Một màn bất thình lình này khiến mọi người trở tay không kịp, không ai ngờ là Tô Ánh Tuyết lại vả cho con gái mình một cái tát trước mặt bàn dân thiên hạ như vậy.
Phải biết là Chu Nhược Mai hiện giờ chính là tổng giám đốc tập đoàn Galaxy cao cao tại thượng đó!
Ngô Vy cùng với công nhân viên tập đoàn Galaxy đột ngột nhìn thấy Chu Nhược Mai bị đánh, cũng không ai ngăn cản kịp.
Ngay cả Lê Uy Long cũng không kịp phản ứng lại, bởi vì anh đứng cách đó khá xa, chỉ thấy Tô Ánh Tuyết đột ngột ra tay chứ không tới ngăn kịp.
Chủ yễu vẫn là bởi vì anh hoàn toàn không ngờ rằng Tô Ánh Tuyết sẽ không thèm chú ý đến hình tượng của mình nữa, để mà làm ra cái hành động ra tay đánh Chu Nhược Mai trước mặt bao người ở ngay đại sảnh tập đoàn Galaxy.
Thấy Chu Nhược Mai bị Tô Ánh Tuyết tát trước sự chứng kiến của biết bao người như vậy, Lê Uy Long nhất thời nổi cơn thịnh nộ, thù mới hận cũ lập tức cùng nhau bộc phát, anh lập tức đi về hướng Chu Lệ Bình đang đứng.
"Cô do một tay tôi nuôi lớn, thế mà cô lại dám châm chọc mẹ mình như vậy? Cô đừng tưởng bây giờ cô lên được cái chức tổng giám đốc là tôi sẽ sợ cô! Nếu không có tôi bồi dưỡng, cô có thể có được thành tựu của ngày hôm nay sao?" Tô Ánh Tuyết đã đánh Chu Nhược Mai mà còn thấy bản thân rất có lý, thế là tiếp tục dẫn dắt suy nghĩ mọi người theo hướng tạo vị thế cho mình.
Chu Nhược Mai đã đau lòng lắm rồi, trái tim cô giờ đã hoàn toàn tan vỡ, chẳng còn chút lưu luyến gì với Tô Ánh Tuyết nữa.
Đôi mắt cô đong đầy ánh nước, cô cũng không muốn ở đây tiếp tục chịu đựng xấu hổ nữa, bèn đưa hai tay che mặt, xoay người chạy ra ngoài.
Ngô Vy thấy Chu Nhược Mai chạy thì lập tức đuổi theo cô.
"Nhà họ Chu chúng tôi đúng là gia môn bất hạnh mà, tôi sinh ra được đứa con gái bất hiếu như vậy, đúng là khiến mọi người chê cười mà, rốt cuộc là tôi đã tạo ra ác nghiệt gì chứ!" Tô Ánh Tuyết thấy mọi người xung quanh đều há mồm trợn mắt nhìn mình, bắt đầu giả vờ đáng thương.
Mới dứt lời, bà ta đã thấy Lê Uy Long đằng đằng sát khí đứng ngay trước mặt mình!
Chạm phải ánh mắt như muốn giết người này của anh, nhất thời Tô Ánh Tuyết sợ run cả người!
"Lê! Lê Uy Long, cái thứ chỉ biết bám váy vợ suốt ngày, mày định làm gì?" Tô Ánh Tuyết thấp thỏm hỏi.
"Chát!"
Lê Uy Long không thèm nói câu nào, trực tiếp cho Tô Ánh Tuyết một tai chình ình ngay mặt!
Anh muốn đánh Tô Ánh Tuyết từ lâu lắm rồi!
Chỉ cần nghĩ tới cảnh tượng ả đàn bà chanh chua nịnh nọt này đuổi cha nuôi của mình ra khỏi biệt thự, lửa giận của anh lập tức không điều khiển lí trí được nữa.
Cho dù là trước mặt bao nhiêu người, cho dù ả là mẹ vợ của mình, anh cũng không hối hận vì đã đánh bà ta!
Không chỉ có đánh thôi đâu, anh còn muốn giết bà ta nữa cơ!
Bởi vì hành vi cho Chu Nhược Mai một cái tát trước mặt bao người của Tô Ánh Tuyết khiến bao oán hận chất chứa trong lòng Lê Uy Long bộc phát, âm ỉ bao năm trời, cuối cùng cũng vì mồi lửa này mà bùng cháy dữ dội.
Nghĩ tới việc cha mình chính là bị bà ta gián tiếp hại chết, Lê Uy Long lập tức nổi lên sát tâm!
Mặc dù Tô Ánh Tuyết không trực tiếp tham gia sát hại cha mình, nhưng bởi vì có sự tồn tại của bà ta nên khoảng thời gian cha anh ở biệt thự không có ngày nào là tốt lành cả!
Lúc đầu anh mời cha mình tới biệt thự ở là vốn để cha sống thoải mái vài ngày, ai ngờ cha phải gánh chịu bao nhiêu lửa giận của bà ta!
"Á!" Tô Ánh Tuyết bị một cái tát của Lê Uy Long bay ra phía sau, trên không trung vang lên một tiếng kêu thảm thiết như giết heo.
Chứng kiến một màn này, tất cả mọi người đều trợn mắt há hốc mồm.
Chẳng ai ngờ đứa con rể nổi danh vô dụng ăn bám vợ khắp thành phố Nam Quảng lại dám đánh mẹ vợ mình một cú đau như vậy!