Lộng Triều

Ân Cảnh Tùng chưa dứt lời, Lữ Thu Thần không nhịn được nói xen vào.
- Lão Ân, Tô Hiểu Xuân bây giờ đã ly hôn và lấy người phụ nữ trong bức ảnh. Thời gian ly hôn và kết hôn lại của y vào lúc nào? Tôi nghĩ nếu bức ảnh kia chưa được công bố thì chỉ sợ y chưa ly hôn đó.

Lữ Thu Thần nói rất sắc bén, nhằm thẳng vào vấn đề trung tâm. Chọn lựa cán bộ cần cả đức lẫn tài. Nếu một người đàn ông đã kết hôn lại có quan hệ không bình thường với người phụ nữ khác như vậy sẽ làm tổ chức nghi ngờ về nhân phẩm.

- Ủy ban kỷ luật đã điều tra rõ ràng. Năm năm trước Tô Hiểu Xuân đã ly thân với vợ cũ. Đầu năm ngoái đã ký đơn ly hôn với vợ cũ, chẳng qua lo ảnh hưởng đến việc học của con gái nên chưa gửi lên Tòa án. Đến năm nay mới chính thức tiến hành ly hôn, sau đó đã lấy Triệu Như Thu làm vợ.

Ân Cảnh Tùng mặt mày cứng nhắc, nói chuyện không có chút tình cảm nào, đúng điển hình cán bộ Ủy ban kỷ luật.
- Về lời Thị trưởng Lữ nói thì cá nhân tôi không đồng ý. Căn cứ chúng tôi điều tra có thể chứng minh sau khi Tô Hiểu Xuân cùng vợ ký vào đơn ly hôn mới phát triển quan hệ với Triệu Như Thu, nhưng hai người đều phru nhận có quan hệ quá mức trước khi kết hôn.

Lữ Thu Thần có chút tức giận nói:
- Lão Ân, chẳng lẽ nói bọn họ lúc ở trên giường còn bị người chụp ảnh? Hai người bọn họ nói không là tin được sao?


- Thị trưởng Lữ, tôi chỉ dựa vào chứng cứ mà phân tích. Không có chứng cứ khác thì tôi chỉ có thể phán đoán như vậy. Mặc dù tôi cũng đồng ý với cái nhìn của anh nhưng Ủy ban kỷ luật điều tra đều nói tới chứng cứ.
Ân Cảnh Tùng lạnh nhạt nói.

Lữ Thu Thần bị câu này của Ân Cảnh Tùng làm á khẩu, trong lòng y rất tức giận. Tên đáng chết này không hề có tính linh hoạt. Mình muốn từ Ân Cảnh Tùng đạt ủng hộ là mơ tưởng, chẳng qua Triệu Quốc Đống nếu muốn được Ân Cảnh Tùng ủng hộ cũng phí tâm cơ.

- Bí thư Phó, Tô Hiểu Xuân chưa chính thức ly hôn đã có quan hệ vượt qua tình cảm đồng nghiệp với một người phụ nữ khác, điều này nói rõ nhân phẩm của y có vấn đề. Cán bộ như vậy nếu gánh vác trọng trách ở đơn vị giáo dục là Học viện dạy nghề thì tôi thấy không ổn. Tôi đề nghị Ban Tổ chức cán bộ và Ủy ban kỷ luật cần phải cân nhắc lại sự lựa chọn này.
Lữ Thu Thần hít sâu một hơi lớn tiếng nói:
- Chúng ta không thể bởi vì y nhận được tin tổ chức điều tra rồi vội vàng che giấu mà bỏ qua được. Đây nói rõ Tô Hiểu Xuân có vấn đề về tư tưởng, lúc trước chưa ly hôn đã có quan hệ ngoài luồng, chơi trò mập mờ. Mà bây giờ khi ảnh hưởng đến việc lên chức lại vội vàng lấy trò này ra lừa người.

Lữ Thu Thần nói khá hiểm, vừa lúc công kích vấn đề tư tưởng, tác phong của Tô Hiểu Xuân, phần khác cũng nói rõ vì lên chức mà vứt bỏ cái khác.

Lời nói của y đã rất khéo léo đánh trúng tâm lý mọi người, khiến một vài thường vụ khác đáp lại. Nhất là Cao Chí Minh có vẻ rất đồng cảm. Y bỏ chén xuống cho thấy rất có thể lên tiếng nói giúp Lữ Thu Thần.

Triệu Quốc Đống có chút khẩn trương. Hắn đã xem thường khả năng kích động của Lữ Thu Thần. Hắn nghĩ rằng chỉ cần được Ân Cảnh Tùng nhận xét công bằng, thỏa hiệp với Phó Thiên là qua cửa. Nhưng nếu lúc này không thay đổi thì sợ mọi chuyện sẽ đổi hết.

- Bí thư Phó, tôi xin nói vài câu.
Triệu Quốc Đống trầm giọng nói.

- Được, Thị trưởng Triệu nói một chút xem.
Phó Thiên và Triệu Quốc Đống nhìn nhau rồi gật đầu nói.


- Vừa nãy Thị trưởng An đã giới thiệu về ý kiến của Ủy ban Thị xã, Thị trưởng Tiêu, Chủ nhiệm Ân và Thị trưởng Lữ cùng Bí thư Liên đều phát biểu ý kiến về Tô Hiểu Xuân. Nhưng tôi cảm thấy chúng ta đã quên một nhân tố quan trọng.
Triệu Quốc Đống nhìn quanh các thường vụ.

Lữ Thu Thần không khỏi run lên. Trong thời gian này y không thấy ánh mắt đó của Triệu Quốc Đống, giống như sau khi Triệu Quốc Đống thành Thị trưởng đã không còn ánh mắt đầy tính khiêu khích đó.

Nhất là mấy tháng sau tết Triệu Quốc Đống biểu hiện càng thêm cẩn thận. Dù là trong hội nghị thường trực Ủy ban, Triệu Quốc Đống cũng ít nói hơn trước, nó giống như Triệu Quốc Đống sau khi thành Thị trưởng đã trở nên lão luyện hơn, nhưng hôm nay y lại thấy sự sắc bén của Triệu Quốc Đống khi hắn làm Phó thị trưởng thường trực.

- Chúng ta hợp nhất ba trường lại thành lập Học viện dạy nghề An Nguyên là để làm gì? Là vì tạo ra trụ cột cho ngành giáo dục dạy nghề của Hoài Khánh, tạo ra sức bật phát triển sản nghiệp thứ hai, thứ ba của Hoài Khánh.
Triệu Quốc Đống chống tay lên bàn, ngón trỏ giơ lên nói:
- Sự phát triển của Hoài Khánh năm nay mọi người đều thấy rõ ràng. Nửa cuối năm, chậm nhất là đầu năm sau giai đoạn một của Công ty Hòa Tân sẽ hoàn thành. Mà Công ty Hòa Tân tiến vào cũng kéo theo nhiều công ty nổi tiếng thế giới tiến vào Khu Khai Phát Hoài Khánh. Việc xây dựng văn phòng, nhà máy đang diễn ra rất gấp gáp.

- Tôi nhớ tôi đã nhiều lần nhấn mạnh ưu thế lớn của Hoài Khánh chúng ta với các công ty tiến vào Khu Khai Phát. Đó chính là Ủy ban Thị xã Hoài Khánh sẽ toàn lực phát triển mạnh ngành giáo dục dạy nghề, cung cấp nhân viên, công nhân cho các công ty ở Hoài Khánh. Mà thành lập Học viện dạy nghề An Nguyên chính là bước đi đầu tiên đầu quan trọng của chúng ta. Có thể nói sự phát triển của Học viện dạy nghề An Nguyên có tác dụng xúc tiến khó có thể đánh giá với phát triển kinh tế Hoài Khánh chúng ta.

- Tục ngữ nói rắn không thể không có đầu. Người dẫn đầu một đơn vị là rất quan trọng. Tô Hiểu Xuân ở trường dạy nghề công nghiệp cơ giới tuy điều kiện hạn chế mà vẫn tạo thành một thương hiệu trong tỉnh, thậm chí các tỉnh xung quanh. Điều này đã chứng minh năng lực của Tô Hiểu Xuân. Hai hôm trước tôi gặp giám đốc Tôn – Sở Giáo dục, giám đốc Tôn cũng đồng ý quan điểm của tôi. Đó chính là Học viện dạy nghề An Nguyên nếu muốn tạo thành thương hiệu vàng trong lĩnh vực giáo dục dạy nghề của tỉnh, của khu vực trung tây thì cần bộ máy lãnh đạo đầy sức sống.


Triệu Quốc Đống liên tục đưa ra bình luận làm các thường vụ cảm thấy Triệu Quốc Đống đầy khí phách đã trở lại. Lời nói của hắn đã hấp dẫn mọi người. Ngay cả Lữ Thu Thần cũng thầm hận sao tên này lúc nhằm vào mình thì luôn có lời nói sắc bén đến vậy?

- Chọn một người phải có cả tài lẫn đức. Tô Hiểu Xuân có đủ tài đức không?
Triệu Quốc Đống tung ra câu hỏi này. Ngay cả Phó Thiên, Lữ Thu Thần cùng với Lưu Liên Xương đều vểnh tai lên nghe muốn xem Triệu Quốc Đống biện bạch cho Tô Hiểu Xuân như thế nào.

- Về tài thì tôi tin các vị không có ý kiến gì về biểu hiện của Tô Hiểu Xuân. Mấu chối là chữ tài.
Triệu Quốc Đống thản nhiên nói:
- Tôi hiểu đức chia làm công đức và tư đức. Công đức là gì? Đó chính là trung thành với Đảng, với quyết định, tuân thủ pháp luật, nhiệt tình với quần chúng nhân dân, có trách nhiệm với sự nghiệp, có sự liêm khiết. Căn cứ theo Ban Tổ chức cán bộ điều tra thì đồng chí Tô Hiểu Xuân ở vấn đề này là đáng tin cậy, không có phản ứng gì về điểm này.

- Tư đức cũng là rất quan trọng. Tư đức chính là tác phong, tư tưởng, nhân phẩm, tính cách sống. Điều này với người bình thường có lẽ không ảnh hưởng gì nhiều, nhưng đối với cán bộ lãnh đạo thì lại không thể coi nhẹ.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận