"Ái!" Khi Tô Ánh Tuyết ngã xuống đất, bà ta lại ré thêm một tiếng thảm thiết nữa.
Khuôn mặt Tô Ánh Tuyết nhiều thêm một dấu bàn tay, hơn nữa còn nặng hơn vết trên mặt Chu Nhược Mai, cũng sưng vù lên.
"Lê Uy Long! Tôi là mẹ vợ của cậu, cậu thế mà lại dám đánh tôi?" Tô Ánh Tuyết đưa tay che khuôn mặt sưng đỏ, sắp tức điên cả người.
"Không phải bà đã cắt đứt quan hệ với Dư Hân rồi à? Nếu đã cắt đứt quan hệ rồi thì tôi và bà làm gì còn có quan hệ mẹ vợ con rể nữa!" Lê Uy Long nói.
"Cứ cho là tôi không phải mẹ vợ cậu đi, thế sao cậu lại dám đánh tôi vô cớ hả? Tôi cũng đâu có đắc tội gì với cậu!" Tô Ánh Tuyết tức giận nói.
"Chỉ bằng việc bà đánh vợ tôi! Tôi sẽ không tha cho bất cứ ai dám bắt nạt vợ tôi, bao gồm cả bà!" Lê Uy Long nói.
"Tôi dạy dỗ con gái mình thì liên quan gì tới cậu!" Tô Ánh Tuyết nói.
"Cô ấy đã không phải con gái của bà rồi, cút! Nếu dám làm loạn ở nơi này nữa, tôi bảo đảm sẽ đánh gãy hết răng của bà!" Lê Uy Long đã nổi sát tâm, nhưng anh không muốn giết Tô Ánh Tuyết trước mặt mọi người, cho nên đành để bà ta cút trước đã.
Tô Ánh Tuyết thấy Lê Uy Long hùng hổ như thế, chợt nhớ ra anh có rất nhiều chiến hữu, thế nên bà ta cũng không dám dây dưa thêm gì ở đâ nữa, vội vàng bò dậy chuồn đi.
Vở hài kịch gia đình này cứ như vậy kết thúc.
Xì căng đan của mỹ nhân đệ nhất thành phố Nam Quảng mà mọi người háo hức mong chờ mãi, hóa ra chỉ là cắt đứt quan hệ với nhà họ Chu mà thôi.
Chuyện này không khỏi khiến người khác thất vọng, cứ tưởng là mỹ nhân đệ nhất thành phố Nam Quảng có mờ ám gì với ai cơ!
Hóng drama xong rồi, bên nào nên kí hợp đồng thì vẫn tiếp tục kí hợp đồng.
Lê Uy Long chờ Tô Ánh Tuyết rời khỏi đây rồi lẳng lặng tìm một chốn hẻo lánh gọi điện cho Thiên Thành.
"Anh Thiên, có chuyện gì vậy?" Thiên Thành hỏi.
"Giúp tôi bắt Tô Ánh Tuyết!" Lê Uy Long nói.
"Tô Ánh Tuyết? Tô Ánh Tuyết nào?" Thiên Thành ngạc nhiên hỏi lại.
"Chính là mẹ vợ tôi Tô Ánh Tuyết đó.
" Lê Uy Long nói.
"Anh Thiên, anh muốn bắt mẹ vợ mình làm gì?" Thiên Thành nghe mà không hiểu đã có chuyện gì.
"Bà ta đã không phải mẹ vợ tôi nữa rồi.
Vợ tôi đã cắt đứt quan hệ với nhà họ Chu, cũng cắt đứt luôn cả quan hệ với Tô Ánh Tuyết.
" Lê Uy Long nói.
"Có chuyện như vậy ư! Cơ mà, anh Thiên này, cứ cho là chị dâu cắt đứt quan hệ với nhà họ Chu đi, thế anh bắt Tô Ánh Tuyết làm gì?"
Thiên Thành luôn tuân theo tất cả mệnh lệnh Lê Uy Long đề ra, chưa bao giờ hỏi thêm điều gì râu ria, nhưng lần này lại khác hẳn.
Bởi vì người phải bắt lần này chính là mẹ vợ của Lê Uy Long, cho dù Chu Nhược Mai đã cắt đứt quan hệ với bà ta thì Tô Ánh Tuyết cũng từng là mẹ vợ Lê Uy Long mà, ra tay thì không ổn cho lắm.
"Bởi vì bà ta hành sự quá đáng, lúc đầu bà ta đuổi cha tôi ra khỏi biệt thự, sau đó cha tôi mới gặp phải cái việc kia, bị người của nhà họ Phùng và bang Mãnh Hổ giết chết.
Mặc dù cái chết của cha tôi không có quan hệ trực tiếp tới bà ta, nhưng khoảng thời gian cha tôi ở biệt thự lúc nào cũng phải chịu đựng tính khí bà ta, tôi nuốt không trôi mối thù này.
" Lê Uy Long nói.
"Hóa ra bà ta là người gián tiếp hại chết tiền bối Dương! Ả đàn bà này đúng là quá ghê tởm, tôi sẽ lập tức dẫn người tới bắt bà ta!" Thiên Thành nói.
"Ừ, bà ta mới ra khỏi tập đoàn Galaxy thôi, hẳn là đang trên đường trở về nhà họ Chu, các cậu theo đó mà làm.
" Lê Uy Long nói.