Lộng Triều

Cả Hoài Khánh như tiến vào trạng thái chiến đấu, tất cả các ngành của Thị ủy, Ủy ban bắt đầu từ hôm sau đều trở nên bận rộn.

Cục bảo vệ môi trường tăng cường việc vệ sinh đường phố, ngành giao thông tiến hành kiểm tra hệ thống đèn đường, đèn tín hiệu đảm bảo đoàn xe của Bí thư Ninh đi qua không thể xuất hiện việc bị ảnh hưởng, tắc đường. Bên hệ thống chính pháp cũng hành động, đưa những thành viên bất hảo vào trại tạm giam, cơ quan công an cũng chuẩn bị các phương án đề phòng, đảm bảo việc bảo vệ không xảy ra vấn đề gì.

Trong tuần này công việc trọng tâm chính là Bí thư tỉnh ủy Ninh Pháp đến thị sát công việc, tất cả các công việc khác đều phải nhường bước.

Dù là Trần Anh Lộc hay Triệu Quốc Đống gần như mỗi ngày đều gặp nhau, triệu tập lãnh đạo phụ trách và lãnh đạo các ngành liên quan nghe xem phương án tiếp đón có sơ sót gì không, có gì cần bù đắp không?

Lãnh đạo phụ trách lại dẫn theo ngành chuyên môn đến xem từng điểm khảo sát một lần nữa, xem có nơi nào cần điều chỉnh hay cải tiến không? Đảm bảo khi Bí thư Ninh đến khảo sát sẽ thấy được tính thực tế. Bí thư Ninh là người chú trọng thực tế, anh muốn làm qua loa lừa gạt nhất định không được. Nhưng nếu như làm thật quá thì lại thiếu điểm sáng, làm như thế nào để nắm chắc chừng mực cũng là điều phải suy nghĩ.

Thật ra mọi người đều biết lãnh đạo là thành tinh, người bên dưới có tâm lý gì thì lãnh đạo đều biết. Giống như học sinh quay bài giáo viên đều biết vậy Cho nên vừa phải biết cách bố trí để lãnh đạo có thể xem ra, có thể cân nhắc đại khái nhưng không thể nhìn được quá sâu.

Xe Audi màu đen mới được Cục Công an mua được dùng làm phương tiện mở đường. Ánh đèn xe cảnh sát khá chói mắt dưới trời mưa. Lý Trường Giang đang dặn dò người phụ trách đội cảnh sát giao thông, bố trí cảnh sát mở đường nhất định phải đảm bảo giao thông thông suốt.


Trần Anh Lộc và Cao Chí Minh đang nhỏ giọng nói chuyện gì đó. Cách đó vài mét là Triệu Quốc Đống đang nói chuyện với Chánh văn phòng Thị ủy Kha Nam để chờ đoàn xe tới.

- Thị trưởng Triệu, nghe nói lúc Bí thư Ninh khảo sát ở Miên Châu không hài lòng, nhất là khảo sát công ty nhà nước ở Miên Châu thì cho rằng thời huy hoàng của nó đã trôi vào quá khứ. Chủ nhiệm Ủy ban kế hoạch phát triển tỉnh cũng bị phê bình.
Kha Nam cười nói.
- Đây là chọn điểm đi thăm không tốt.

- Lão Kha, đây không phải là chọn địa điểm hay không? Tâm lý lãnh đạo đều rõ ràng địa phương như thế nào mà. Anh không thấy mang theo cả Chủ tịch Nhâm sao? Miên Châu cũng tốt, Kiến Dương cũng tốt, xu thế phát triển như thế nào thì Bí thư Ninh không rõ thì chủ tịch Nhâm cũng phải gõ. Chẳng qua xu thế phát triển của Miên Châu hai năm nay không tốt. Đây cũng là bình thường, là tình hình chung của cả nước, không ai có thể đi ngược lại xu thế này.

Ấn tượng của Triệu Quốc Đống đối với Kha Nam là khá tốt. Khi hắn làm Phó thị trưởng thường trực, Kha Nam mới chỉ là Phó trưởng ban thư ký Thị ủy, năm nay mới được điều làm Chánh văn phòng Thị ủy.

- Mỗi thời mỗi khác, từ năm trước tốc độ tăng trưởng kinh tế của Miên Châu Kiến Dương đã giảm đi, tuy nói do kinh tế cả nước ảnh hưởng nhưng năm nay các nơi đã dần hồi phục, Miên Châu Kiến Dương lại đi quá chậm. Xem An Đô, Vĩnh Lương cùng Ninh Lăng xem, An Đô thì không nói, Vĩnh Lương hai quý trước tăng trưởng trên 50% so với năm trước, vượt xa An Đô và Ninh Lăng. Bây giờ Vĩnh Lương là tâm điểm chú ý của cả nước. Bí thư, Thị trưởng của Vĩnh Lương đúng là rất tự hào.

Kha Nam nói.

- Giống như lời nói trong phim Lựa chọn sống còn vậy, dưới ánh đèn hồng thì đẹp, nhưng sau lưng lại là sự u tối.
Triệu Quốc Đống cười cười một tiếng nói:
- Tôi nói Vĩnh Lương nếu không điều chỉnh kết cấu thì sớm muộn cũng có vấn đề. Cục bảo vệ môi trường tỉnh đã có một tổ công tác đến Vĩnh Lương, nếu Vĩnh Lương không thay đổi thì sẽ không về. Tôi thấy Vĩnh Lương đang rất khó xử. Bây giờ Chủ tịch Ứng đã yêu cầu Vĩnh Lương phải nghiêm khắc thực hiện việc cải thiện, giảm sự ô nhiễm môi trường trong quá trình phát triển kinh tế. Trên tỉnh cũng yêu cầu Cục trưởng cục bảo vệ môi trường Vĩnh Lương từ chức, Thị xã muốn giữ cũng không được. Dưới áp lực lớn như vậy mà muốn duy trì phát triển liên tục là không dễ.

- Đây cũng là điều đương nhiên, Vĩnh Lương lấy ngành thép, vật liệu xây dựng làm chính để phát triển kinh tế, mấy ngành này đều là ngành sản xuất ô nhiễm môi trường cao, nhưng nó lại có giá trị lớn. Đây là nguyên nhân chính khiến cho Vĩnh Lương có tổng GDP kém mỗi An Đô, Miên Châu, Kiến Dương, tương đương với Tân Châu, Lam Sơn.

Kha Nam trước đây là Phó chủ tịch thường trực huyện Quy Ninh, sau đó lên làm Phó bí thư chưa lâu nhưng do quan hệ không quá tốt với Cố Vĩnh Bân nên được điều làm Phó trưởng ban thư ký Thị ủy. Y làm nhiều năm ở Ủy ban huyện nên quen thuộc công tác kinh tế, mặc dù làm việc bên Thị ủy nhưng vẫn chú ý tình hình kinh tế toàn tỉnh.

- Sợ rằng có tác dụng lớn như thế nào cũng phải thay đổi.

Triệu Quốc Đống cười nói:
- Anh không thể nào không chú ý tới tính mạng, sức khỏe của dân chúng mà. Vậy anh phát triển kinh tế làm gì? Thành tích của lãnh đạo hay là lợi ích cá nhân?

Kha Nam cảm thấy lời Triệu Quốc Đống rất sắc bén, nghe xong lại làm người ta phải suy nghĩ.

Chẳng qua y cũng biết Triệu Quốc Đống còn rất trẻ, là người làm việc quyết đoán, khí phách, không quá để ý tới cái nhìn của người khác với mình. Nhưng lúc đó Triệu Quốc Đống làm Phó thị trưởng thường trực, bây giờ y làm Thị trưởng lại khác. Điều này cũng có nghĩa một đám Phó thị trưởng và lãnh đạo các ngành trong Thị xã vây quanh anh, anh nói chuyện, làm việc đều phải chú ý chừng mực.

Thấy Kha Nam không nói gì, Triệu Quốc Đống cũng biết lời của mình hơi quá. Vị trí, thân phận của hắn bây giờ đã khác, nói chuyện cũng cần chú ý. Kha Nam thực ra cũng là dùng cách này nhắc hắn, điều này làm Triệu Quốc Đống có chút cảm kích.

