Long Uy Chiến Thần


Thiên Thành toát mồ hôi hột, chị dâu trách mắng chồng mình gan nhỏ như chuột? Có vẻ như hổ soái sẽ phải gánh chịu nhiều tai tiếng trong trận chiến lần này rồi đây.
"Chị dâu, tổng đốc bí ẩn đó không phải nhát gan, anh ta hạ lệnh cho chiến hạm rút lui, nhất định là có lý do, chị tuyệt đối đừng hiểu lầm." Thiên Thành vội vàng giải thích.
"Nếu anh ta không nhát gan, thì hạ lệnh rút lui làm gì? Lẽ nào không sợ chiến tranh sẽ lan tới thành phố Đà Lạt sao?" Chu Nhược Mai hỏi.
"Ý đồ của quân chỉ huy cấp cao, không phải chúng ta có thể hiểu được.

Anh ta làm như thế, nhất định là có đạo lý của mình." Thiên Thành đã đi theo Lê Uy Long chinh chiến nhiều năm, nên biết rõ tác phong chiến đấu của anh, anh thích chiến lược rút lui dụ địch này, sau đó lợi dụng địa hình, mới tiến hành công kích đối phương.
Nhưng mà những lời này anh ta lại không thể nói cho Chu Nhược Mai biết, sợ tiết lộ ý đồ tác chiến của Lê Uy Long.
“Nghe anh nói như vậy, hình như anh biết rõ người chỉ huy này, lẽ nào anh thật sự biết tổng đốc thần bí này là ai sao?” Chu Nhược Mai tò mò hỏi.
“Đúng vậy, tôi biết.” Thiên Thành nói.
“Anh ta là ai?” Chu Nhược Mai hỏi lại.

“Chị dâu, hiện tại tôi không thể nói cho chị, sau này chị tự nhiên sẽ biết thôi.” Thiên Thành không dám tùy tiện nói ra thân phận của Lê Uy Long khi chưa có sự đồng ý của anh.
Hơn nữa, Lê Uy Long bây giờ đang mang tiếng, để người ta biết vị tổng đốc nhát gan đó chính là chồng của Chu Nhược Mai, sẽ không tốt cho cô ấy, sẽ khiến cô chịu nhiều áp lực rất lớn.
“Tôi lại không phải là người trong quân đội, sau này làm sao tôi biết được?” Chu Nhược Mai hỏi.

Cô nằm mơ cũng không ngờ rằng tổng đốc bị dân chúng mắng mỏ ấy lại chính là chồng của mình, Lê Uy Long.
"Bởi vì sau khi kháng chiến thắng lợi, chân tướng tự nhiên sẽ rõ.

Đến lúc đó, danh tiếng của vị tổng đốc đó sẽ vang khắp đất nước, thân phận của anh ta cũng sẽ được công khai với dân chúng." Thiên Thành nói.
"Được, vậy tôi không hỏi nữa.


Bây giờ, tôi chỉ muốn biết tình hình của Lê Uy Long." Chu Nhược Mai nói.
"Chị dâu, chị đừng lo lắng, anh Thiên đã trải qua rất nhiều trận chiến, có trận chiến lớn nào mà anh ấy chưa từng trải qua? Sẽ không có chuyện gì đâu." Thiên Thành nói.
Lúc này, binh lính trấn giữ thành phố Đà Lạt đều chuẩn bị công tác xây dựng tuyến phòng ngự ven biển.
Tàu chiến do chiến tướng bốn sao Tạ Ngọc Hải chỉ huy đã nhận lệnh rút lui, tạo thành tuyến phòng ngự ven biển dọc thành phố Đà Lạt.
Những binh lính trấn giữ thành phố Đà Lạt này do một tướng ba sao tên là Lê Lương Quân chỉ huy.
Lê Lương Quân là một danh tướng ở chiến trường phía Nam, dũng cảm thiện chiến, được Lê Uy Long chỉ định làm quân tiên phong đánh giặc, cử đến thành phố Đà Lạt, chịu trách nhiệm phòng hộ, trấn thủ thành Đà Lạt.
Lê Lương Quân đã từng đánh trận đẫm máu ba ngày ba đêm ở núi Thạch Biểu biên giới tây nam, lấy ít đánh nhiều, diệt toàn bộ quân địch đến xâm phạm.

Trận chiến ở núi Thạch Biểu giúp anh ta nhất chiến thành danh, được phong là tướng ba sao.
Sau khi Lê Lương Quân đến thành phố Đà Lạt, lập tức đích thân vào tiền tuyến, chỉ huy quân lính xây dựng công sự, tuyến phòng thủ ven biển dài hàng trăm cây số.
Lúc này, mất trăm vạn hùng binh của hổ soái trấn trung Lưu Thiên Du từ trong chiến trận Trung Nguyên điều phái đến đây, một bộ phận đã dùng máy bay chuyên dụng quân sự để di chuyển đến trận chiến thành phố Đà Lạt.
Các máy bay chiến đấu được điều động từ chiến trường Trung Nguyên cũng đã đến chiến trường miền nam.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận