Long Uy Chiến Thần


“Được.

Tuy nhiên, hôm nay tài xế cũng đã từ chức rồi, chúng ta không có một người lái xe, phải tự lái xe thôi.” Ngô Vy nói.
Chu Nhược Mai đổ mồ hôi, bây giờ tập đoàn Galaxy sa sút đến mức không có cả tài xế.
“Không sao, vậy chúng ta tự lái đi, lấy xe của tôi!” Chu Nhược Mai nói.
“Được rồi.”
Sau đó, Ngô Vy và Chu Nhược Mai bước xuống.
Sau đó, Ngô Vy lái chiếc Lamborghini của Chu Nhược Mai đến khách sạn Thành Đạt.
Không có tài xế, Ngô Vy đành phải phụ trách việc lái xe.

Tuy là tổng giám đốc tập đoàn Galaxy nhưng Chu Nhược Mai lại là chủ tịch, cô ấy không thể để chủ tịch lái xe được, đúng không?
Trên đường, Chu Nhược Mai gọi điện cho Lê Uy Long, nói rằng cô còn có việc phải giải quyết, có thể về muộn, không ăn cơm ở nhà.
Lê Uy Long cũng không để ý nhiều, nên không hỏi Chu Nhược Mai phải giải quyết cái gì.
Biết rằng tối nay Chu Nhược Mai sẽ không về nhà ăn tối, Lê Uy Long cũng lười nấu ăn một mình, vì vậy anh đã rủ Thiên Thành và Hà Ngọc Lan ra ngoài và cùng nhau đến nhà hàng ăn tối.
Hà Ngọc Lan được Lê Uy Long chủ động mời đi ăn tối, đương nhiên cô ấy rất vui, cùng Thiên Thành đi ăn tối với Lê Uy Long một cách vui vẻ.
Sau khi Chu Nhược Mai và Ngô Vy đến khách sạn Thành Đạt, họ nói rằng muốn tìm Huỳnh Mai Thúy, và một người quản lý khách sạn lập tức đưa họ đến phòng họp kinh doanh của khách sạn.
Khi họ đến phòng họp, Chu Nhược Mai và Ngô Vy thấy nó trống không và không có ai.
“Chủ tịch Huỳnh đâu?” Chu Nhược Mai hỏi.
“Chủ tịch Huỳnh tạm thời có một số việc cần giải quyết.

Hai người có thể đợi ở đây một lúc, sau khi chủ tịch xử lý xong mọi việc sẽ qua.” Quản lý khách sạn nói.
“Được rồi, vậy thì chúng tôi sẽ đợi bà ấy ở đây.” Chu Nhược Mai cũng không nghi ngờ gì.

Huỳnh Mai Thúy có địa vị quan trọng trong tập đoàn Phan Thị, có chuyện đột xuất cũng là bình thường.
“Vậy tôi đi ra ngoài trước đây, hai người cứ ngồi một chút.” Quản lý khách sạn nói xong bước ra khỏi phòng họp.
Chu Nhược Mai và Ngô Vy chỉ có thể đợi trong phòng họp.
Một lúc sau, một người phục vụ mang cho họ hai tách trà.
Chu Nhược Mai và Ngô Vy đợi trong phòng họp, đợi nửa giờ, Huỳnh Mai Thúy vẫn chưa đi tới.
“Huỳnh Mai Thúy này sao lâu như vậy rồi vẫn chưa đến vậy? Không phải đang đùa giỡn chúng ta đấy chứ?” Ngô Vy nói.
“Để tôi gọi cho bà ấy xem.” Chu Nhược Mai chờ lâu quá nên cũng có chút sốt ruột.
Khi bàn chuyện làm ăn, phải chú ý đến thời gian, mình đã đợi hơn nửa giờ rồi mà bên kia vẫn chưa đến.

Nếu không phải vì những khó khăn hiện tại của tập đoàn Galaxy và cần phải nhanh chóng hợp tác với tập đoàn Phan Thị, cô đã rời đi từ lâu rồi.
Vì hôm nay Huỳnh Mai Thúy gọi cho Chu Nhược Mai nên điện thoại di động của Chu Nhược Mai có lưu lại lịch sử cuộc gọi.

Khi cô lấy điện thoại di động ra và tìm số điện thoại của Huỳnh Mai Thúy, khi bấm gọi, cô nghe thấy điện thoại báo rằng bên kia đã tắt máy!
Chu Nhược Mai và Ngô Vy đột nhiên có linh cảm không tốt, cho dù Huỳnh Mai Thúy đang họp, chỉ cần để điện thoại ở chế độ im lặng là được, không cần tắt máy!
Đúng lúc này, cửa phòng họp đột nhiên mở ra.
Chu Nhược Mai và Ngô Vy đồng thời nhìn về phía cửa, và nhìn thấy một con quái vật xấu xí với đầy vết sẹo trên mặt, dẫn theo một đám người mặc đồ đen đi vào!
Chu Nhược Mai và Ngô Vy đã bị sốc khi nhìn thấy tình huống này.

Nhìn kỹ lại và thấy con quái vật xấu xí với những vết sẹo chằng chịt trên mặt hóa ra chính là một người đẹp trai và phong lưu phóng khoáng một thời, cậu chủ nhà họ Phan, Phan Thiên!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui