Lộng Triều

Đường Linh về nhà thấy vẻ mặt Cao Chí Minh rất không tốt, cô biết chồng gặp chuyện gì không hài lòng. Hai hôm nay cô cũng hơi sợ và thấy sẽ xảy ra chuyện gì đó. Nhưng nhà này ngoài con gái Cao Thiền ra thì còn có thể xảy ra chuyện gì?

Cao Thiền xin nghỉ nhưng mấy hôm không ra khỏi nhà. Khi bạn học rủ đi du lịch thì bảo trời nóng không đi, cả ngày ở nhà. Đường Linh lo nhất là Cao Thiền chọc vào Triệu Quốc Đống.

Đường Linh cẩn thận hỏi dò con gái, chẳng qua Cao Thiền rất bình tĩnh giống như không vấn đề gì. Xem ra chỉ là có chút khó chịu với việc vợ chồng chị chia rẽ Triệu Quốc Đống và Đường Cẩn.

Nhưng lúc đó không chỉ có vợ chồng mình mà, còn cả vợ chồng anh trai, bọn họ mới là nhân vật chính. Chẳng qua cuối cùng do vợ chồng mình đến đả kích sự tin tưởng của Triệu Quốc Đống mà thôi.

Cao Chí Minh vứt cặp lên ghế, không nói gì mà ngồi xuống ghế suy nghĩ.

Không thể không nói những gì Triệu Quốc Đống trải qua có thể viết thành sách. Bảy năm trước mình là Trưởng bộ phận Ban Tổ chức cán bộ, bây giờ là Phó Trưởng phòng. Triệu Quốc Đống bảy năm trước còn chưa coi là cán bộ ra hồn, bây giờ thì hắn đã là cán bộ cấp phó giám đốc sở, hơn nữa lại do mình khảo sát đối phương lên làm cán bộ cấp giám đốc sở. Nghĩ vậy Cao Chí Minh đúng là không thể tin nổi.

- Sao thế anh? Có việc gì mà vẻ mặt anh khó coi như vậy?
Đường Linh quan tâm nói.

- Đường Linh, em chắc không nghĩ ra đâu.
Cao Chí Minh thở dài nói:
- Trong ban bảo anh ngày mai đến Hoài Khánh khảo sát cán bộ, em đoán khảo sát ai?

- Ai?
Đường Linh có chút giật mình, chồng đã hỏi cô thì còn có thể là ai?


- Triệu Quốc Đống.
Cao Chí Minh lắc đầu nói:
- Không thể ngờ nổi. Cảnh bảy năm trước như mới ngày hôm qua vậy. Lúc ấy chúng ta ngại tương lai của hắn, sợ liên lụy Đường Cẩn. Bây giờ thì hắn được bổ nhiệm làm Phó bí thư Thị ủy Hoài Khánh, chủ trì công việc Ủy ban. Em có thể tưởng tượng được không?

- Anh nói hắn sẽ thành Thị trưởng Hoài Khánh?
Đường Linh cũng là người từ Ban Tổ chức cán bộ đi ra nên biết vấn đề trong đó?
- Hắn bây giờ là quyền Thị trưởng?

- Không, chưa có, là Phó bí thư Thị ủy, Phó thị trưởng thường trực, chủ trì công việc Ủy ban Thị xã Hoài Khánh, nhưng điều này có gì khác chứ. Hà Chiếu Thành lên tỉnh học ba tháng, kết thúc sẽ đi. Triệu Quốc Đống sẽ thuận lợi làm Thị trưởng.
Cao Chí Minh bất đắc dĩ nói:
- Đường Linh, bây giờ ngay cả anh cũng phải đi bám chân hắn.

Đường Linh biết chồng minh đang thầm than thân trách phận, nhưng trong lòng cô đầy rung động nên không nghĩ tới an ủi chồng.
- Anh, Triệu Quốc Đống này dựa vào gì mà lên nhanh như vậy? Hắn mới 30 tuổi, hơn Đường Cẩn có một tuổi mà đã là cấp giám đốc sở sao? Lãnh đạo tỉnh nghĩ gì vậy? Liễu Đạo Nguyên cùng Thái Chánh Dương cũng đi, chẳng lẽ còn có thể thò tay can thiệp việc điều chỉnh nhân sự của tỉnh An Nguyên sao?

Cao Chí Minh lắc đầu không nói.

Triệu Quốc Đống có thể bò lên vị trí này không đơn giản chỉ là dựa vào ai. Biểu hiện của hắn ở Ninh Lăng có thể nói quá xuất sắc, không chỉ là biểu hiện anh hùng trong công tác phòng chống lụt bão, càng quan trọng chính là thành tích hắn đạt được khi làm Bí thư quận, huyện.


Đương nhiên dựa vào cố gắng bản thân không nói rõ vấn đề gì. Hắn có quan hệ mật thiết với Trưởng ban Qua, Trưởng ban Trang, đây mới là nguyên nhân. Nghe nói vì để Triệu Quốc Đống lên chức, Trưởng ban Qua còn đấu khẩu với Bí thư Yến một phen.

Cao Chí Minh không thể hiểu nổi, theo y biết trước đây Trưởng ban Qua không quen gì Triệu Quốc Đống, sao chỉ một hai năm lại phát triển đến mức này. Điều này làm y rất ghen ghét. Nếu mình có quan hệ này, mình đã có thể xuống Thị xã làm Phó thị trưởng rồi.

- Chí Minh, anh đi khảo sát cơ mà, có gì phải sợ? Đây là lúc hắn phải nhờ anh.
Đường Linh lớn tiếng nói:
- Anh cảnh cáo hắn an phận, đừng trêu chọc Tiểu Thiền nhà ta, nếu không …

Cao Chí Minh ngẩng đầu lên nói:
- Đơn giản như em nghĩ sao? Anh đi cảnh cáo hắn, hắn không thèm để ý thì sao? Anh còn có thể không thông qua kết quả khảo sát của hắn sao? Em nghĩ xem, đây là việc tổ chức xác định, chỉ cần không dính tới vấn đề nguyên tắc thì đây là vấn đề hình thức. Hơn nữa còn có Ủy ban kỷ luật Tỉnh ủy tham gia, anh còn có thể để mấy an oán cá nhân vào đó sao?

Đường Linh tức giận nói:
- Chí Minh, em chỉ là nói anh bóng gió nhắc hắn, đâu bảo anh làm gì. Chẳng lẽ như vậy cũng không được sao?

- Hừ, em cảm thấy hắn là kẻ anh nói một vài câu là nghe lời ư? Mấy năm trước là như thế nào? Nếu như không phải Đường Cẩn yếu lòng lùi bước thì anh cần gì phải nói khích hắn, hắn sẽ tự động rời đi ư? Hơn nữa theo anh biết hắn vào yw không có gì, chỉ là trùng hợp gặp mà thôi.
Cao Chí Minh có chút buồn bực nói.

- Hắn kết hôn chưa?
Đường Linh đột nhiên nghĩ ra và vội vàng nói.


- Người làm Thị trưởng mà chưa kết hôn ư?
Cao Chí Minh tức giận nói:
- Vợ hắn là tham tán ngoại giao ở nước ngoài.

Đường Linh vốn nghe thấy Triệu Quốc Đống lấy vợ liền yên tâm, nhưng nghe nửa sau liền ngẩn ra nói:
- Hả, vậy không phải mỗi người một nơi ư?

- Em lo việc của hắn làm gì?
Cao Chí Minh không còn gì để nói.

- Anh là đàn ông còn không hiểu ư? Nếu không có phụ nữ ở bên thì có thể giữ được mình sao?
Đường Linh trừng mắt nhìn Cao Chí Minh và lớn tiếng nói:
- Hắn còn không ra ngoài ăn hoang sao? Loại đàn ông này là rất nguy hiểm, ra vẻ trang nghiêm, giỏi ăn nói, lừa gái lên giường là quá dễ.

Cao Chí Minh phải thừa nhận lời vợ nói là đúng. Triệu Quốc Đống mới 30, nửa năm không có vợ ở bên thì nếu không ra ngoài ăn vụng ai tin.

Nghĩ đến chuyện của Triệu Quốc Đống và Đường Cẩn trước đây, Cao Chí Minh không tin Triệu Quốc Đống đã ăn chay.

Cao Thiền vẫn ở phòng ngủ nghe lén bố mẹ nói chuyện. Cô biết ý trong lời nói của mẹ. Triệu Quốc Đống đã kết hôn, bảo mình đừng mắc mưu hắn ư? Cô chỉ có chút buồn cười, Triệu Quốc Đống có bao giờ lừa mình đâu.

Mình và Triệu Quốc Đống cũng chưa có gì. Chẳng qua mình cảm thấy có chút nuối tiếc cho tình cảm giữa Đường Cẩn và hắn mà thôi.


Chẳng qua cô nghe thấy Triệu Quốc Đống bây giờ sắp thành Thị trưởng lại vui mừng ra mặt, cảm giác này cô không nói thành lời.

Có lẽ mình nên đi chúc mừng hắn.



Khi Triệu Quốc Đống nhận được điện của Cao Thiền thì Cao Chí Minh đã dẫn tổ khảo sát đến Thị ủy Hoài Khánh.

Triệu Quốc Đống nói cảm ơn Cao Thiền và mời cô tới Hoài Khánh chơi. Cao Thiền cũng rất vui vẻ, thậm chí còn nghiêm túc nói rằng nếu hắn đã mời thì cô nhất định tới chơi thật vui.

Việc khảo sát mặc dù chỉ là trình tự nhưng vẫn phải đi qua bước này. Ban Tổ chức cán bộ và Ủy ban kỷ luật có trách nhiệm bình xét. Một loạt quá trình kéo dài tầm nửa ngày. Tối đó Thị ủy tổ chức tiệc chào mừng tổ khảo sát đến Hoài Khánh.

Triệu Quốc Đống không khỏi thầm than thế giới này quá kỳ diệu khiến người ta nghĩ đó là vở kịch.

Bảy năm trước lời nói sắc bén của Cao Chí Minh làm cho hắn lưu luyến chia tay Đường Cẩn. Mặc dù nguyên nhân chính là do Đường Cẩn mềm yếu nhưng nếu không có người ngoài gây áp lực, hắn và Đường Cẩn có lẽ đã qua được thời gian khó khăn đó.

Lúc ấy hắn căm hận tất cả người Đường gia, mãi đến khi gặp Cao Thiền thì hắn vẫn còn căm hận.

Chẳng qua Cao Thiền xuất hiện đã làm tan bớt đi cảm giác thù hận của hắn.

Triệu Quốc Đống đã có lần suy nghĩ trả thù Cao Chí Minh và Đường Linh. Cao Thiền có cảm tình với hắn, Triệu Quốc Đống thậm chí tự tin mặc dù Cao Thiền biết mình lấy vợ rồi thì hắn vẫn có thể lừa Cao Thiền lên giường. Chẳng qua cuối cùng Triệu Quốc Đống đã bỏ qua việc ác độc này.

Cao Chí Minh không chính thức tiếp xúc với Triệu Quốc Đống, trước khi hoàn thành trình tự thì hai người không tiện gặp mặt. Triệu Quốc Đống rất mong chờ xem khi gặp Cao Chí Minh sẽ có biểu hiện như thế nào.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận