Lộng Triều

Sau khi Triệu Quốc Đống rời đi, Diêu Văn Trí ngồi đó hỏi qua về vấn đề của Cơ giới An Vũ một chút. Bên Ủy ban kinh tế và Cơ giới An Vũ cũng giới thiệu qua, xem ra công tác trước đó đã làm tốt. Nhưng do Thị xã chưa tỏ thái độ nên mãi vẫn gác đó.

Diêu Văn Trí có thể hiểu sự khó xử của Phó thị trưởng phụ trách. Bí thư Miêu không hòa hợp với Ủy ban nhân dân tỉnh, nhất là không có quan hệ tốt với Phó chủ tịch tỉnh Nhâm vì thế chuyện này bị gác lại. Diêu Văn Trí mới lên làm Thị trưởng nên càng phải cân nhắc về mối quan hệ này.

Nhưng thực tế mà nói nếu Cơ giới An Vũ mua lại Nhà máy cơ giới thì sẽ có lợi cho cả hai bên.

Diêu Văn Trí cũng giỏi làm kinh tế. Cơ giới An Vũ phát triển rất nhanh, sau khi mua lại Công ty khai khoáng Tân Sơn khiến công ty này sống lại, hơn nữa còn nhanh chóng trở thành công ty đứng đầu trong lĩnh vực này của khu vực, sản phẩm bắt đầu bán sang Đông Nam Á.

Diêu Văn Trí lúc làm Phó thị trưởng thì đã tới khảo sát Cơ giới An Vũ ba lần, mỗi lần đều cảm thấy Cơ giới An Vũ tăng trưởng rất nhanh. Mặc dù gặp khủng hoảng kinh tế, Tập đoàn Daewoo lâm vào khốn cảnh nhưng không ảnh hưởng tới mấy hạng mục liên doanh ở Trung Quốc. Công ty ô tô An Vũ mở rộng còn nhanh hơn. Người Hàn Quốc cũng ý thức được sự quan trọng của thị trường Trung Quốc nên dần chuyển các sản phẩm mới nhất sang công ty ô tô An Vũ, một loạt sản phẩm đời mới đều xuất phát từ đây. Thị trường Trung Quốc chính là điểm sáng để nâng dậy của tập đoàn.

Cơ giới An Vũ cũng thế, các máy móc công trình của Cơ giới An Vũ đứng top 3 trong các sản phẩm toàn quốc. Cơ giới An Vũ muốn thành đứng đầu trong ngành sản xuất máy công trình ở Trung Quốc. Bây giờ có cơ hội thu mua Nhà máy cơ giới nổi tiếng thì sao Cơ giới An Vũ có thể bỏ qua.

Chẳng qua hạng mục này trước đó do Phó chủ tịch tỉnh Nhâm Vi Phong đề xuất với An Đô, hy vọng An Đô có thể đến Hoài Khánh khảo sát Nhà máy cơ giới một chuyến, vì thế An Đô mới gác lại.

Diêu Văn Trí không biết hạng mục này có phải do Triệu Quốc Đống nói chuyện với Nhâm Vi Phong không? Nếu như vậy đúng là làm quá hóa không hay. Big còn không rõ thái độ của Miêu Chấn Trung là như thế nào. Mặc dù Diêu Văn Trí cũng muốn Cơ giới An Vũ cân nhắc mua lại Nhà máy cơ giới nhưng y phải tìm hiểu ý của Bí thư Thị ủy.


Vấn đề này phải làm rõ, chẳng qua dù là Miêu Chấn Trung tỏ thái độ thì Diêu Văn Trí cũng không muốn bỏ qua. Y dự định đến nói chuyện với đối phương để mong đối phương ủng hộ.

Ngoài việc hạng mục này có lợi cho An Đô, Diêu Văn Trí cũng hy vọng thông qua nó để tạo quan hệ tốt đẹp với Triệu Quốc Đống.

Bây giờ Triệu Quốc Đống mặc dù mới là Phó thị trưởng thường trực Hoài Khánh nhưng từ việc Thái Chánh Dương dẫn Triệu Quốc Đống đến chỗ Bí thư Ninh, Diêu Văn Trí biết đây không phải người bình thường, lên chức là sớm muộn. Hơn nữa đối phương có ưu thế về tuổi quá rõ ràng, đủ để người ta đỏ mắt mong chờ. Diêu Văn Trí dám khẳng định không đầy hai năm Triệu Quốc Đống sẽ lên đến chức cán bộ cấp giám đốc sở.

Không cần lấy lòng nhưng cần làm cho hai bên cùng có lợi, có thể giữ quan hệ tốt đẹp với người mà được Bí thư Ninh đánh giá cao, Diêu Văn Trí cảm thấy mình nên làm.



- Bịch.

Một chiếc máy di động xinh đẹp bị đập nát. Từ dấu hiệu Q u e e n ’ s w a r e phía sau lưng có thể thấy đây là đồ mà người bạn đi Anh mang về tặng, Khổng Kính Nguyên vẫn rất thích nhưng trong cơn tức đã không thể kìm nổi.


- Khinh người quá đáng! Khinh người quá đáng.
Khổng Kính Nguyên cố chặn cơn tức giận trong lòng.

Khổng Kính Nguyên tự nhận đã nhẫn nại đủ. Đối phương làm công trình công viên nghĩa trang thì mình cũng ủng hộ, trong công tác thu hồi nợ cũng toàn lực phối hợp, trong mấy hội nghị thường trực Ủy ban thì mình cũng cố khống chế bản thân. Mặc dù đối phương vài lần đưa câu hỏi, mình cũng chỉ cẩn thận né tránh nhưng đối phương đã quá kiêu căng, thật quá đáng.

Nhịn không có nghĩa là yếu đuối, đây là suy nghĩ của Khổng Kính Nguyên. Nếu cảm thấy mình thật sự mềm yếu để muốn làm gì thì làm thì đối phương đã sai.

Thư ký vào nhặt đồ thì vẻ mặt Khổng Kính Nguyên đã trở lại bình thường. Tức giận không có tác dụng, phải phản kích.

- Các anh điều tra thế nào rồi?

- Không tốt mấy, thực ra tôi cảm thấy hắn sẽ mang tới phiền phức thì bắt đầu ra tay ngay. Chẳng qua lão Cô cũng bố trí người điều tra, chúng tôi cũng điều tra, có tình hình gì đều trao đổi nhưng chưa có bao tác dụng.


Tâm trạng Mã Cam Xương dạo này khá tốt. Sau khi công ty trả tiền nợ của Thị xã, công ty vận chuyển của y lại nhận được hợp đồng chỉnh trang hồ Tử Nham – Yến Tử, điều này làm y rất vui mừng. Chẳng qua theo Khổng Kính Nguyên nói đó là tiền nhỏ, không đáng nhắc tới. Vụ làm ăn kia mới là lớn.

- Các anh làm lâu như vậy chẳng lẽ không có chút tác dụng gì?
Khổng Kính Nguyên có chút nôn nóng. Y biết Triệu Quốc Đống không phải phật, kiểu gì chẳng có sơ hở.
- Mỗi tuần hắn đều lên An Đô, người 30 tuổi chưa chính thức kết hôn chẳng lẽ nhịn được? Hắn ở Ninh Lăng đã phong lưu như vậy, ở Hoài Khánh sẽ tu tâm sao? Tôi không tin.

- Triệu Quốc Đống nhất định có vấn đề nhưng chúng tôi chưa nắm bắt được.
Mã Cam Xương ngừng một chút rồi nói tiếp:
- Thằng này rất giảo hoạt, mỗi lần về An Đô đều đổi biển số xe, lúc trước chúng tôi không biết nên đợi mấy lần đều thất bại, sau đó phái người theo dõi mới biết hắn đổi biển số dọc đường.

- Hắn nhiều bạn như vậy, mỗi lần đến An Đô đều có người mời ăn, tối lại khuất tầm nhìn, cũng không tiện ngồi mãi ở trước cửa nhà hàng mà đợi nên dễ mất dấu.
Mã Cam Xương đúng là cố gắng nhiều ở việc này.
- Hơn nữa hắn sống không cố định. Chúng tôi theo dõi lâu như vậy chỉ biết hắn đôi khi ở biệt thự Thiển Loan, đôi khi ở bên Tân giang, nhưng hình như bây giờ không ở đó. Chúng tôi bây giờ cũng không rõ, chẳng lẽ đó đều là chỗ hắn mua hay chỗ người phụ nữ của hắn?

- Các anh mới tìm được từng đó?

Khổng Kính Nguyên rất tức giận. Đám này cầm tiền thì nhanh nhưng làm việc thì đúng là làm người ta thất vọng.
- Mã Cam Xương, anh nhiều người như vậy mà không có tác dụng gì sao? Theo dõi một người mất mấy tháng mà không có tin tức gì sao? Hắn đến Hoài Khánh đã nửa năm, về An Đô ít nhất cũng 20 lần, tôi mỗi lần đều thông báo cho anh, các anh vậy mà không điều tra ra gì cụ thể là sao? Hắn gặp ai, có phụ nữ không? Vị trí mấy ả phụ nữ đó ở đâu cũng không tra được sao?

- Khổng ca, bọn họ cũng rất cố gắng, không phải không có thu hoạch mà.
Mã Cam Xương có chút khó xử mà nói:
- Chúng tôi phát hiện thứ bảy hàng tuần thì hắn chủ yếu ở tại biệt thự Thiển Loan hoặc là tiểu khu Khê Bạn Dật Cảnh, nếu không sẽ về tiểu khu Mai Lĩnh. Chúng tôi thấy hắn đi xe Renault của một người phụ nữ từ biệt thự Thiển Loan ra, biển là AnA-…., cũng thấy hắn cùng một cô gái trẻ tuổi khác đi xe nhập khẩu, là xe mới chưa có biển…

- Chỉ từng đó?
Khổng Kính Nguyên nghiến răng nghiến lợi mà nói:
- Địa chỉ cụ thể? Quan hệ giữa hắn và hai ả đó? Là người nhà hay gái bao, hay tình một đêm?

- Khổng ca, anh cung biết muốn điều tra thì người của tôi không đủ mà. Chẳng qua bên lão Cô cũng có chút thu hoạch, lần trước tôi hỏi thì bọn họ cũng đang điều tra, tôi cũng nói những thứ mình nắm giữ cho bọn họ.
Mã Cam Xương gãi đầu nói:
- Mẹ nó chứ, không biết chúng ta chọc hắn ở điểm nào mà cứ làm khó nhau như vậy? Khổng ca, chẳng lẽ hắn không có nhược điểm gì ở Hoài Khánh?

- Hừ, thằng này giỏi đóng kịch lắm. Không chơi gái, không đánh bạc, không hút thuốc, ít uống rượu. Nhưng hắn giả vờ như vậy thì có nghĩa giấu càng sâu. Ai không có dục vọng, chẳng qua thời gian quá ngắn nên đuôi cáo của hắn chưa lộ ra mà thôi, hoặc là chúng ta chưa điều tra ra.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận