Bởi vì người nhà họ Chu ngày nào cũng nói về giá cả của hợp đồng với Vương Lôi, bà đã nghe qua chuyện này vô số lần rồi.
Bà ta cầm lấy tờ hợp đồng mới, nghiêm túc đọc.
Khi trông thấy cái giá trong bản hợp đồng mới chỉ bằng một nửa giá ban đầu bà lập tức kinh ngạc.
“Dư Hân, cái giá thấp như vậy, con bảo chúng ta phải làm sao đây?” Tô Ánh Tuyết nói.
“Làm được thì làm, không thì đừng làm, con không ép các người phải làm.” Chu Nhược Mai lạnh lùng nói.
Cho dù bây giờ đang đối mặt với chính mẹ ruột của mình cô cũng sẽ không nương tình.
“Nhưng mà bây giờ nhà họ Chu đã đầu tư hết vốn vào các dự án của Vương Lôi, không làm thì không được! Con nể mặt mẹ là mẹ ruột của con, có thể nào thay đổi hợp đồng một chút được không, nâng giá lên một chút được không?” Tô Ánh Tuyết nói.
“Không thể, con phải đối xử công bằng với tất cả.
Mặc dù mẹ là mẹ của con nhưng mẹ đang đại diện Chu Thị, còn con đại diện cho tập đoàn Galaxy, đây là chuyện hai công ty hợp tác với nhau, trong kinh doanh không có khái niệm mẹ con, không có nể tình gì hết!” Chu Nhược Mai nói.
“Cho dù có là chuyện hợp tác của hai công ty thì Chu Thị cũng là công ty của nhà họ Chu chúng ta, con không thể tuyệt tình như vậy được! Con ăn thịt thì chí ít cũng chừa cho nhà chúng ta hớp một ngụm canh chứ? Con đưa ra cái giá như thế này, nếu như trong quá trình thực hiện dự án xảy ra một số vấn đề thì chúng ta sẽ phải chịu thua lỗ, con nỡ để chúng ta như vậy sao?” Bản tính chua ngoa của Tô Ánh Tuyết dần bắt đầu lộ diện.
Câu nói này của Tô Ánh Tuyết liên thu hút sự chú ý của những đối tác khác có mặt tại đó, bọn họ bắt đầu bàn tán, cho rằng Chu Nhược Mai quá quá đáng rồi.
“Con đã nói rồi, nếu mẹ cảm thấy không làm được vậy thì đừng làm, không ai ép các người phải làm cả, mẹ hiểu không?” Chu Nhược Mai cũng có hơi khó chịu.
Vừa rồi phải rất khó khăn mới có thể trấn áp được đám đối tác đó để bọn họ chấp nhận thỏa hiệp, không ngờ Tô Ánh Tuyết lại làm loạn vào lúc này.
Bà ta nổi đóa như vậy khiến những đối tác đã thỏa hiệp kia cũng lập tức làm loạn một lần nữa!
“Nhưng mà Chu Thị của chúng ta đã bắt đầu tiến hành được một nửa dự án rồi, sao có thể bỏ dở giữa chừng được? Con không thể đẩy nhà họ Chu chúng ta vào bước đường cùng như vậy được, con tuyệt đối phải cho Chu Thị một cái giá cao hơn!” Tô Ánh Tuyết thấy dư luận bắt đầu nổi dậy nên bà càng lúc càng trở nên độc đoán hơn.
Bà ta thay mặt nhà họ Chu đến đây để bàn chuyện làm ăn, nhất định phải thương lượng được.
Chỉ cần cuộc đàm phán này được giải quyết thì địa vị của bà ta trong nhà họ Chu sẽ cao lên một bậc.
Dù sao con gái của bà cũng đã đoạn tuyệt quan hệ với nhà họ Chu rồi, con gái lấy chồng như bát nước đổ đi, đúng là vô dụng.
Nếu chọn giữa hai bên con gái bà và nhà họ Chu nhất định bà ta sẽ chọn nhà họ chu.
Bởi vì bà ta là con dâu của bọn họ, nhà họ Chu mới chính là gia đình của bà.
“Nếu con không chấp nhận thì sao?” Chu Nhược Mai hỏi.
“Nếu con không chấp nhận thì mẹ sẽ vạch trần toàn bộ tai tiếng của con!” Tô Ánh Tuyết bắt đầu uy hiếp tinh thần Chu Nhược Mai.
Chu Nhược Mai nghe thấy bà ta nói như vậy sắc mặt đột nhiên đen lại.
Cô hoàn toàn không ngờ tới, mẹ ruột của mình đã đi quá xa như vậy, lẽ nào ba ta định ăn không nói có, dựng chuyện để bôi nhọa danh dự cô hay sao?
Lê Uy Long trông thấy Tô Ánh Tuyết tỏ vẻ kiêu ngạo và độc đoàn như vậy, bà ta dám hung hăng uy hiếp Chu Nhược Mai, vẻ mặt anh ta lập tức lạnh đi.
Vốn dĩ anh đã rất chán ghét Tô Triệu Bình, đặc biệt là chuyện bà ta đuổi cha nuôi Dương Văn Diệp của mình ra khỏi biệt thự, anh vẫn luôn canh cánh chuyện này trong lòng nhưng chỉ thiếu cơ hội để ra tay với bà ta!
Về phần các đối tác có mặt tại đó, tất cả bọn họ đều im lặng sau khi nghe thấy Tô Ánh Tuyết muốn vạch trần Chu Nhược Mai, bọn họ đợi Tô Ánh Tuyết vạch trần bê bối của con gái mình.
Lúc này, Chu Nhược Mai mới tức giận nói: “Mẹ đừng ngậm máu phun người, tôi có thể làm ra chuyện gì xấu xa?”
“Con thật sự muốn ép mẹ làm như vậy sao? Nếu như bây giờ con đồng ý nâng giá hợp đồng lên thì mẹ sẽ không vạch trần những chuyện xấu của con, nếu không thì mẹ sẽ nói ra hết toàn bộ, nhất định con sẽ hỏng hết thanh danh!” Tô Ánh Tuyết tin chắc thắng lợi, dương dương tự đắc nói.