Lộng Triều

Sau khi Chúc Trung Nguyên và Nhạc Hạc Minh nhận chức, Phương Hùng Phi mới hiểu ra mình bị Hứa Kiều và Vu Văn Lượng chơi đểu.

Diệp Nhất Bình căn bản không phải người được Hứa Kiều xác định làm giám đốc. Hứa Kiều biết mình tuyệt đối không cho phép Diệp Nhất Bình làm giám đốc, cho nên mới ra vẻ trước mặt mình, giả vờ đề cử Diệp Nhất Bình. Khi mình phản đối mới không cam lòng đưa Trần Anh Lộc lên. Ở tình huống đó mình không thể nào phủ quyết đề nghị của ả.

So sánh với Trần Anh Lộc, Diệp Nhất Bình quả thực là thằng ranh không biết điều. Nhưng Trần Anh Lộc lại là kẻ có thủ đoạn và dã tâm hơn xa Diệp Nhất Bình. Trần Anh Lộc làm giám đốc Công ty khai thác đô thị, như vậy có nghĩa là Ủy ban Xây dựng sẽ khó chen chân vào Công ty khai thác đô thị.

Hối hận.Phương Hùng Phi trong lòng đang rất tức giận. Không ngờ ả Hứa Kiều này lại chơi đểu mình đến thế. Mà Vu Văn Lượng chính là người làm cầu nối ở đó. Phương Hùng Phi rất căm hận Vu Văn Lượng.

Phương Hùng Phi đương nhiên biết tay mình cuối cùng không bằng chân, nhưng mình hoàn toàn có thể lựa chọn một người phù hợp và đứng về phía mình làm Bí thư đảng ủy Công ty khai thác đô thị. Mà Dương Phong tất nhiên không phải người thích hợp nhất.

Người của cục Quản lý cây xanh tiến vào Công ty khai thác đô thị không nói, chức Cục trưởng cục Quản lý cây xanh cũng không phải do mình nắm giữ, đó là đả kích lớn nhất đối với Phương Hùng Phi. Cục trưởng cục Quản lý cây xanh và giám đốc Công ty khai thác đô thị đều là Ủy viên Đảng ủy Ủy ban Xây dựng, điều này có nghĩa quyền lên tiếng của y ở Ủy ban Xây dựng sẽ giảm đi.

Phương Hùng Phi buồn bực không phải điều mà Triệu Quốc Đống và Hứa Kiều quan tâm. Vu Văn Lượng hoàn thành tốt nhiệm vụ làm Triệu Quốc Đống khá hài lòng. Không phải hắn không có thủ đoạn làm Phương Hùng Phi cúi đầu thần phục, nhưng hắn không hy vọng vì chuyện này gây sóng gió quá lớn.

Triệu Quốc Đống biết mình bây giờ không thích hợp làm quá nhiều động tác, nhưng hắn cũng không thể ngồi yên.


Trong hội nghị công tác kinh tế quý ba, Bí thư, Chủ tịch các quận, huyện đều tới tham gia. Hội nghị này đã được bắt đầu theo thông lệ ở tỉnh An Nguyên từ khi Ninh Pháp làm chủ tịch tỉnh. Bây giờ nó đã thành thông lệ, giống như không có hội nghị này sẽ cho thấy Thị ủy, Ủy ban không coi trọng công tác kinh tế.

Hội nghị này yêu cầu Bí thư, Chủ tịch quan hệ đều phải tham gia. Mà tất cả các thường vụ có mặt ở nhà cùng Phó thị trưởng đều tham gia, không được vắng mặt.

Hội nghị theo thông lệ do Phó thị trưởng thường trực Lữ Thu Thần chủ trì. Lữ Thu Thần đưa ra đánh giá khá cao với tình hình phát triển kinh tế các quận, huyện, cũng chỉ ra một ít vấn đề tồn tại của các quận, huyện, thái độ khá ôn hòa nhưng nó không phù hợp với tính cách của Triệu Quốc Đống.

Xu thế phát triển của Hoài Khánh năm nay khá tốt. Nhưng còn khoảng cách không nhỏ với yêu cầu mà Ninh Pháp đặt ra với Trần Anh Lộc và Triệu Quốc Đống. Trần Anh Lộc và Triệu Quốc Đống cũng đã ngồi tính toán với nhau mấy lần.

Nếu muốn cho năm nay phát triển tăng vọt thì năm nay phải tạo trụ cột tốt cho các điều kiện cơ sở, đây chính là thỏa hiệp của Trần Anh Lộc và Triệu Quốc Đống về phương án quy hoạch đô thị.

Nếu như không có việc xây dựng thành thị trên quy mô lớn làm vật dẫn, không thể tạo ra hoàn cảnh đô thị tốt đẹp, không thể thu hút đầu tư nhiều vào Hoài Khánh, Hoài Khánh muốn có GDP nhảy qua Tân Châu Lam Sơn là không thể.

Chính vì như vậy nên Trần Anh Lộc mặc dù cảm thấy phương án quy hoạch của Triệu Quốc Đống là quá khổng lồ và vượt quá thời gian, nhưng y vẫn phải cắn răng ủng hộ Triệu Quốc Đống. Y thật ra hy vọng phán đoán của mình là có thành kiến, mà mong phán đoán của Triệu Quốc Đống là chính xác. Kinh tế quốc gia năm nay đã bắt đầu khôi phục lại, như vậy Hoài Khánh mới có thể có khả năng phát triển nhanh chóng.


So sánh với lời nói của Lữ Thu Thần, Triệu Quốc Đống nói càng trực tiếp hơn.

Các công ty vừa và nhỏ trong lĩnh vực giầy dép, may mặc của Hoài Châu là điểm sáng chói mắt. Ở tình huống Hoài Châu không thể cạnh tranh các hạng mục lớn với khu Khai Phát, Hoài Châu đã rất sáng suốt hấp dẫn các công ty tới Khu công nghiệp Hoài Châu gây dựng sự nghiệp, hơn nữa cũng đưa ra các ưu đãi về tài chính và chính sách. Khu công nghiệp Hoài Châu cũng nhanh chóng tập hợp một nhóm các công ty tuy quy mô không lớn nhưng có ngành nghề khá tập tủng. Đây là điểm sáng của kinh tế Hoài Châu nửa cuối năm.

Gần như mỗi tuần cũng có hai công ty đến đầu tư vào Khu công nghiệp Hoài Châu.

Triệu Quốc Đống cao độ khen ngợi Quận ủy, Ủy ban Hoài Châu đã cổ vũ và giúp đỡ các công ty gây dựng sự nghiệp, thậm chí còn nói rõ Hoài Châu khi xây dựng thành thị đã có sự lựa chọn chính xác khi xây dựng Khu công nghiệp, đã đưa ra các sự cung ứng cần thiết cho các công ty tiến vào đây.

Ví dụ như hệ thống thoát nước, xử lý nước thải đều hoàn thiện, hệ thống điện, thông tin chuẩn bị đầy đủ, qua đó tăng cường sức hấp dẫn của Khu công nghiệp Hoài Châu, lộ rõ ưu thế của Khu công nghiệp Hoài Châu, khiến cho nơi đây cùng Khu Khai Phát Hoài Khánh có thể hỗ trợ lẫn nhau.

Triệu Quốc Đống cũng khen ngợi việc thu hút đầu tư của huyện Tĩnh.


Bí thư huyện ủy Trần Đức Kiến tự mình đi thu hút đầu tư, một nhà đầu tư Đài Loan đã đến huyện Tĩnh khảo sát việc trồng rau sạch với số tiền hơn 5 triệu, chuẩn bị xây dựng công ty chế biến rau với sản lượng 3000 tấn, chủ yếu là các sản phẩm như ngô bao tử, dưa chuột bao tử …. Xây dựng xong giá trị sản lượng sẽ đạt được trên 25 triệu.

Mà Nhà máy chế biến thực phẩm lớn nhất Hoài Khánh sau khi cải cách ở huyện Tĩnh cũng đã được chuyển biến rất lớn.

Một nhà đầu tư Singapore quyết định đầu tư xây dựng trụ sở nuôi lợn lớn nhất tỉnh ở Hoài Khánh, hy vọng có thể lợi dụng nguồn cung cấp lợn ổn định ở Hoài Khánh. Sau nhiều lần khảo sát cuối cùng quyết định bỏ ra 6,8 triệu mua lại Nhà máy chế biến thực phẩm, cũng đầu tư thêm 12 triệu mua dây chuyền sản xuất mới, chủ yếu sản xuất thịt lợn, dự tính sẽ nhanh chóng tiêu thụ 150 ngàn con lợn, giá trị sản lượng đạt trên 60 triệu.

