Long Uy Chiến Thần


Theo chỉ thị của Tôn Quốc Tài, người lính đánh thuê dùng sức di chuyển con ngựa đến vị trí chỉ định.
Ngay khi con ngựa vừa đáp xuống vị trí chỉ định, con ngựa của bên đen lập tức lao tới trực tiếp giết sạch bên đỏ.
Cùng lúc đó, một điều khiến người khó tin đã xảy ra.
Khi bên đen sắp giết sạch bên đỏ, thì trong cửa đá đột nhiên xuất hiện một khe hở hướng ngang, một bóng đao ảnh xẹt qua không trung, nhanh chóng quét ngang qua bầu trời, trực tiếp đem người lính đánh thuê đang đứng trước cửa đá đánh cờ thay cho Tôn Quốc Tài chém ngang ra làm đôi.
Cảnh tượng quỷ dị như vậy, khiến tất cả mọi người có mặt tại đây đều cực kỳ sợ hãi.
Con dao lớn đó bỗng chợt vụt qua, rồi lại biến mất, sau khi chém người lính đánh thuê đứng trước cửa đá, rồi lập tức trở nên vô hình thu vào phía trong cánh cửa, khe hở hướng ngang trên cửa đá cũng ngay lập tức được đóng lại.
Đao ảnh quá nhanh, người lính đánh thuê kia một chút phản ứng đều không có, thì đã bị chém ngang ra thành hai khúc.
“Ầm.” Lúc này, nửa thân trên của người lính đánh thuê đó đã đổ rầm ngã xuống đất.
Máu tươi từ phần bên hông bị chặt của cậu ta tuôn trào ra ngoài.
Một lúc sau, nửa người dưới của cậu ta cũng ngã rơi xuống đất.
Nhìn thấy tình cảnh kinh hãi như vậy, tất cả mọi người lại có một phen hoảng sợ thất sắc.
Cho đến lúc này, bọn họ mới biết được rằng trong cửa đá này có bày trí ám khí.

Nếu bên đỏ thất bại, người đứng trước cửa đá thay mặt bên đỏ để phá giải ván cờ này sẽ bị ám khí giết chết.
Khuôn mặt của Tôn Quốc Tài lúc này đã bị dọa đến sắc mặt trắng bệch, ngây ra như phỗng rồi.

Nếu như lúc nãy không phải vì ông ta không đẩy được quân cờ mà nhờ người lính đánh thuê đánh cờ thay cho mình, thì bây giờ người bị chém chết sẽ chính là mình.
Người lính đánh thuê đó bởi vì chơi cờ thay cho Tôn Quốc Tài, vì thế nên cậu ta mới trở thành kẻ chết thay cho Tôn Quốc Tài.
Những người lính đánh thuê không được gọi đánh cờ thay cho Tôn Quốc Tài bây giờ đang thầm mừng rỡ trong lòng, may mà mình không bị gọi ra làm người đánh cờ, nếu không bây giờ mình đã trở thành hai khúc thi thể rồi.
Lúc này, ván cờ trong cửa đá lại tự động được khôi phục, các quân cờ bị ẩn xuống lại xuất hiện trở lại, khôi phục thành ván cờ tàn như lúc ban đầu.
Nhìn thấy cảnh tượng này, mọi người đều hiểu ra rằng chỉ cần phá giải không thành công, thì sau khi người phá giải ván cờ bị giết, ván cờ sẽ tiếp tục khôi phục, bắt đầu lại từ đầu.
“Ông Quốc Minh, không phải ông nói rằng ông đã tìm ra phương pháp phá giải rồi sao? Tại sao mới được mười nước đi lại thất bại rồi?” George thất vọng nói.
Tôn Quốc Tài định thần lại, lau mồ hôi nói: “Ván cờ này quá quái dị, trước đây là tôi đã sơ ý khinh địch rồi, tôi cần phải suy nghĩ kỹ lại.”
“Sự sơ ý khinh địch của ông đã hại chết một người thuộc hạ của tôi.

Rốt cuộc ông có khả năng phá giải ván cờ này không?” Harry giận dữ chất vấn hỏi.
Lúc nãy người bị ám khí chém chết là vị chiến tướng đắc lực của hắn, nhưng lại bởi vì sự ngạo mạn của Tôn Quốc Tài mà bị giết chết, hắn làm sao có thể không tức giận?
“Nếu ngay cả tôi cũng không thể phá giải được ván cờ tàn này, thì tôi dám khẳng định trên đời này không ai có thể phá giải nó được nữa.” Tôn Quốc Tài vẫn có chút ngạo mạn nói.
“Vậy ông mau nghĩ phương pháp phá giải đi, lần này ông nhất định phải suy nghĩ kỹ rồi mới đi hành động.” George rất muốn mở cửa đá, lấy kho báu bên trong.

Đương nhiên là ông ta sẽ không dễ dàng từ bỏ, cho nên ông ta mới cho Tôn Quốc Tài thêm một cơ hội thử lại lần nữa.
Sau khi tốn không biết bao nhiêu nhân lực và tài chính để đoạt lấy kho báu này, giờ đây kho báu đã ở ngay trước mặt mình, chỉ cách một ngưỡng cửa, tất nhiên George sẽ không dễ dàng bỏ cuộc, dù sao thì cũng chỉ tổn thất một chút ít binh lính đánh thuê.

Nếu chết đi mấy binh lính đánh thuê, mà có thể lấy được những kho báu này, vậy cũng rất xứng đáng.
“Được rồi, các người đừng nói chuyện nữa, bây giờ tôi sẽ bắt đầu nghiêm túc suy nghĩ về phương pháp phá giải.” Tôn Quốc Tài nói xong, liền nhìn chằm chằm vào ván cờ tàn trên cánh cửa đá, bắt đầu trầm ngâm suy nghĩ.
Tại đây tôi muốn giới thiệu với các bạn một cuốn sách hay “Thế hệ giàu có thần bí” do một người bạn học cũ của tôi viết, đây là một bài văn vô cùng đặc sắc về nông thôn.

Tôi và tác giả của cuốn sách “Đức Ca là tôi” này là học cùng trường và còn là bạn cùng lớp.

Mời mọi người hãy tìm xem, có thể tìm thấy cuốn sách này bằng cách tìm kiếm tên sách hoặc tên tác giả cũng đều được.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui