Mọi người giương mắt nhìn, chỉ thấy một đội xe đặc chủng dành cho công an đang hú còi từ xa.
“Tại sao lại có nhiều xe công an đến đây như vậy?” Chu Nhược Mai kinh ngạc hỏi.
“Là anh bảo bọn họ tới đây.
” Lê Vĩnh Thiên đáp.
“Anh bảo bọn họ tới đây làm gì? Cục công an nhìn chỗ này có nhiều xác chết như vậy, nhất định sẽ đoán là do binh lính của anh giết họ, có thể sẽ dẫn đến xảy ra xung đột thì sao?” Chu Nhược Mai có hơi lo lắng nói.
Advertisement
“Công an nào dám xảy ra xung đột với quân đội của anh chứ? Anh cho họ một trăm lá gan họ cũng không dám! Anh gọi họ tới đây, là bảo họ tới nhặt xác!” Lê Vĩnh Thiên trả lời.
“Thì ra là thế.
” Chu Nhược Mai cũng biết mấy công an của thành phố Vĩnh Thụy, căn bản không dám đối đầu với quân đội của Lê Vĩnh Thiên.
Cô cũng hiểu phong cách làm việc của Lê Vĩnh Thiên, thích công an tới đây thu thập xác chết.
Nếu cục công an sắp xếp người tới, Chu Nhược Mai cũng không gấp gáp đi lên thăm Triệu Đình Vũ.
Advertisement
Ngược lại Triệu Đình Vũ cũng tỉnh lại rồi, đến chào hỏi chậm một chút cũng không sao đâu.
Trước tiên cô còn muốn xem, sau khi Lê Vĩnh Thiên gặp công an của thành phố Vĩnh Thụy, sẽ xảy ra chuyện gì.
Lê Tuyết Tương, Lê Tịnh Vi và Triệu Vũ Ngọc thấy Chu Nhược Mai không đi lên tầng, cho nên cũng đứng lại.
…
Từ xa xa công anh trưởng cục công anh thành phố Vĩnh Thụy – Trương Cường đã nhìn thấy xung quanh lâu Lạn Vĩ đứng đầy binh lính vác súng trên vai, số lượng không dưới hai nghìn người!
Mà trên mặt đất, xác chết khắp nơi, máu chảy thành sông, đâu đâu cũng là những cái xác nằm ngổn ngang!
Những cái xác này, tính sơ qua thì không dưới một nghìn cái!
Bởi vì khoảng cách có hơi xa, Trương Cường vẫn chưa thể xác định được những xác chết này là những ai.
Nhìn nhiều binh lính canh phòng ở xung quanh lầu Lạn Vĩ như vậy, trên mặt đất còn chất đầy các xác chết, Trương Cường bắt đầu run lẩy bẩy.
Sao lại có nhiều người chết như thế? Hộ Soái Lê Vĩnh Thiên gọi mình qua đây nhặt xác, chính là ý tứ này sao?
Trương Cường còn chưa gặp Lê Vĩnh Thiên, mà trong lòng đã cảm thấy lo lắng không yên.
Bị những chiếc xe jeep hộ tống Chu Nhược Mai chắn đường, đoàn xe công an chỉ có thể dừng lại ở phía sau xe jeep.
Sau đó, Trương Cường và tập thể công an cùng xuống xe, đi bộ về phía lâu Lạn Vĩ.
Lúc đi tới gần, cuối cùng Trương Cường và rất nhiều công an cũng nhìn rõ xác chết trên mặt đất là những ai, đó chính là những người thế lực ngầm Hách Diệp của thành phố Vĩnh Thụy và người của nhà họ Đỗ – nhà giàu có nhất thành phố!
Thấy người của Hách Diệp và người nhà họ Đỗ bị đánh chết, bước chân đám người Trương Cường và các công an khác run lẩy bẩy.
Bởi vì, bọn họ hiểu được sự kết hợp giữa hai thế lực là nhà họ Đỗ và Hách Diệp, tại thành phố Vĩnh Thụy gần như là không ai địch nổi, làm rất nhiều việc ác!
Mặc dù công an bọn họ biết, nhưng lại không có cách nào quản được!
Nguyên nhân là do vợ của chủ nhà họ Đỗ, Đỗ Quang chính là Ngụy Thái Phương.
Mà Ngụy Thái Phương chính là con gái của bộ trưởng Ngụy Nghiêm!
Phía sau nhà họ Đỗ, chính là bộ trưởng Ngụy Nghiêm!
Bây giờ thấy người nhà ho Đỗ và đám người Hách Diệp đều chết hết, không cần hỏi thì đám người Trương Cường và những công an đều biết, chắc chắn là do quân đội của Lê Vĩnh Thiên tiêu diệt!
Ngoại trừ Lê Vĩnh Thiên, còn ai có năng lực giết được nhiều người như vậy? Ai dám giết người nhà họ Đỗ, mà có chỗ dựa vững chắc là bộ trưởng Ngụy chứ?
Binh lính xung quanh nhìn đám người công an đi tới, tất cả vẫn đứng im không nhúc nhích, tập trung tinh thần phòng bị.
Mà sắc mặt Lê Vĩnh Thiên cũng không thay đổi đứng im tại chỗ, chờ đám người công an đi tới gần mình!
Từ xa xa Trương Cường thấy Hộ Soái Lê đứng ở dưới lầu Lạn Vĩ.
Trước kia anh ta còn luôn nghĩ cách để đến gần Lê Vĩnh Thiên, nhưng bây giờ có cơ hội chân chính tiếp cận Lê Vĩnh Thiên, thì anh ta lại không dám đến.
Bởi vì, hiện tại người của nhà họ Đỗ và Hách Diệp bị quân đội của Lê Vĩnh Thiên diệt sạch.
Mà mình chính là công an trưởng quản lý trong phạm vi này, để cho người của nhà họ Đỗ và Hách Diệp làm nhiều việc ác.
Tuy Trương Cường rất không muốn gặp Lê Vĩnh Thiên nữa, nhưng giờ đã tới đây ròi, chuyện nên đối mặt vẫn phải đối mặt, không còn cách nào để trốn tránh.
Anh ta không thể làm gì khác hơn là dẫn theo đội ngũ công an, thẳng tắp đi về phía trước, đi tới trước mặt Lê Vĩnh Thiên.
Dọc theo đường đi, tất cả đều là xác chết của nhà họ Đỗ và người của Hách Diệp.
.