Lộng Triều

Triệu Quốc Đống lên máy bay mà cảm thấy mình như nửa tỉnh nửa mê.

Nửa tháng đủ để mọi việc rõ ràng. Triệu Quốc Đống chỉ cảm thấy mình như một pho tượng gỗ, tất cả tiến hành theo một trình tự sẵn có. Miễn chức Phó bí thư Thị ủy, từ chức Thị trưởng, tất cả diễn ra nhanh chóng.

Qua Tĩnh, Yến Nhiên Thiên đều nói chuyện với hắn. Cuối cùng Ninh Pháp, Ứng Đông Lưu cũng đến gặp hắn, đó là điều hiếm thấy. Làm Triệu Quốc Đống cảm thấy an ủi đó là bốn vị lãnh đạo nói chuyện với hắn không phải là qua loa cho xong việc. Dù là Yến Nhiên Thiên cũng trao đổi khá trót lọt.

Yến Nhiên Thiên đánh giá cao biểu hiện của hắn trong công việc, đồng thời cũng chỉ ra điểm không đủ trong công việc của hắn. Không thể không nói ánh mắt của Yến Nhiên Thiên rất lợi hại, về cơ bản có thể nói đúng điểm quan trọng.

Nếu nói bây giờ Triệu Quốc Đống đã bình tĩnh thậm chí mong chờ vào việc điều chỉnh này thì chỉ có một điều duy nhất làm hắn nuối tiếc vì mình tạm thời mất cơ hội cùng chiến đấu với đồng đội cùng chí hướng.

Gần như tất cả mọi người đều ngạc nhiên khi hắn đột nhiên được điều đi. Mặc dù hắn đã sớm báo cho bọn họ nhưng bọn họ vẫn có chút khó hiểu. Triệu Quốc Đống cũng có chút khó chịu. Cùng làm việc ba năm, tình cảm này đâu phải thoáng cái bỏ là bỏ được.

Triệu Quốc Đống đã điều Lệnh Hồ Triều xuống Hoài Châu làm trợ lý Chủ tịch quận. Ở vấn đề này không có ai ý kiến gì cả, ngay cả Lữ Thu Thần và Lưu Liên Xương đều không nói thừa nửa câu. Vì dù sao người ta cũng đi rồi, còn tính toán làm gì. Hơn nữa Triệu Quốc Đống lên Bộ năng lượng nhận chức, ai cũng biết lần đi này sẽ khiến Triệu Quốc Đống thêm một vầng hào quang, không chừng lần sau hắn về Hoài Khánh nhận chức thì sao?


Triệu Quốc Đống cũng biết mình vừa đi sẽ khiến Đoạn Kỳ Ngôn, Vu Văn Lượng sẽ không thoải mái mấy. Việc Đường Lăng Phong muốn thành Thường vụ quận ủy, Bí thư Đảng ủy chính pháp Khánh Châu có lẽ cũng chỉ đi một bước xem một bước.

Dù sao vua nào thần đó. Hắn vừa đi sẽ khiến những người Triệu hệ ít nhiều bị ảnh hưởng. Mà vận mệnh bọn họ về sau sẽ không liên quan tới hắn. Nếu hắn có thể tiếp tục phát triển thì có lẽ bọn họ sẽ vui lên chút.

Hắn đột nhiên rời đi cũng khiến Hoài Khánh gặp chút rối loạn. Dù như thế nào hắn ở Hoài Khánh ba năm đã làm mất lòng không ít người nhưng cũng được không ít người tôn trọng.

Triệu Quốc Đống nhìn chiếc va ly của mình bên trên, hắn đi rất đơn giản. Hắn từ Hoài Khánh lên Bắc Kinh chỉ cầm theo vài bộ quần áo, vài quyển sách hay xem mà thôi.

Nghĩ ra cũng đúng, hắn thật sự không có gì cần mang đi cả. Khi hắn đi cũng nhận được không ít đặc sản của Hoài Khánh nhưng mấy thứ này mang lên Bắc Kinh không tiện, không nhận lại không ổn. Vì thế hắn gửi qua bưu điện về nhà.

Lần này vừa đi chính là ba ngàn dặm …. Triệu Quốc Đống khẽ ngâm nga câu này.

Hắn đúng là không ngờ cô bé Đan Phinh còn có tâm tư như vậy, cô gửi tặng hắn một bài trên đài FM An Đô.

Khi nhận được tin nhắn, Triệu Quốc Đống đang trên đường tới sân bay. Vừa bật FM lên liền nghe được câu: Đan tiểu thư gửi tặng Triệu tiên sinh bài Trân trọng đêm nay, chúc Triệu tiên sinh thuận buồm xuôi gió trong công việc mới.

Điều này làm Triệu Quốc Đống có chút cảm động. Hắn không giúp Đan Phinh mấy, nhưng biểu hiện của Đan Phinh tại Hội chợ thương mại rất xuất sắc, Triệu Quốc Đống đánh giá khá cao. Vì thế khi Hứa Kiều muốn đổi thư ký, Triệu Quốc Đống đã giới thiệu với Hứa Kiều.

Cuối cùng Hứa Kiều tự mình gọi Đan Phinh tới. ngoài việc bằng Đan Phinh kém một chút ra còn đâu đều hợp ý Đan Phinh. Kết quả Hứa Kiều đã chọn Đan Phinh. Hắn chỉ giúp như vậy còn đâu đều dựa vào chính Đan Phinh.

