Lúc này nhóm lính đánh thuê ở ngoài cửa đã tiến vào, bọn họ thấy Harry, George và Tôn Quốc Tài đều đã chết, tất cả đều sợ ngây người.
Vừa nãy Lê Uy Long đã dùng kiếm giết chết năm mươi tên lính đánh thuê, lúc này còn khoảng một chăm năm mươi người lính đánh thuê không bị giết chết, tất cả những người lính đánh thuê này đều xông vào.
“Đoàng đoàng đoàng…”
Những tên lính đánh thuê này bị hoảng sợ, bọn chúng bắt đầu điên cuồng nổ súng về hướng Lê Uy Long.
Lê Uy Long hơi giật mình, nhiều người nổ súng về phía anh như vậy, anh không có cahcs nào dùng kiếm để chặn lại tất cả đạn được, anh vội vàng dùng tay trái ôm lấy Nguyễn Tú Cẩm, lăn vài vòng trên đất, sau đó lăn về phía cửa đá.
Vô số viên đạn bay về phía Lê Uy Long và Nguyễn Tú Cẩm.
Nhưng Lê Uy Long và Nguyễn Tú Cẩm vẫn có thể tránh thoát dễ dàng.
Lần đầu tiên Nguyễn Tú Cẩm chảy qua trận mưa đạn gay cấn như vậy, cô đã bị dọa sợ, cả người giống như khúc gỗ mặc cho Lê Uy Long ôm lấy lăn trên mặt đất.
Những người lính đánh thuê kia thấy Lê Uy Long ôm Nguyễn Tú Cẩm lăn trên mặt đất thì lập tức điều chỉnh phương hướng, sau đó bắn về hướng Lê Uy Long.
“Đoàng đoàng đoàng…”
“Tạch tạch tạch…”
Ở ngay lúc ngàn cân treo sợi tóc, sau lưng những người lính đánh thuê đột nhiên vang lên một loạt tiếng súng dữ dội!
“A a a…”
Những người lính đánh thuê kia đều lần lượt trúng đạn, kêu la thảm thiết rồi ngã xuống đất.
Lê Uy Long nhận ra đây là do người của Thiên Thành dẫn tới giết!
Thiên Thành, Hà Ngọc Lan và một số người ưu tú dẫn đầu xuống tầng hầm, vừa xuống đến nơi bọn họ liền nhìn thấy đám lính đánh thuê chen chúc chạy vào trong hang.
Không cần hỏi bọn họ cũng biết là Lê Uy Long đang đánh nhau ở bên trong nên mới hấp dẫn đám lính đánh thuê này tiến vào.
Vì vậy bọn họ lập tức nổ súng điên cuồng về đám lính đánh thuê kia.
Đám lính đánh thuê đang định nổ súng về hướng Lê Uy Long nghe thấy từ sau lưng truyền đến tiếng súng và tiếng kêu thảm thiết thì đều kinh hãi, bọn họ rối rít quay đầu lại nhìn.
Lê Uy Long nhân cơ hội này lập tức cầm kiếm lên càn quét xung quanh!
Một kiếm này anh vừa ôm Nguyễn Tú Cẩm vừa tung ra.
Dù vậy nhưng sức mạnh vẫn không hề giảm đi.
Trong phút chốc, thanh kiếm lao ra chém đôi đám lính đánh thuê đang đứng gần đó.
Bởi vì Harry đã chết, đám lính đánh thuê này giống như rắn mất đầu, bây giờ lại bị Lê Uy Long và Thiên Thành đánh từ hai phía, bốn bể đều là địch trong nháy mắt làm bọn chúng chết rất nhiều.
Ngay lúc này Tạ Hả Hoa phái một đám người tinh nhuệ tới, bọn họ cũng lập tức nhảy xuống hang.
Thiên Thành và Hà Ngọc Lan dẫn theo một đám người, nhưng họ cũng không dám tùy tiện nổ súng, chỉ có thể nắm chắc tình huống của địch họ mới dám nổ súng.
Bởi vì bọn họ biết Lê Uy Long ở bên trong, bọn họ sợ bắn trúng Lê Uy Long.
Lê Uy Long dĩ nhiên cũng biết điều Thiên Thành và mọi người băn khoăn, trong hang chỉ dài khoảng trăm mét, anh và Thiên Thành từ phía trước và phía sau tấn công đạn của bọn họ rất dễ bắn trúng anh.
Vì vậy, anh lập tức ôm lấy Nguyễn Tú Cẩm tiếp tục lăn dưới đất, lăn về phía cửa đá vừa lăn anh vừa hét: “Tôi trốn vào trong thạch thất, dù các người có nổ súng, cũng chỉ bắn chết bọn họ mà thôi!”