...
Lúc này, Lê Uy Long và Hà Ngọc Lan đã ăn cơm nước xong xuôi, cũng đã thanh toán, chuẩn bị rời nhà hàng thì đột nhiên điện thoại di động của anh vang lên.
Anh lấy điện thoại ra nhìn xem, thấy Chu Nhược Mai gọi điện thoại tới thì bắt máy.
"Dư Hân, có chuyện gì vậy?" Lê Uy Long hỏi.
"Vĩnh Thiên, em đang gặp nguy hiểm."Trong điện thoại vang lên giọng nói hoảng sợ của Chu Nhược Mai.
Trong lòng Lê Uy Long giật mình, hỏi: "Em lại gặp nguy hiểm gì nữa?"
"Tối nay, em và tổng giám đốc Ninh đi đến khách sạn Thành Đạt để bàn chuyện hợp tác với nhà họ Phan, không nghĩ tới lại trúng bẫy của Phan Thiên." Chu Nhược Mai nói.
Lê Uy Long đổ mồ hôi, sao vợ mình càng ngày càng ngu xuẩn thế này? Lần trước ở nhà hàng Đại Thành đã trúng kế của Phan Thiên, chưa đến mấy ngày mà sao lại bị lừa rồi?
"Tình hình bây giờ thế nào?" Lê Uy Long hỏi.
"Vừa rồi khi chúng em gặp nạn, đúng lúc gặp Triệu Đình Tuy, anh ta ra tay cứu chúng em, bây giờ chúng em đang đi thang máy xuống lầu một." Chu Nhược Mai nói.
"Triệu Đình Tuy? Là Triệu Đình Tuy gặp ở bờ sông mấy hôm trước đã cứu các em sao?" Trí nhớ của Lê Uy Long đặc biệt tốt, suy nghĩ nhanh nhẹn, vừa nghe đến tên Triệu Đình Tuy, đã nhớ ra ngay là Triệu Đình Tuy mấy hôm trước đã gặp ở bờ sông.
"Đúng thế, em lo lắng sau khi xuống lầu một sẽ bị bảo vệ khách sạn Thành Đạt cản lại.
anh mau tới cứu chúng em đi!" Chu Nhược Mai lo lắng nói.
"Được rồi, anh lập tức tới ngay!" Trong lòng Lê Uy Long vô cùng tức giận.
Phan Thiên này vẫn chưa hết hi vọng với vợ của mình, xem ra lần trước dạy bảo hắn ta chưa đủ đây mà!
"Vậy em không nói với anh nữa, thang máy đã đến lầu một rồi, em cúp điện thoại trước đây." Chu Nhược Mai nói xong thì cúp điện thoại.
Thiên Thành vừa nhìn thấy Lê Uy Long nổi giận đùng đùng thì hỏi: "Anh Thiên, chị dâu lại có chuyện gì thế?"
"Cô ấy lại bị Phan Thiên lừa gạt đến khách sạn Thành Đạt, bây giờ đang bị bao vây trong đó, không thể thoát thân được." Lê Uy Long nói.
"Cái gì? Chị dâu lại bị lừa à!" Thiên Thành vô cùng kinh ngạc, cách đây vài ngày Chu Nhược Mai cũng bị lừa đến nhà hàng Đại Thành, sao giờ lại bị lừa nữa thế?
"Đúng thế, thật sự là một người phụ nữ ngu xuẩn, càng ngày càng ngu xuẩn." Lê Uy Long nói.
"Anh Thiên, tôi nghe nói người phụ nữ trong tình yêu thì đầu óc đều là số âm.
Có phải gần đây tình cảm của hai người tốt lên, quá ngọt ngào khiến cho chị dâu bị đần?" Thiên Thành hỏi.
Trong khoảng thời gian này, anh ấy cũng nghe nói Lê Uy Long kết hôn ba năm nay nhưng vẫn chia phòng mà ngủ với Chu Nhược Mai.
"Đừng nói nhảm nhiều như thế, mau theo tôi đi khách sạn Thành Đạt cứu người!" Bây giờ trong lòng Lê Uy Long nóng như lửa đốt, cũng không rảnh rỗi nói nhảm với Thiên Thành.
"Được! Hà Ngọc Lan, cô mau láu xe, dẫn bọn tôi đến khách sạn Thành Đạt cứu chị dâu." Thiên Thành ra lệnh.
Hà Ngọc Lan cũng không nói nhảm, lập tức leo lên vị trí tài xế.
Trong ba người, thân phận của cô thấp nhất, đương nhiên phải phụ trách lái xe.
Bình thường, Hà Ngọc Lan có thể làm nũng nói nhiều, nhưng đến lúc thật sự nghiêm túc thì cô chưa từng nói nhảm.
Người không nói nhảm nhiều là chỉ cô.
Lê Uy Long và Thiên Thành cũng nhanh chóng lên xe, sau đó Hà Ngọc Lan lái xe, nhanh như chớp chạy đến khách sạn Thành Đạt.
...
Sau khi Chu Nhược Mai cúp điện thoại, vừa cất điện thoại vào thì cửa thang máy đã mở ra.
Sau đó, Chu Nhược Mai, Ngô Vy và Triệu Đình Tuy đều nhìn thấy bên ngoài đại sảnh lầu một là một đám bảo vệ mặc đồng phục cầm gậy gộc.
Đúng như dự đoán của Ngô Vy, đến lầu một đã bị bảo vệ của khách sạn Thành Đạt bao vây.