Theo một tiếng hiệu lệnh của Lê Vĩnh Thiên vừa phát ra, ba tuyến đội quân lập tức đi đến trong biên giới của Sư Quốc.
Tuyến đội quân ở giữa là năm trăm nghìn Bắc Cảnh Quân của Trương Lâm Lương.
Tuyến đội quân bên trái là Thiết Kỵ Sư và thêm hơn một trăm nghìn tướng sĩ của khu vực chiến đấu Trung Nguyên.
Advertisement
Tuyến đội quân bên phải là Thiết Huyết Sư và cũng thêm một trăm nghìn tướng sĩ của khu vực chiến đấu Trung Nguyên.
Ba tuyến đội quân từ ba đường khác nhau đồng thời tấn công Sư quốc.
Xe tăng, xe bọc thép của mỗi tuyến đội quân mở đường ở phía trước, trùng trùng điệp điệp, đằng đằng sát khí.
Advertisement
Máy bay chiến đấu cũng bắt đầu cất cánh từ sân bay, tiến hành tập kích đường không với mặt trận quân địch, thực hiện tấn công chuẩn xác, tiêu diệt sinh lực của quân địch.
Những quân địch sống sót sau trận chiến kia đối mặt với đội quân lớn mạnh trang bị hoàn hảo của Long quốc, căn bản không có cách nào chống lại, bị giết đến kêu khóc thảm thiết, thi thể chất ngang dọc khắp nơi.
Các tướng lĩnh cao cấp họp ở thủ đô Sư quốc trước đó, bây giờ vẫn còn đang trên đường gấp gáp trở về.
Bởi vì quốc vương Sư quốc tân nhiệm triệu tập các tướng lĩnh cao cấp của Sư quốc đến thủ đô họp vào thời điểm quan trọng nhất này, cho nên quân đội của Sư quốc giống như rắn mất đầu, chiến đấu hỗn loạn.
Vì thế khi Long quốc phát động tổng tiến công, bọn họ đều chưa chuẩn bị đầy đủ, bị đánh cho trở tay không kịp.
Những tướng lĩnh cao cấp Sư quốc từ thủ đô gấp gáp trở về ứng chiến, còn chưa đến được chiến trường, các trận địa ở xung quanh biên giới đều đã dồn dập thất thủ rồi.
Chỗ nào ba tuyến đội quân của Long Quốc đặt chân đến, dọc đường dễ dàng như trở bàn tay, khí thế như chẻ tre.
Lê Vĩnh Thiên và sư đoàn dũng sĩ, đội đặc nhiệm Phượng Hoàng, còn có một trăm nghìn tướng sĩ khu vực chiến đấu Trung Nguyên dư lại trước tiên vẫn án binh bất động, dừng lại ở Bắc Cảnh.
Bởi vì anh dự định dùng những đội quân này để bí mật tập kích bất ngờ thủ đô Sư quốc, san bằng nhà tù Vây Ma, nghĩ cách cứu viện Hà Ngọc Vinh.
Bây giờ thời cơ vẫn còn chưa đến, cho nên không thể tùy tiện hành động.
Muốn từ Bắc Cảnh giết tới thủ đô Sư quốc, trên đường phải đi qua rất nhiều cứ điểm quan trọng của quân địch, thế mới biết đây cũng không phải là chuyện dễ dàng như vậy.
….
Trời, bất tri bất giác đã sáng rồi.
Trong thời gian một đêm, ba tuyến đội quân của Long Quốc đã đánh phá rất nhiều trận địa của quân địch, tin chiến thắng liên tiếp truyền đến.
Một đêm này, bên phía quân địch người chết kẻ bị thương vô số, máu chảy thành sông.
Nhân dân Long quốc biết được đêm hôm qua phạt sư đại nguyên soái chỉ huy đội quân Bắc Cảnh liên tục đánh chiếm được rất nhiều thành phố của Sư quốc, tất cả mọi người đều phấn khởi không thôi.
Rốt cuộc bọn họ cũng cảm nhận được sự hùng mạnh và khí phách của Long quốc rồi.
Bởi vì, quốc vương Long quốc đã từng nói, người động tới Long quốc ta, tuy xa nhưng nhất định sẽ giết.
Bây giờ, cuối cùng Long quốc đã nói là làm rồi.
Đã không còn giống như trước kia nữa, sau khi bị người ta bắt nạt chỉ có thể ồn ào một phen, sau đó thì sống chết mặc bay.
Thời đại khuất nhục kia đã là quá khứ không quay lại nữa rồi.
Quốc vương Long quốc biết được phạt sư đại nguyên soái Lê Vĩnh Thiên chỉ huy ba tuyến đội quân tiến triển thuận lợi, một đường công thành nhổ trại, mặt ‘rồng’ cũng vô cùng vui mừng.
“Lê Vĩnh Thiên nắm giữ ấn soái ra trận, quả nhiên là đánh đâu thắng đó nha.
” Một vị quan chức nói.
“Đương nhiên rồi.
Lê hộ soái từ trước đến nay đều là bách chiến bách thắng, bất khả chiến bại.
” Quốc vương Long quốc nói.
“Quốc vương Long quốc bổ nhiệm Lê hộ soái làm phạt sư đại nguyên soái, dùng người thật sự là quá chuẩn rồi.
” Một vị quan chức nịnh nọt nói.
“Long quốc chúng ta cần thêm mấy vị tướng tài như Lê hộ soái, lo gì không thống nhất được thế giới.
” Quốc vương Long quốc nói.
“Tướng tài giống như Lê hộ soái là trăm năm khó gặp, thế gian ít thấy.
Được một vị thì có thể càn quét thiên hạ rồi.
” Một vị quan chức nói.
“Đúng vậy, dựa theo tốc độ tiến triển hiện nay, đội quân của Lê hộ soái đánh phá thủ đô Sư quốc, bắt sống tân quốc vương của Sư quốc, đó là chuyện trong tầm tay rồi.
” Lại thêm một vị quan chức nói.
Quốc vương Long quốc và các vị quan chức biết được đội quân của Lê Vĩnh Thiên tiến triển thuận lợi đều rất vui mừng, duy nhất chỉ có một người rầu rĩ không vui.
.