Lộng Triều

Phó Thủ tướng Văn vừa ung dung nhưng không thiếu phần thân thiện, rất có sức hiệu triệu. Triệu Quốc Đống hai năm trước lúc ở Ninh Lăng đã từng gặp Phó Thủ tướng Văn. Chẳng qua khi đó mọi người dồn tâm tư vào cứu nạn, hắn cũng không biết Phó Thủ tướng Văn có ấn tượng gì về mình hay không?

- Tiểu Triệu phải không, chúng ta đã gặp nhau ba lần thì phải?
Phó Thủ tướng Văn quay đầu lại nói với Ninh Pháp:
- Hai lần trước Tiểu Triệu còn làm việc ở Ninh Lăng phải không? Sao, đến Hoài Khánh ư?

Ninh Pháp vội vàng giới thiệu Triệu Quốc Đống đã điều tới Hoài Khánh làm Phó thị trưởng thường trực. Phó Thủ tướng Văn không quá để ý mà chỉ cười nói:
- Tiểu Triệu, tôi lúc ở bên kia đã cùng Bí thư Ninh, Chủ tịch Ứng nghe được nghe được cậu khen Hoài Khánh có điều kiện tốt như thế nào? Sao, việc thu hút đầu tư năm nay lại đạt được đột phá chứ?

- Phó Thủ tướng Văn, Hoài Khánh chúng tôi năm nay phát triển với xu thế tốt. Công tác thu hút đầu tư đạt được hiệu quả khá cao. Công ty Hòa Tân đã quyết định đầu tư 1,6 tỷ Usd vào Khu Khai Phát Hoài Khánh, xây dựng tám dây chuyền sản xuất, đến gian đoạn thứ hai sẽ xây dựng thêm một dây chuyền sản xuất, đến giai đoạn thứ ba sẽ thành 12 dây chuyền sản xuất. Có lẽ sau một năm rưỡi sẽ có dây chuyền sản xuất đầu tiên đi vào hoạt động.
Triệu Quốc Đống rất tự tin nói:
- Theo Công ty Hòa Tân tiến vào Hoài Khánh, còn có thể có một loại công ty trong lĩnh vực hệ thống mạch điện và điện tử thông tin tiến vào, Hoài Khánh sẽ cùng An Đô tạo dựng hành lang ngành điện tử thông tin An Đô – Hoài Khánh.

- Rất có chí khí, Tiểu Triệu, tôi vừa nãy ở bên nghe được cậu giới thiệu Hoài Khánh có lịch sử văn hóa, nhân văn và hoàn cảnh tự nhiên trời ban. Sao, giới thiệu mọi người ở đây một chút được chứ?
Phó Thủ tướng Văn hăng hái dừng lại.


Thấy lãnh đạo tỉnh và Phó Thủ tướng Văn đến, mấy cô gái có chút khẩn trương. Triệu Quốc Đống thấy thế thì rất lo lắng. Hắn mà một mình ra trận sẽ không thích hợp.

Tiểu Đơn lúc này cũng có chút khẩn trương đứng trong mấy cô gái.

Nhìn lãnh đạo hỏi khiến cho Thị trưởng Triệu cũng có chút rụt rè, điều này làm Tiểu Đơn thoáng yên tâm hơn, không phải chỉ một mình mình có chút khẩn trương. Dù sao trước kia có ai được tiếp xúc gần với Lãnh đạo quốc gia như vậy?

Nhìn mấy người đàn ông mặc âu phục đeo tai nghe, ánh mắt sắc bén kia thì nhất định là bảo vệ ở Trung ương rồi? Tiểu Đơn hơi thò thò cổ nhìn quanh rồi đột nhiên nghe thấy Phó Thủ tướng Văn nghe nói muốn nghe giới thiệu về Hoài Khánh.

Mấy chị em đi cùng đều lo lắng nhìn nhau, không dám đi lên, Thị trưởng Triệu lại gấp tới độ xoa tay vào nhau, nhìn quanh, không biết có phải tìm mình không? Tiểu Đơn đột nhiên có chút tự hào? Vừa nãy giám đốc Tùy cũng đến nhưng đâu có khen gì mình.

Thấy không thể đùn đẩy, Bí thư Ninh cùng Chủ tịch Ứng đều nhìn mình khiến Triệu Quốc Đống bất đắc dĩ định tự mình ra trận, nhưng Tiểu Đơn lại đứng ra.

- Phó Thủ tướng Văn, tôi xin giới thiệu với ngài và các vị khách về lịch sử nhân văn, hoàn cảnh tự nhiên của Hoài Khánh. Nếu nói có gì không tốt thì mong các vị lãnh đạo và các vị khách phê bình.

- Tốt, cô bé, chúng tôi đều đang chú tâm lắng nghe.

Phó Thủ tướng Văn quay đầu lại nói:
- Bí thư Ninh Pháp, Chủ tịch Đông Lưu, tôi thấy lần này An Nguyên chuẩn bị rất chu đáo. An Đô thể hiện rõ mình là trung tâm tài chính, kinh tế của khu vực trung tây. Bên Hoài Khánh lại chú trọng giới thiệu về hoàn cảnh tự nhiên, nhân văn. An Nguyên đúng là trăm hoa đua nở.

Tiểu Đơn nói với giọng phổ thông làm Triệu Quốc Đống khẽ thở phào nhẹ nhõm. Hắn sợ cô gái này nói với giọng Thượng Hải thì đúng là thành trò cười.

Cũng may là lúc trước đã tập huấn hai tháng nên Tiểu Đơn cũng đã tìm hiểu rõ về điều kiện ở Hoài Khánh. Mấy cô gái khác thấy Tiểu Đơn đứng ra được nên cũng bạo gan hơn mà đi ra nói chuyện. Điều này làm cho các vị lãnh đạo cười cười gật đầu đầy hài lòng.

Mãi cho đến khi đoàn người Phó Thủ tướng Văn rời đi, Triệu Quốc Đống có thể cảm nhận áo trong của mình ướt đẫm mồ hôi giống như mới đánh nhau to vậy.

Nếu là bình thường Triệu Quốc Đống cũng không mất tự nhiên như vậy. Nhưng nghĩ tới việc này sẽ ảnh hưởng tới cảm nhận của Bí thư Ninh với mình, thậm chí có thể ảnh hưởng đến việc điều chỉnh bộ máy Hoài Khánh không lâu sau đây, hắn liền cảm thấy khẩn trương.

Xem ra nếu nói mình không muốn tiến lên là nói dối, nếu như vậy thì mình đã không sợ đầu sợ đuôi.

Phó Thủ tướng Văn trước rời đi cũng đã chụp ảnh với nhân viên đoàn Hoài Khánh. Điều này làm các cô gái nhảy nhót vui mừng một lúc lâu.


Hai người Ninh Pháp mặc dù không nói gì nhưng có thể nhìn ra bọn họ rất hài lòng với bố trí của Hoài Khánh đã làm Phó Thủ tướng Văn khen ngợi.

Triệu Quốc Đống cũng nhận ra ánh mắt của Chủ tịch Ứng nhìn mình với sự hài lòng. Ứng Đông Lưu đã khen việc Hoài Khánh cố gắng thể hiện hoàn cảnh tự nhiên, nhân văn của Thị xã, lúc đi còn nói vài câu yêu cầu Thị ủy, Ủy ban Hoài Khánh có thể khiến cho mọi người cảm nhận rõ sự phát triển về kinh tế của Hoài Khánh, đồng thời cảm nhận được nhân văn của Hoài Khánh hay không? Điều này cũng làm Triệu Quốc Đống phải suy nghĩ.

Đoàn người Trương Dật Kinh cũng đi, chẳng qua trước khi đi Triệu Quốc Đống đã đưa danh thiếp của mình cho các vị khách, đồng thời cũng xin danh thiếp của bọn họ. Bọn họ đều ở khách sạn Hỉ Lai Đăng, xem ra còn ở An Đô một thời gian.

Triệu Quốc Đống đã quyết định chủ ý thì tuyệt đối sẽ không để mấy người kia chạy thoát. Theo hắn nhớ mảng điện tử thông tin của Đài Loan bắt đầu từ lúc này liền tiến mạnh vào Trung Quốc, đặc biệt đầu tư vào Thượng Hải chiếm đa số.

Mà các công ty bên Chiết Giang cũng đang dần phát triển trong lĩnh vực này, hấp dẫn rất nhiều sức lao động dư thừa ở đất liền. Chẳng qua công nhân khu vực trung tây đến khu vực duyên hải làm việc lại không được các thành phố lớn nhận, vẫn không được đãi ngộ ngang hàng.

Thu nhập thấp, giá nhà ở cao, chính sách phân biệt đối xử, không có bảo hiểm xã hội và y tế, khi tuổi đời công nhân tăng cao sẽ khiến bọn họ phải trở về quê hương.

Mặc dù mỗi người đều nói các công ty nước ngoài đều dựa vào mồ hôi và máu của công nhân mà kiếm lời, lời này là chính ác. Nhưng nhà tư bản chính là nhà tư bản, nếu như không bóc lột sức lao động đến mức cao nhất thì bọn họ đã thành nhà từ thiện.

Nhưng không thể phủ nhận các công ty nước ngoài đã thu hút được nhiều sức lao động dư thừa ở nông thôn, giải quyết sức ép nhân viên thất nghiệp cho Đảng ủy, chính quyền địa phương khu vực đất liền, đồng thời cũng mang tới nguồn thu thuế và tiêu dùng lớn cho địa phương.


Nếu là như vậy tại sao mình không nắm bắt cơ hội cơ chứ?

Mình đã đi bước đầu tiên, mặc dù không thể giải quyết tất cả vấn đề nhưng ít nhất có thể làm được hết khả năng. Sức lao động còn dư thừa của Hoài Khánh là rất lớn, mấy huyện nông nghiệp lớn đều có sức lao động dư thừa trên trăm ngàn người, nó đủ để cung cấp cho bất cứ ngành sản xuất nào.

….

Yến Nhiên Thiên rất hăng hái nghe Bí thư huyện ủy Quy Ninh - Cố Vĩnh Bân nói chuyện về hoạt động giáo dục Đảng ở đây.

Trần Anh Lộc, Đàm Lập Phong, Lữ Thu Thần đi theo cả quá trình. Yến Nhiên Thiên lại đi thăm mô hình công tác xây dựng Đảng kết hợp với giáo dục ở Quy Ninh, cũng đưa ra đánh giá rất cao.

- Anh Lộc, Lập Phong, xem ra các đồng chí ở Quy Ninh làm việc rất nghiêm túc. Hoạt động lần này chính là tăng cường xây dựng bộ máy lãnh đạo, đề cao tố chất của lãnh đạo, cũng là một hướng dẫn mới trong công tác xây dựng Đảng của Đảng ta trong thế kỷ mới. Công tác giáo dục phải tiến dần từng bước, cần hiệu quả thực tế, kiên quyết chặt chủ nghĩa hình thức. Mỗi vị Ủy viên Bộ Chính trị đều đã đi đến các tỉnh khác nhau để kiểm tra, đủ để nói tầm quan trọng của hoạt động này.

Trần Anh Lộc và Đàm Lập Phong và lãnh đạo chủ yếu Quy Ninh đều gật đầu đi theo Yến Nhiên Thiên.

- Tháng hai Tổng bí thư khi khảo sát tỉnh Cao Châu đã nói về vấn đề này, đây là vấn đề mang tính chỉ đạo trong công tác xây dựng đội ngũ cán bộ của Đảng ta. Tôi hy vọng Thị ủy Hoài Khánh phải chăm chú học tập lời nói của Tổng bí thư, khắc sâu lĩnh ngộ hàm nghĩa trong đó, cũng dẫn đầu toàn tỉnh thực hiện hoạt động bồi dưỡng trình độ và năng lực chấp chính cho cán bộ lãnh đạo, tạo thành điểm mẫu cho toàn tỉnh. Lập Phong, nhiệm vụ này giao cho Thị xã Hoài Khánh các anh. Anh Lộc phải chủ trì công tác toàn Thị xã, vì thế trách nhiệm này chủ yếu do anh phụ trách. Anh có tin tưởng không?

Yến Nhiên Thiên cười cười nhìn Phó bí thư Thị ủy Đàm Lập Phong đang đi bên trái mình.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận