Lúc này, một người đàn ông da đen cao lớn bước vào văn phòng.
Người đàn ông da đen tên Harry là thủ lĩnh của lính đánh thuê.
“Ông William, khi nào chúng ta sẽ ra tay với Lê Uy Long?” Harry hỏi.
“Bây giờ chưa cần lo lắng.
Lê Uy Long đã điều động hai mươi lính tinh nhuệ từ Tây Chức.
Nếu bứt dây động rừng, sau này sẽ rất khó để ra tay với hắn.” George nói.
“Chúng ta có hơn hai trăm lính đánh thuê đã từng trải qua các trận chiến.
Bọn chúng chỉ có hai mươi lính tinh nhuệ.
Con số của chúng ta gấp mười lần chúng, chắc chắn sẽ không thua.” Harry nói.
“Đừng quên, Lê Uy Long là hộ soái bảo vệ của Long quốc.
Hàng ngàn quân của chúng ta cũng không thể đánh lại hắn.
Chúng ta chỉ có hai trăm lính đánh thuê thì tính là gì chứ?” George nói.
Harry nói: “Chẳng lẽ chúng ta chỉ đứng chôn chân ở đây mà không làm gì sao?
“Tất nhiên là không.
Để giết Lê Uy Long, chúng ta phải lập ra một kế hoạch hoàn hảo để có thể giết chết hắn ta trong một lần, hông thể hành động hấp tấp” George nói.
“Vậy ông đã nghĩ ra kế hoạch hoàn hảo nào chưa?” Harry hỏi.
“Chưa, nhưng tôi đã tìm ra điểm yếu của Lê Uy Long.” George nói.
“Điểm yếu của Lê Uy Long là gì?” Harry hỏi.
“Điểm yếu của hắn chính là quá si mê và yêu vợ đến mức có thể bỏ hết tất cả.” George nói.
“Vậy thì sao?” Harry hỏi.
“Vậy thì chúng ta sẽ ra tay với vợ hắn!” George nói.
“Vậy được, ông cứ sắp xếp kế hoạch đi, tôi chỉ cần làm theo kế hoạch của ông là được rồi.” Harry nói.
George đột ngột quay lại và hỏi: “Anh đã tìm thấy vị trí của kho báu chưa?”
“Theo những thông tin của giáo sư Paul, đã phát hiện ra kho báu nằm dưới núi Hổ Sơn, cách thành phố Đà Lạt mười kilomet về phía tây.” Harry nói.
“Tốt! Bây giờ vị trí của kho báu đã được xác định, hãy nhanh chóng đào nó ra.
Hoạt động đánh cắp kho báu phải được bảo mật tuyệt đối và được tiến hành trong âm thầm” George nói.
“Đã rõ, chúng ta đều hành động lúc nửa đêm, người ngoài sẽ không biết.
Tuy nhiên, kho báu được chôn quá sâu, các cơ quan trùng trùng điệp điệp, và sẽ mất ít nhất nửa tháng để khai quật nó” Harry nói.
“Không sao, kho báu lớn phải có thời gian, anh từ từ đào đi.
Chỉ cần chúng ta đào thành công kho báu của Long quốc này, số tiền chúng ta đầu tư vào công ty ở thành phố Đà Lạt sẽ chỉ là giọt nước trong biển!” George nói.
“Ông William đúng là một mũi tên trúng hai đích, thật là thông minh!” Harry thốt lên.
“Haha, tất nhiên.
Ai có thể nghĩ rằng tôi đến thành phố Đà Lạt ở Long quốc để đầu tư vào Tập đoàn Vương Lôi, nhưng mục đích thực sự là ám sát Lê Uy Long và đánh cắp kho báu dưới núi Hổ Sơn chứ?” George cười.
Bộ phận tình báo của Đông quốc cử ông ra đến thành phố Đà Lạt chủ yếu để ám sát Lê Uy Long và đánh cắp kho báu ở núi Hổ Sơn.
Đầu tư vào Tập đoàn Vương Lôi ở Đà Lạt chỉ là để che mắt thiên hạ, hoạt động bề nổi.
Tập đoàn Vương Lôi cố tình tăng giá, làm phiền đối tác, đàn áp tập đoàn Galaxy khắp nơi và muốn hạ bệ Tập đoàn Galaxy, chỉ để thu hút sự chú ý của mọi người và khiến Lê Uy Long mệt mỏi khi phải giúp vợ Chu Nhược Mai giải quyết những vấn đề kinh doanh này, không còn thời gian để lo những việc khác.
“Những người ở Long quốc này thực sự rất ngu ngốc.
Bảo tàng dưới núi Hổ Sơn mà không biết.” Harry nói.
“Không thể nói rằng bọn chúng ngu ngốc được, bọn chúng không biết là bởi vì khi chúng ta xâm lược Long quốc, chúng ta vô tình có được một bí mật lịch sử, nếu không, đến chúng ta cũng không biết.
Bọn chúng đã đánh mất lịch sử bí mật này, tất nhiên là không có thông tin rồi!” George nói.