Hai người rất nhanh đổi đề tài. Lúc này đoàn xe phía trước đã xuất hiện trong tầm mắt. Trần Anh Lộc và Triệu Quốc Đống đều thấy thế nên vội vàng ra hiệu mọi người chuẩn bị, hai người đi tới ven đường nghênh đón.

Xe Toyota Coaster từ từ dừng ở ven đường. Trần Anh Lộc cùng Triệu Quốc Đống lên xe, nói chuyện vài câu với Bí thư Thị ủy Mục Cương và Thị trưởng Vương Phủ Mỹ của Thiên Châu đưa tiễn Ninh Pháp tới đây.

Mục Cương và Vương Phủ Mỹ xuống xe nói tạm biệt. Triệu Quốc Đống bắt tay hai người nhưng không nói gì. Chẳng qua hắn từ vẻ mặt hai người có thể thấy Ninh Pháp đi đến Thiên Châu thị sát công việc đã khá hài lòng.


Trên xe Toyota Coaster có không nhiều người. Ngoài Ninh Pháp ra cũng chỉ có Nhâm Vi Phong, Hồ Liêm, Khang Nhân Lương cùng thư ký của bọn họ. thư ký rất biết ý ngồi ở phía sau. Vị trí bên trái vừa nãy do Mục Cương và Vương Phủ Mỹ ngồi, bây giờ chuyển sang cho Trần Anh Lộc và Triệu Quốc Đống.

- Lão Trần, Quốc Đống, tôi nhớ huyện Thanh Bình đã thoát được mũ huyện nghèo cấp tỉnh. Trụ sở trồng chè có tác dụng như thế nào đối với dân chúng địa phương.

Ninh Pháp nhìn ra ngoài. Trong ấn tượng của y, huyện Thanh Bình là huyện nghèo nhất Hoài Khánh. Mà Hoài Khánh có thể bố trí điểm đi thăm đầu tiên ở huyện Thanh Bình, trụ sở trồng chè không phải là điểm mới mẻ gì vì các nơi đều tranh nhau làm, còn cả vạn mẫu rau, vạn mẫu dược liệu. Kết quả khiến giá cả giảm đi, tiêu thụ chậm, nông dân bị tổn thất nặng nề. Ninh Pháp không hy vọng thấy điều này ở Hoài Khánh.

- Bí thư Ninh, vạn mẫu trà sạch ở huyện Thanh Bình mới là bước đầu tiên. Chúng tôi dự định tiếp tục mở rộng diện tích trồng trọt, muốn biến ngành truyền thống thành ngành cao sản, thu nhập cao.
Trần Anh Lộc rất hăng hái nói:
- Mà trà Thanh Châm của huyện Thanh Bình cũng có lịch sử trăm năm, có tiếng ở cả tỉnh. Trong các hội chợ nông nghiệp, trà Than Châm đều biểu hiện xuất sắc. Có thể bởi vì đủ nguyên nhân nên trà Thâm Châm vẫn không có một chỗ đứng đúng với giá trị của nó, chưa tạo thành thương hiệu nên chúng tôi đang tích cực đẩy mạnh tạo thương hiệu chè nổi tiếng của Hoài Khánh.

Thấy Trần Anh Lộc hăng hái giới thiệu, Trần Anh Lộc cũng không tiện đả kích tính tích cực của đối phương. Dù sao lát đi đến hiện trường là biết Hoài Khánh có sáng tạo gì mới hay không. Trần Anh Lộc nói thì dễ dàng nhưng hành động lại khác. Không có đủ tài chính ủng hộ, không hình thành hệ thống quy mô hóa thì chỉ với sự nhiệt tình của chính quyền địa phương sẽ không duy trì được lâu dài.

Hồ Liêm nhạy cảm nhận ra nghi vấn trong câu hỏi của Ninh Pháp nên muốn nhắc nhở Trần Anh Lộc, nhưng bây giờ trên xe nên không tiện nói rõ.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận