Lộng Triều

Lời của Triệu Quốc Đống làm Từ Xuân Nhạn si mê. Cô càng lúc càng yêu Triệu Quốc Đống, chỉ tiếc mình gặp hắn quá muộn.

Từ Xuân Nhạn hiếu học làm Triệu Quốc Đống rất hài lòng, ít nhất cô có thể đi trước thời đại mua máy tính xách tay để làm việc cũng là không dễ thấy. Mặc dù bây giờ trong cơ quan nhà nước cũng cảm nhận được nhưng còn chưa có mấy chỗ trang bị máy móc. Mà từ việc chị em Từ Xuân Nhạn học sử dụng máy tính đã là biến hoá lớn về chất.

Triệu Quốc Đống cũng không quan tâm tình hình kinh doanh của câu lạc bộ. Đối với chị em Từ Xuân Nhạn thì đây là ngành sống còn của các cô, là trọng tâm cuộc sống. Nhưng đối với Triệu Quốc Đống mà nói thì chỉ cần hai cô vui vẻ thực hiện nguyện vọng của mình là đủ. Hắn không bao giờ mong việc kinh doanh của hai cô mang tới lợi nhuận cho hắn.

Chẳng qua thấy câu lạc bộ của hai chị em vào quỹ đạo, Triệu Quốc Đống cũng rất vui. Có thể làm hai chị em đã là hạnh phúc.

Bây giờ câu lạc bộ vẫn trong giai đoạn mở đầu, dù sao trước đó An Đô không có câu lạc bộ cao cấp như vậy, Nhạn Nam Phi mặc dù tham khảo cách làm và ý tưởng của nước ngoài nhưng chính thức áp dụng cần phải lục lọi, đúc rút kinh nghiệm. Những người Từ Thu Nhạn thuê về chính là người vừa giỏi về nghiệp vụ, vừa có thể để các cô trao đổi.

Đối với ý tưởng này của Từ Xuân Nhạn, Triệu Quốc Đống không cho ý kiến, chỉ nhắc cô về trách nhiệm và tính mạo hiểm của nó. Bây giờ cần nhất chính là củng cố và giữ vững địa vị đỉnh cao của Nhạn Nam Phi trong lĩnh vực chăm sóc sắc đẹp, dưỡng sinh, tập thể hình cho phụ nữ tại An Đô này thì mới có thể tính tới vấn đề khác.




Công tác đã tiến vào giai đoạn cuối. Hội nghị tổng kết toàn Thị xã kết thúc, Triệu Quốc Đống liền về văn phòng mình.

Quế Toàn Hữu đứng ở cửa không biết lúc này có nên vào quấy rầy Triệu Quốc Đống hay không? Vừa nãy trong hội nghị tổng kết Thị trưởng Hà rõ ràng đã nhằm vào Triệu Quốc Đống. Hạng mục Quốc tế Hoa Tâm thất bại đã mang tới một ít phản ứng trong Thị xã.

Không thực tế, lãng phí tài chính, nhân lực, mấy từ này được sử dụng khá nhiều thời gian qua. Chẳng qua đó chỉ là lén trao đổi, không ảnh hưởng tới cục diện. Nhưng hôm nay Hà Chiếu Thành lại đưa nó lên tầm chính trị, còn nói đầy lý lẽ, nói muốn vứt bỏ sự ảo tưởng không thực tế, đứng vững với điều kiện hiện có, tìm kiếm con đường phát triển thích hợp với Hoài Khánh.

Lời này dù kẻ ngu cũng có thể nghe ra nhằm vào ai. mặc dù không rõ ràng phê bình ai nhưng mọi người đều nghi ngờ đây là gây khó dễ cho Triệu Quốc Đống. nếu như không phải sau đó Trần Anh Lộc phát biểu thì Quế Toàn Hữu đúng là có chút lo lắng Triệu Quốc Đống sẽ đáp trả lại Hà Chiếu Thành ngay lập tức.

Quế Toàn Hữu đang do dự thì thấy một người từ đầu kia đi tới, là Phó thị trưởng Hứa Kiều.

Hứa Kiều mặc váy đen trông khá sáng láng, trong tay cầm chén đào có lẽ là đi về phía này. Văn phòng Hứa Kiều ở đầu bên kia, bình thường ít khi tới đây.

- Trưởng ban thư ký Toàn Hữu, Thị trưởng Triệu có nhà không? Tôi thấy anh ta kết thúc hội nghị đi rất nhanh nên sợ có việc gì đó?


- Có, Thị trưởng Hứa tìm Thị trưởng Triệu có việc?
Quế Toàn Hữu cười nói.

Hứa Kiều sau khi phụ trách mảng xây dựng thành thị, đất đai và giao thông đã bận lên nhiều, thời gian ở văn phòng của mình càng lúc càng ít, hầu hết thời gian tới công trình, quận, huyện. Bây giờ cô gặp áp lực lớn hơn nhiều so với trước đây, nhưng cơ hội tiếp xúc với Triệu Quốc Đống cũng nhiều lên. Quan hệ của hai người khá tốt, cũng thường xuyên ngồi trao đổi về hạng mục nào đó tới hết giờ. Quế Toàn Hữu đang suy nghĩ có phải là Hà Chiếu Thành đang ám chỉ Triệu Quốc Đống thò tay quá dài không?

- Tôi tới chỗ Thị trưởng Triệu ngồi chút thôi.
Hứa Kiều cười hì hì nói:
- Sao, Thị trưởng Triệu chẳng lẽ nhốt mình trong văn phòng suy nghĩ xem làm như thế nào để Hoài Khánh phát triển ư? Chuyện bước đi vững vàng, dựa vào điều kiện cụ thể là đạo lý rất rõ ràng, không biết Thị trưởng Triệu đã suy nghĩ ra chưa?

Câu này của Hứa Kiều làm Quế Toàn Hữu đúng là phục khí phách của vị nữ Phó thị trưởng.

Hứa Kiều ở chính quyền Thị xã luôn là người cứng rắn. Cô khác với nữ Phó thị trưởng An Nhiên, trong công việc Hứa Kiều luôn yêu cầu rất cao. Nếu muốn thuyết phục Hứa Kiều thì phải tìm cách làm cô phục, nếu không dù lấy thế đè người thì Hứa Kiều sẽ không sợ.


Lúc trước Đặng Nhược Hiền sang mảng công nghiệp, Hà Chiếu Thành cũng không muốn Hứa Kiều phụ trách mảng này mà mong Tiền Nguyên Huy phụ trách. Nhưng Triệu Quốc Đống và Đặng Nhược Hiền cực lực đề nghị Hứa Kiều phụ trách, Trần Anh Lộc cũng đồng ý nên Hà Chiếu Thành không thành công. Đây cũng là nguyên nhân khiến Hà Chiếu Thành khó chịu với Triệu Quốc Đống và Hứa Kiều.

Hứa Kiều gõ cửa văn phòng Triệu Quốc Đống, Triệu Quốc Đống lúc này không hề có vẻ gì là tức giận hay uể oải, khinh thường cả, hắn trông rất bình thường như chưa có việc gì xảy ra. Hơn nữa Hứa Kiều có thể thấy vẻ mặt hắn khá tốt.

- Thị trưởng Hứa, định đến an ủi con tim đang đau buồn của tôi sao? Vất vả làm việc mà lại bị nói lạnh nhạt như vậy, tôi có phải là con thuyền giữa cơnn bão không?

Triệu Quốc Đống nói với giọng trêu chọc khiến cho Hứa Kiều nghe thấy hơi nóng mặt. Tất nhiên Triệu Quốc Đống đã nghe thấy câu nói đùa của cô ở ngoài cửa nên hùa theo.

- Được rồi Thị trưởng Triệu, tôi biết anh là đại tướng trên trời phái xuống nhân gian, người nhỏ nhen sao có thể ngăn cản đánh ngã anh? Nếu là thế thì anh đã không phải là Triệu Quốc Đống.
Hoài Khánh liếc nhìn Triệu Quốc Đống:
- Lát nữa sẽ ăn cơm tổng kết nên tôi tới tâm sự với Thị trưởng Triệu. Sang năm mảng công việc của tôi sợ còn áp lực lớn hơn nữa nên tới nói chuyện cho mình được an ủi.

- Tôi không phải phật tổ mà, sao có thể chỉ điểm chị khỏi bến mê.
Triệu Quốc Đống không khách khí nói:
- Sắp tết rồi, Thị trưởng Hứa không thể để cho người ta yên ổn cười một tiếng sao? Thị trưởng Đặng phụ trách mảng này mấy năm nên nhất định có kinh nghiệm, hai người nên trao đổi nhiều mới đúng.


- Thị trưởng Triệu, chẳng lẽ bị mấy lời nói mà né việc sao? Anh là Phó thị trưởng thường trực, tôi là người ngoài đảng trao đổi với cán bộ Đảng cộng sản chẳng lẽ cũng bị hạn chế sao?
Hứa Kiều nói với giọng châm chọc.

- Được rồi, coi như tôi sợ miệng lưỡi của chị, có ý gì thì mời nói. là quy hoạch xây dựng thành thị hay là phát triển giao thông.

Triệu Quốc Đống thực ra rất thích trao đổi công việc với Hứa Kiều.

Theo hắn thấy sản xuất công nghiệp là động cơ của Thị xã, mà giao thông là huyết mạch của thành thị, dất đai và xây dựng thành thị lại là tế bào, mấy chuyện này liên quan mật thiết với nhau, thiếu một cũng không được. Nếu muốn một thành phố phát triển khỏe mạnh thì nhất định phải có quy hoạch cẩn thận và khoa học.

Hứa Kiều mặc dù mới phụ trách mảng công việc này chưa lâu nhưng đầu óc của chị ta lại rất nhạy bén, cũng không e ngại cho tiền đồ như nhiều quan chức, chủ yếu suy nghĩ cho tương lai phát triển của Hoài Khánh.

Hơn nữa Hứa Kiều có danh tiếng khá tốt, đây cũng là nguyên nhân chính là Triệu Quốc Đống toàn lực ủng hộ Hứa Kiều phụ trách mảng này. Lòng vô tư mới có thể kiên quyết trong công việc.

Triệu Quốc Đống cũng biết Hoài Khánh muốn bàn gì với mình. Trên thực tế lần trước hai người đã bàn với nhau đó là theo ngành sản xuất bất động sản ấm lên, nội thành Hoài Khánh sẽ định vị như thế nào, có quy hoạch như thế nào là điều cần chú trọng.

Mà Hoài Khánh rất không hài lòng với bản quy hoạch do Ủy ban Xây dựng đưa ra. Vì thế cô đã đến trao đổi với Đặng Nhược Hiền, Đặng Nhược Hiền cũng hiểu bản quy hoạch này có chuyện, không phù hợp với xu thế phát triển hiện nay và sau này của Hoài Khánh, cần đổi nhiều.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận