nói.
- Lão Hàn, tôi thấy như vậy đi, trong tỉnh không cần tuyên truyền nhiều, nếu cần thông báo thì đưa tin ở góc độ Đảng viên cộng sản mà nói. Về phần Cctv và Nhật báo Quang Minh thì tôi nghĩ chúng ta không thể mạnh mẽ yêu cầu người ta nói gì. Dù sao đó cũng là vinh dự của Đảng viên An Nguyên chúng ta.