Hoài Khánh là nơi làm Triệu Quốc Đống có nhiều kỷ niệm đẹp, vì thế mặc dù biết rõ mình tới Bộ năng lượng chỉ là trao đổi nhưng hắn vẫn có chút không muốn.

Ban Tổ chức cán bộ tỉnh An Nguyên thông qua Ban Tổ chức cán bộ Trung ương mà đạt được thỏa thuận trao đổi cán bộ với mấy cấp bộ như Bộ Thương mại, Bộ năng lượng, Bộ Tài chính, Bộ Thủy lợi. Một Cục trưởng cục Tổng hợp Bộ năng lượng đến Thành phố An Đô làm trợ lý Thị trưởng, Triệu Quốc Đống đến Bộ năng lượng làm Cục quy hoạch và phát triển.


Triệu Quốc Đống cũng không muốn nhận chức Cục trưởng Cục quy hoạch và phát triển nhưng Thái Chánh Dương đã nói rõ với hắn, y muốn Triệu Quốc Đống tới Bộ năng lượng kiêm nhiệm không phải là đến chơi mà muốn làm việc thật.

Bộ năng lượng thành lập được bốn năm, một phần của Ủy ban kinh tế quốc gia được phân tới Bộ năng lượng, mà bộ Điện lực, bộ Than đá … mấy ngành liên quan tới lĩnh vực năng lượng được sát nhập vào Bộ năng lượng. Vì thế khiến cho hệ thống nhân viên Bộ năng lượng khá phức tạp.

Thái Chánh Dương đánh giá cao về những ý kiến của Triệu Quốc Đống trong chính sách năng lượng quốc gia. Trên thực tế vài chính sách khi y đưa ra chính là bị quan điểm của Triệu Quốc Đống ảnh hưởng.

Chính vì như vậy nên khi Ninh Pháp và Thái Chánh Dương nói chuyện tới Triệu Quốc Đống, Thái Chánh Dương thẳng thắn nói muốn Triệu Quốc Đống lên Bộ năng lượng rèn luyện làm Ninh Pháp có chút ngạc nhiên. Thái Chánh Dương đây là hy vọng Triệu Quốc Đống lên bộ tìm quan điểm cho mình, tìm kiếm bước đi mới trong chính sách năng lượng quốc gia.

Máy bay lặng lẽ hạ cánh. Bắc Kinh tháng 10 đã có hơi lạnh làm Triệu Quốc Đống cảm nhận rõ sự khác nhau giữa nam và bắc.

Bộ năng lượng phái một xe Passat đến đón Triệu Quốc Đống, đến đón là một lái xe ở văn phòng bộ, nhỏ tuổi hơn Triệu Quốc Đống, nghe giọng là người phương bắc.

Xe Passat của Đức được thiết kế khá đẹp, công dụng tốt khiến nó đã tiêu thụ 10 năm ở Trung Quốc mà vẫn được hâm mộ. Mặc dù nó kém so với Santana hay Jetta nhưng ở mức xe trung bình thì Passat vẫn có danh tiếng khá tốt.

- Cục trưởng Triệu, nhà ngài ở đâu? Tôi đưa ngài về trước. Chánh văn phòng Mã bảo tôi nói với ngài, ngài có thể nghỉ vài ngày.


Tiền Ân Vinh ngồi ở vị trí lái xe vẫn nhìn Triệu Quốc Đống qua kính. Triệu Quốc Đống cũng thấy điểm này nhưng hắn không quá để ý.

Hắn lên Bộ năng lượng có lẽ tạo ra không ít gợn sóng. Thái Chánh Dương mặc dù là cán bộ từ tai đi lên nhưng trong quá trình xây dựng Bộ năng lượng Thái Chánh Dương không mang ai từ An Nguyên lên mấy.

Tiền Ân Vinh đúng là có chút tò mò với Triệu Quốc Đống. Y tốt nghiệp đại học và được phân tới Ủy ban kinh tế. Coi như là người có nhiều kinh nghiệm ở Bộ năng lượng. Nhưng dù là ở Ủy ban kinh tế hay Bộ năng lượng, y gặp qua không ít cán bộ trao đổi nhưng loại cán bộ từ địa phương tới bộ và lập tức được làm Cục trưởng thì đúng là chưa bao giờ có.

Đương nhiên vị Cục trưởng trẻ tuổi này nhất định có quan hệ với Bộ trưởng Thái. Nghe nói vị Cục trưởng này là Thị trưởng một thị xã điều ngang hàng tới bộ, nói cách khác người này ở địa phương đã là cán bộ cấp giám đốc sở, đây đúng là điều Tiền Ân Vinh không thể tưởng tượng nổi.

- Ừ, Tiểu Tiền, nhà tôi ở Trung tâm Hoa Úc. Anh nói với Chánh văn phòng Mã, tôi sẽ nghỉ một ngày, ngày kia sẽ đến bộ.
Triệu Quốc Đống nói.

Trung tâm Hoa Úc? Tiền Ân Vinh ngẩn ra vì không ngờ vị Cục trưởng Triệu này lại có nhà ở Trung tâm Hoa Úc.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận