Lộng Triều

Hoàng Lăng có chút tức giận. Chuyện của Triệu Quốc Đống đã làm đảo lộn kế hoạch của y. Y vốn có ý kiến về việc Tỉnh ủy vào lúc này lại muốn để Triệu Quốc Đống tham gia lớp tập huấn cán bộ kia, nhưng bây giờ xem ra đó là bố trí của Ủy ban kỷ luật Tỉnh ủy.

Ninh Pháp và Liêu Vĩnh Đào cũng không đề cập mình làm như thế nào tuyên bố quyết định này, đây là vứt vấn đề khó khăn cho mình. Mặc dù có thể lấy lý do sau khi học xong sẽ có phân công công việc khác, nhưng nó khá miễn cưỡng. Triệu Quốc Đống đi học, Thị ủy lại đưa ra quyết định đột ngột thì kiểu gì cũng có người đánh hơi ra.

Liêu Vĩnh Đào mặc dù hứa chuyện này chỉ có chính bản thân y, Ninh Pháp và Ứng Đông Lưu và mình biết, nhưng Hoàng Lăng không tin. Yến Nhiên Thiên và Qua Tĩnh có thể không biết sao? Lục Kiếm Dân ở Ninh Lăng có thể không ngửi được sao? Ủy ban kỷ luật Tỉnh ủy phá án chẳng lẽ không cần Ủy ban kỷ luật Thị ủy hỗ trợ? Việc này không giấu được người, có lẽ không lâu nữa là cả Ninh Lăng sẽ đồn ầm lên.

Hoàng Lăng chỉ hy vọng chuyện nhanh chóng tra ra. Dù Triệu Quốc Đống có vấn đề hay không thì sớm có kết luận cũng có thể khiến Ninh Lăng yên tĩnh sớm một ngày.

Chỉ sợ Ủy ban kỷ luật đến cuối cùng nói rằng tất cả là vô căn cứ, khi đó đây sẽ là chuyện rất khó giải quyết. Với tính cách của Triệu Quốc Đống mà không có câu trả lời thuyết phục cho hắn, hắn có thể bỏ qua sao? Khi đó Ủy ban kỷ luật không chừng sẽ đẩy việc khó cho Thị ủy Ninh Lăng, làm mình đi làm công tác tư tưởng. Đây là kẻ ăn trộm gà không được, mình lại thành kẻ bị đánh.


Chẳng qua trong hội nghị Bí thư thì Hoàng Lăng phát hiện dù là Lục Kiếm Dân hay là Nghiêm Lập Dân đều rất ăn ý, đều im lặng về việc y đưa ra ý kiến đề xuất vì không ảnh hưởng đến công tác của Tây Giang trong hai tháng nên tạm thời miễn chức Bí thư Quận ủy Tây Giang của Triệu Quốc Đống, thậm chí còn không nói một câu gì. Nhưng thật ra Thư Chí Cao hỏi trong hai tháng họ thì có cần miễn chức Bí thư Quận ủy của Triệu Quốc Đống hay không? Trên tỉnh có phải có ý điều chỉnh công việc của Triệu Quốc Đống không? Cũng không biết người này giả vờ không biết hay không biết thật. Hoàng Lăng không tin tên Thư Chí Cao này là Thị trưởng mà không nghe được tin gì.

Triệu Quốc Đống nhận được tin thì đang chuẩn bị lên An Đô. Tương Uẩn Hoa gọi điện nói rất hàm hồ, mặc dù không nói rõ vấn đề nhưng Triệu Quốc Đống lập tức nhận ra mình có phiền phức.

Bên Ninh Lăng thì Chương Thiên Phóng đã thông báo cho hắn. Chỉ là ngắn gọn báo cho hắn Thị ủy nghiên cứu và quyết định theo tình hình thực tế hiện nay của Tây Giang thì không thể không có Bí thư. Hơn nữa hắn sau khi học xong ở trường Đảng sẽ được điều chỉnh công việc nặng nề Thị ủy quyết định miễn chức Bí thư Quận ủy Tây Giang của hắn, làm cho hắn yên tâm học tập.

Hai chuyện kết hợp lại với nhau, Triệu Quốc Đống dù ngu đến mấy cũng biết là xảy ra chuyện gì đó. Chỉ là Thị xã lấy lý do khá gượng ép nhưng cũng không miễn chức Thường vụ thị ủy của hắn. Hắn vẫn là Lãnh đạo thị ủy, mặc dù trong lòng hắn biết nhưng bề ngoài lại không ai nói gì hắn.

Vưu Liên Hương gọi điện đến nói rất trực tiếp, bảo hắn suy nghĩ xem bản thân có vấn đề gì không, có gì thừa dịp sớm nói với tổ chức. Triệu Quốc Đống trong điện thoại nói rõ chào mừng Ủy ban kỷ luật tiến hành giám sát công việc của hắn, hoan nghênh hệ thống chính pháp tiến hành điều tra công việc hắn có vấn đề gì không? Vưu Liên Hương thấy Triệu Quốc Đống không quá lo nên cũng yên tâm.


Cô vốn không tin Triệu Quốc Đống có vấn đề về kinh tế. Mặc dù cô không biết điều kiện gia đình Triệu Quốc Đống như thế nào, nhưng cô cũng có thể nhìn ra Triệu Quốc Đống không thèm để ý đối với tiền. Hùng Chính Lâm từng nói với cô rằng mấy năm trước khi Triệu Quốc Đống làm cảnh sát thì đã chơi cổ phiếu lãi hơn triệu, mà đó là chuyện nhiều năm về trước, bây giờ chỉ sợ nó đã là vài triệu. Hơn nữa cô thấy Triệu Quốc Đống một lòng muốn đi lên trong chính trị thì sao có thể phạm sai lầm về kinh tế.

Triệu Quốc Đống này chỉ là quan hệ nam nữ không tốt mấy. Nếu như nói tác phong sống của Triệu Quốc Đống có vấn đề thì Vưu Liên Hương còn có thể tin. Chẳng qua Triệu Quốc Đống bây giờ chưa lấy vợ, chỉ cần không có quan hệ công khai với phụ nữ có chồng, chỉ cần không bị bắt gian tại trận, về phần hắn ngủ với ai thì đó là việc hai bên tình nguyện, ai có thể quản được. Nếu như Ủy ban kỷ luật Tỉnh ủy vì việc này mà lại làm lớn chuyện thì cô đúng là nghi người Liêu Vĩnh Đào có năng lực làm Chủ nhiệm Ủy ban kỷ luật Tỉnh ủy hay không?

Triệu Quốc Đống nhận được điện của Vưu Liên Hương thì lại thấy yên tâm.

Xem ra không biết là ai tố cáo hắn, bảo sao khi Hoàng Lăng gọi cho hắn lại nói chuyện không vui. Nhưng hắn thấy không vấn đề gì. Có thể để Ủy ban kỷ luật Tỉnh ủy điều tra thì không phải là mấy việc nhỏ nhặt như tác phong sống. Hắn tốt xấu cũng là cán bộ cấp phó giám đốc sở, lại có vầng sáng đợt bão vừa rồi. Ngoài vấn đề kinh tế ra thì thật đúng là không gì có thể khiến Ủy ban kỷ luật Tỉnh ủy ra mặt.


Kết quả xấu nhất là quan hệ của hắn với Tập đoàn Thương Lãng và Tập đoàn Thiên Phu lộ ra, điều này cũng không vấn đề gì. Dù là Thương Lãng hay là Thiên Phu cũng không có liên quan gì đến công tác của hắn, điểm này Ủy ban kỷ luật hoàn toàn có thể điều tra rõ ràng, cũng có thể gán ghép tài sản bố mẹ hắn với hắn. Hắn cũng đã trưởng thành, ngoài vợ chồng chung tài sản ra thì về lý thuyết không có quan hệ với hắn.

Chẳng qua Triệu Quốc Đống cũng tin Ủy ban kỷ luật Tỉnh ủy sẽ không tùy tiện vì phong thư nói về nguồn gốc kinh tế của hắn mà điều tra, không có chút điểm chính thức thì Ủy ban kỷ luật Tỉnh ủy sẽ không động tới hắn. Mà bây giờ hắn đã bị miễn chức Bí thư Quận ủy Tây Giang, tất nhiên cũng là có vài thứ vào tay.

Đương nhiên Tỉnh ủy không miễn chức Thường vụ thị ủy của hắn, nói rõ Ủy ban kỷ luật Tỉnh ủy chưa chứng thực được, chỉ là lo hắn làm Bí thư Quận ủy Tây Giang sẽ ảnh hưởng đến việc điều tra phá án. Nói như vậy hắn đi học đợt này cũng là để bọn họ có thời gian điều tra.

Thú vị đây, xem ra mỗi lần hắn lên trường Đảng tỉnh tập huấn đều có các nhân tố khác ảnh hưởng tới. Triệu Quốc Đống cười lạnh một tiếng, cũng không biết đám kia muốn gì, dùng biện pháp kém cỏi như vậy mà đối phó hắn, hắn muốn xem ai có thể cười cuối cùng.

Triệu Quốc Đống cũng nghĩ vấn đề xảy ra ở đâu. Ủy ban kỷ luật Tỉnh ủy không phải kẻ ngu, nếu có động tác thì nhất định sẽ cảm thấy thứ mà đối phương cung cấp là khá đáng tin, nếu không sẽ không dễ dàng đụng vào hắn. Một khi không có kết quả thì hắn muốn xem đám người Ủy ban kỷ luật Tỉnh ủy sẽ ăn nói như thế nào với Lãnh đạo tỉnh ủy.

Nếu miễn chức Bí thư Quận ủy Tây Giang của hắn, vậy ít nhiều có liên hệ với thời kỳ hắn làm ở Tây Giang, vậy tức là cải cách nhà máy, là công trình gia cố hệ thống đê điều. Triệu Quốc Đống nghiêng về phía sau hơn cả.


Nhưng chỉ là như vậy thôi sao? Triệu Quốc Đống không tin, Triệu Quốc Đống tin rằng chuyện chính là ở Hoa Lâm. Chuyện qua tay hắn ở Hoa Lâm còn nhiều hơn Tây Giang, chỉ sợ nội dung chủ yếu là tại đây.

Sau khi đoán rõ, Triệu Quốc Đống càng yên tâm hơn. Hắn nhớ mình điều La Băng đi không khác gì tát vào mặt Hoàng Côn, đạp cho Trần Đại Lực một cái, lại cắt đường phát triển của Lữ An Bang, đám người này hận hắn muốn chết, như vậy nhất định sẽ có hành động nhằm vào hắn.

Hơn nữa đây đúng là biện pháp tốt nhất, trong mắt bọn họ chỉ cần Ủy ban kỷ luật Tỉnh ủy nhúng tay thì dù như thế nào cũng tìm được vấn đề của hắn. Thế giới này có ai không nhiễm bụi, chỉ cần đánh ngã hoặc chặn đường phát triển của hắn là thắng rồi.

Cũng được, để đám người này vui một lúc cũng không sao, nhân cơ hội này hắn cũng có thể cảm nhận tâm tính của từng người, xem có bao người nhảy ra từ việc này.

Chuyện này không giấu được người, Triệu Quốc Đống tin rằng tối nay sẽ có nhiều người không ngủ, nhưng trong số đó không có hắn.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận