Vừa mới tổ chức đánh lại hữu hiệu một chút, đột nhiên phía trên trời bay tới cực kỳ nhiều máy bay chiến đấu của Long Quốc, đám máy bay này bắt đầu thả bom xuống.
"Rầm rầm, đoàng..."
Vô số bom đạn rơi xuống bên trong trận địa của quân địch, phát ra tiếng nổ cực kỳ lớn.
"A a a..." Phía quân địch bị trúng phải bom lập tức lên chầu trời.
Đám máy bay chiến đấu chính là do Long chủ phái ra đội quân chính và phụ của khu vực phía Bắc ra chiến đấu.
Trên mặt đất, đội quân của Lê Uy Long, đội quân của Trương Minh Lương, đội quân cùng Bành Tiến Long cùng đội quân của Lương Thượng Vũ tiếp tục tấn công theo bốn hướng, không ngừng bắn tỉa về phía quân địch.
"Rầm, rầm, đoàng..."
Cả trên không trung lẫn ở dưới mặt đất tập thể công kích quân địch, quân địch bị tiếng đạn nổ làm đầu óc choáng váng, bị thương lại chồng chất bị thương, người chết lại có người chết thêm, căn bản không thể lại tổ chức đánh trả một cách hữu hiệu nữa.
Không thể đánh hết quân địch bốn phía, chỉ có thể tránh ở chỗ chiến hào, hoặc là quỳ rạp ngay tại trên mặt đất không dám đứng lên.
Lúc này, Peter ở sở chỉ huy hoàn toàn luống cuống rồi, không ngừng hạ lệnh: "Đánh trả, đánh trả, đánh trả."
Nhưng mà, binh mã của ông ta lúc này đã bị đội quân bên kia nổ cho vang cả người, không còn lực đánh trả nữa rồi.
"Oành." Một quả bom nổ ở ngay phía sở chỉ huy, phát ra một tiếng nổ thật lớn.
Sở chỉ huy này do quân Long Quốc xây dựng nên, tuy là vô cùng chắc chắn, nhưng bị ném bom ngay trên đầu, tường đá đều vỡ vụn, bụi đất thay nhau rơi xuống.
Peter ở sở chỉ huy cực kỳ khiếp sợ, mặt mày xám xịt như tro.
"Chủ tướng, chúng ta nhanh chạy xuống hầm trốn đã." Một tướng lĩnh hộ vệ rét lạnh hô lên.
Sau đó bọn họ che chở đưa Peter chạy về phía đường hầm.
"Oành." Lại một quả bom nữa trúng vào chính giữa sở chỉ huy, phát ra tiếng nổ cực kỳ lớn.
Tường đá bên trong sở chỉ huy lại bị trúng bom đạn mà nứt ra thêm.
Peter trốn được vào trong đường hầm, lại gọi điện cho tổng bộ xin cứu viện.
"Tôi là Peter, hiện tại quân địch Long Quốc đang không ngừng công kích trận địa bên phía tôi, hi vọng có máy bay chiến đấu trợ giúp.
Hi vọng có máy bay chiến đấu trợ giúp." Peter không ngừng phát ra tín hiệu xin giúp đỡ.
Tổng bộ nhận được tín hiệu xin giúp đỡ từ Peter, nhanh chóng đưa máy bay chiến đấu tiến đến.
Lúc này Lê Uy Long vẫn chưa vội hạ lệnh tấn công, anh phải phá hủy toàn bộ sinh lực của quân địch, tại thời điểm mà bọn họ đã hoàn toàn sụp đổ rồi mới tấn công mạnh.
Đạn pháo vẫn không ngừng rơi ở trận địa của quân địch, trúng vào quân địch khiến bọn họ máu me be bét, máu thịt văng ra khắp nơi.
...
Murphy hành quân kịch liệt, thời điểm đã tới phía Bắc liền nhận được tin báo khẩn cấp từ tổng cục.
Trong tin tình báo nói, đội quân của Long Quốc đã lấy dốc toàn bộ lực lượng rồi.
Tiến về phía đội quân của Peter theo hai hướng Đông, Tây, đánh về phía đội quân của Bành Tiến Long cùng đội quân của Lương Thương Vũ, tùy cơ ứng biến.
Murphy nghe được tình huống này, nhất thời mừng rỡ nói: "Vốn dĩ cũng công kích hai mặt Đông, Tây của đội quân bên phía Peter là đội quân của Lê Uy Long cùng với Lương Thượng Vũ.
Lần này Lê Uy Long cũng quá lớn mật rồi, dám dốc toàn bộ lực lượng ra."
"Tướng quân, xem ra binh lính của Lê Uy Long có nhưng không dùng được, ngay cả Cổ Bảo Quan cùng Vạn Phong Quan cũng đem ra dùng ở đây, bọn họ xong đời rồi." Murphy nói.
"Tướng quân tính toán thế nào?" Người kia hỏi.
"Chia quân thành ba hướng, một đường xâm nhập vào trận địa từ phía Cổ Bảo Quan, đội quân, một đường xâm nhập vào Vạn Phong Quan, một đường nữa sẽ tiến tới phía sau đội quân của Lê Uy Long." Murphy nói.
"Tướng quân, sau khi chia binh ra làm ba hướng, binh lực của chúng ta sẽ bị suy yếu, chỉ sợ không thể tiêu diệt nổi đội quân của Lê Uy Long." Người đó nói.
"Cổ Bảo Quan cùng Vạn Phong Quan đã không còn binh lính phòng thủ, chúng ta có thể chia ra hai vạn quân lính tiến vào phía bắc của Long Quốc, còn để lại mười sáu vạn quân đi quyết chiến với đội quân của Lê Uy Long, vậy là đủ rồi." Murphy nói.
"Lê Uy Long là chiến thần của Long Quốc, mười sáu vạn binh lính quyết chiến cùng anh ta có phải ít rồi hay không?" Người đó lo lắng nói.
"Chỉ cần Peter có thể giữ vững trận địa, mười sáu vạn binh lính của chúng ta cùng với đội quân của Peter cùng nhau chiến đấu với đội quân của Lê Uy Long đánh địch bằng thế gọng kìm, binh lính hoàn toàn dư giả." Murphy nói.
"Tướng quân nói vô cùng có lý, cho dù Lê Uy Long có tài giỏi đến mấy đi nữa, nhưng hai mặt đều là quân ta, cũng nhất định sẽ thất bại thôi." Người kia nói.
"Ngay từ trận đấu đầu tiên với quân Long Quốc mà chiến thần Lê Uy Long đã bày trận mạo hiểm như thế này, xem ra danh tiếng của anh ta cũng chỉ là hư danh mà thôi.
Hiện tại phía Bắc bọn họ đã trống trải rồi, Long chủ lại đang ở phía Bắc.Hai đạo quân của chúng ta tiến vào từ Cổ Bảo Quan cùng Vạn Phong Quan, sau đó thần tốc tiến công giống như hai thanh gươm sắc nhọn, đánh thẳng vào trái tim của Long Quốc, thậm chí còn có thể bắt được Long chủ của bọn họ." Murphy nói.
"Tướng quân, trận chiến này nhất định có thể đánh bại Lê Uy Long, chiếm lĩnh phía Bắc Long Quốc, nổi danh khắp nói."Người kia nói.
"Nếu có thể bắt Long chủ của bọn họ đi làm tù binh, vậy thì sẽ tóm gọn được toàn bộ Long Quốc này." Murphy đắc ý nói.
Vì thế, Murphy lập tức điều ra hai đội quân gồm hai vạn binh lính, một đội tiến đến Cổ Bảo Quan, một đội tiến đến Vạn Phong Quan.
Sau đó, anh ta tự mình điều động mười sáu vạn quân còn lại, tiếp tục hành quân đến trợ giúp đội quân của Peter.
...
Lúc này ở đạo phòng tuyến thứ nhất của phía Bắc.
Đội quân của Peter đã bị quân của Lê Uy Long đánh cho tan tác trận địa, xác chết ở khắp nơi, quân lính tan rã.
Lê Uy Long nhận thấy thời cơ đã đến, lập tức chỉ huy cho máy bay chiến đấu thả bom, sau đó hướng về phía đội quân của Bành Tiến Long cùng lương Thượng Vũ phát ra mệnh lệnh tấn công về trụ sở của địch.
Trương Minh Lương, Bành Tiến Long cùng Lương Thượng Vũ đã nhận được mệnh lệnh tấn công của Lê Uy Long, lập tức hạ lệnh cho đội quân của mình xông lên tấn công.
Đồng thời, Lê Uy Long cũng cầm kiếm thân của mình trong tay, nổi giận gào lên: "Xông lên.
Đoạt lại trụ sở."
Trong giây lát, tướng sĩ của Long Quốc tiến lên như thủy triều, từ bốn phương tám hướng tiến đế trụ sợ của quân địch tiếng giết rung trời.