Triệu Quốc Đống sau khi khen ngợi Hoài Châu cùng huyện Tĩnh liền đổi giọng. Hắn phê bình ba huyện Vũ Xuyên, Lâm Giang, Cổ Lâu, nghiêm khắc phê bình ba huyện không có khởi sắc trong công việc, nhất là kinh tế sản xuất công nghiệp thiếu quyết tâm, cải cách công ty nhà nước khó khăn, chậm chạp, hiệu quả thu hút đầu tư không có mấy. Yêu cầu ba huyện tích cực thu hút đầu tư, tranh thủ có đột phá.

Triệu Quốc Đống chưa bao giờ có thái độ nghiêm khác như vậy làm cho lãnh đạo huyện bên dưới chấn động. Vốn nghĩ Triệu Quốc Đống gặp đủ tranh luận trong phương án quy hoạch đô thị thì sẽ tạm dừng một chút. Không ngờ Thị trưởng Triệu lần đầu tham gia hội nghị tổng kết công tác với tư cách Thị trưởng lại nói như vậy, làm cho các quận, huyện nghĩ rằng sẽ có hai tháng cuối năm yên ổn không khỏi thầm kêu khổ.

Chẳng qua sau đó lời tổng kết của Trần Anh Lộc càng làm Bí thư, Chủ tịch quận, huyện bên dưới mở rộng tầm mắt.

Mọi lần Trần Anh Lộc đều có giọng điệu ôn hòa, chỉ cổ vũ mà thôi. Nhưng lần này Trần Anh Lộc lại nói với giọng cứng rắn, vừa ủng hộ ý kiến của Triệu Quốc Đống, hơn nữa còn đưa ra quan điểm nếu ai không thay đổi tư tưởng sẽ đổi người.

Có không ít người đoán cả Bí thư Ninh và Thị trưởng Triệu có thái độ cứng rắn như vậy là có quan hệ đến việc Bí thư tỉnh ủy Ninh Pháp đến khảo sát Ninh Pháp. Mặc dù có nhiều lời đồn đại nhưng Bí thư tỉnh ủy Ninh Pháp khá hài lòng với công việc của Bí thư Thị ủy Trần Anh Lộc, muốn đưa Trần Anh Lộc lên tỉnh, nhưng lại nói kinh tế Hoài Khánh đang hơi yếu, yêu cầu Trần Anh Lộc trong một hai năm phải thay đổi cục diện kinh tế Hoài Khánh.


- Có phải là cảm thấy quan điểm của tôi và Bí thư Trần chưa bao giờ nhất trí như vậy không?
Triệu Quốc Đống cười cười đưa cho Trần Đức Kiến điếu thuốc.
- Chủ tịch Tử Sam không có ý gì sao?

- Thị trưởng Triệu, tôi cũng quen rồi. Trước Bí thư La nghiện thuốc, bây giờ Bí thư Trần cũng không kém.

Võ Tử Sam sau cơn phong ba kia nên giờ cũng trở nên tích cực hơn. Trần Đức Kiến cũng cảm thấy người phụ nữ này không đơn giản.

- Thị trưởng Triệu, Bí thư Trần ít khi có thái độ như vậy trong hội nghị công tác kinh tế. Tôi tham gia không ít lần, đây là lần đầu thấy Bí thư Trần nói với giọng phê bình.
Trần Đức Kiến nói.

- Có phải dẫn tới nhiều suy đoán không?
Triệu Quốc Đống cười ha hả nói.

Trần Đức Kiến cười cười không nói nhưng lại nhìn sang Võ Tử Sam. Võ Tử Sam biết ý Trần Đức Kiến. Cô là Chủ tịch huyện, lại là phụ nữ nên không quá nhiều cố kỵ trước mặt Triệu Quốc Đống.
- Thị trưởng Triệu, mấy lãnh đạo gặp nhau ở Thất Tinh Quan đã tạo thành nhiều lời đồn ở Hoài Khánh chúng ta. Mọi người đều tò mò không biết Bí thư Ninh rốt cuộc nói gì với hai vị.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận