Long Uy Chiến Thần


Máy bay của quân Sư Quốc vội vàng chạy đến chi viện cho Peter, không ngờ được máy bay chiến đấu của Long quốc thế mà đã tiến vào trong biên giới Sư Quốc, trong lúc dầu sôi lửa bỏng, chỉ có thể triển khai trận chiến bất ngờ với máy bay chiến đấu của Long quốc.

Mấy máy bay chiến đấu của khu vực chiến đấu phương bắc Long quốc có lẽ đều đã được điều động hết rồi, số lượng còn đông hơn cả máy bay của quân địch Sư Quốc, hoàn toàn áp đảo máy bay của địch.

Vì máy bay chiến đấu của Long quốc có chuẩn bị từ trước, nên máy bay quân địch liên tục bị bắn rơi.

Những máy bay còn chưa bị tấn công của địch, nhìn thấy tình thế không ổn, sợ đến mức rối rít hốt hoảng chạy trốn.

Máy bay chiến đấu của Long quốc xin chỉ thị của Lê Uy Long, có cần thừa thắng xông lên hay không.

Lê Uy Long bảo máy bay chiến đấu của Long quốc không cần đi sâu vào biên giới quân địch, nhanh chóng rút lui quay về, để tránh gặp phải sự tấn công của hệ thống phòng thủ trên không của quân địch.

Máy bay chiến đấu của Long quốc đành phải nghe lệnh rút lui, canh phòng gần đường biên giới, nếu lại có máy bay quân địch tấn công, sẽ tiếp tục ngăn lại máy bay địch bên ngoài biên giới.

!
Trận địa tuyến phòng ngự số một, trận đánh giáp lá cà vẫn đang tiếp tục diễn ra.

Binh lính của Long quốc lúc này đã bao vây xung quanh binh lính dưới trướng Peter.


Binh lính của Peter tổn thất vô cùng nặng nề, càng ngày càng ít.

Trên trận địa đau khổ chờ đợi máy bay chiến đấu của phe họ đến chi viện, nhưng mà mười phút đã trôi qua, mà máy bay chiến đấu của phe họ vẫn chậm chạp chưa đến, ông ta đã gấp gáp như kiến bò trên chảo nóng.

"Tại sao máy bay chiến đấu của chúng ta vẫn còn chưa đến?" Peter hổn hển nhớn nhác hỏi.

"Lúc trước chỗ tổng bộ bên kia nói máy bay chiến đấu có thể đến nơi trong vòng mười phút mà, bây giờ mười phút đã trôi qua rồi, tôi cũng không biết đã xảy ra chuyện gì.

" Tham mưu nói.

"Mau đi liên lạc lại với tổng bộ đi, hỏi xem rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra?" Peter quát ầm lên.

"Dạ!" Tham mưu lại lập tức chạy đi liên lạc với tổng bộ.

"Gọi tổng bộ! Gọi tổng bộ!" Tham mưu lo lắng kêu gào.

"Tổng bộ nhận được! Tổng bộ nhận được!" Người của tổng bộ bên kia nói.

"Bây giờ đã mười phút trôi qua, tại sao máy bay chiến đấu của chúng ta vẫn chưa đến?" Tham mưu hỏi.

"Máy bay chiến đấu của chúng ta gặp sự ngăn cản của máy bay chiến đấu của Long quốc.

Không có cách nào đi vào biên giới của Long quốc được.

" Người của tổng bộ nói.

"Vậy làm sao bây giờ? Chúng tôi sắp không chịu nổi rồi! Nếu máy bay chiến đấu của chúng ta còn chưa đến, trận địa này nhất định sẽ không giữ được!" Tham mưu lo lắng nói.

"Chúng tôi đang nghĩ cách rồi, bây giờ chỉ có thể đợi binh lính của Murphy đi trước chi viện thôi!" Người của tổng bộ nói.

"Binh lính của Murphy, có lẽ phải một tiếng đồng hồ nữa mới có thể đến nơi, chúng tôi không chống đỡ được lâu như vậy đâu!" Tham mưu nói.


"Nhất định phải giữ vững trận địa này, đây là mệnh lệnh, chúng tôi sẽ nhanh chóng nghĩ cách chi viện!" Người của tổng bộ bên kia nói.

"Được rồi, nhất định phải nhanh chóng tìm quân chi viện đấy!" Tham mưu nói.

Sau khi cúp điện thoại, tham mưu lại chạy về phía Peter báo cáo lại tình hình.

Peter biết máy bay chiến đấu do tổng bộ phái đến bị máy bay chiến đấu của Long quốc đánh lui, lập tức bắt đầu tuyệt vọng.

" Binh lính trì hoãn chậm chạp chưa đến, máy bay chiến đấu lại không có cách nào chi viện được, làm thế nào giữ vững trận địa được đây?" Peter ngửa mặt lên trời thở dài.

"Tướng quân, quân địch sắp đánh đến đây rồi, chúng ta mau đột phá vòng vây chạy ra ngoài đi!" Tham mưu nói.

"Đột phá vòng vây sao? Bây giờ bốn phía đều là binh lính của Long quốc, đột phá vòng vây kiểu gì được?" Peter nói.

"Vậy làm sao bây giờ?" Tham mưu nhìn thấy xung quanh đều là binh lính của Long quốc, cũng biết chẳng có hy vọng gì đột phá được vòng vây.

"Chỉ có cách duy nhất là lấy cái chết hy sinh cho tổ quốc!" Peter nói xong, rút súng ra, chuẩn bị nổ súng tự sát.

Tham mưu và đám hộ vệ nhìn thấy thế, lập tức kinh hãi, tất cả xông lên đè tay cầm súng của Peter xuống.

"Tướng quân, đừng làm vậy!" Một hộ vệ nói.


"Tướng quân, tuyệt đối không thể được! Ông bình tĩnh một chút, chúng ta vẫn còn có cách khác mà!" Tham mưu cũng nói.

"Bây giờ chúng ta đã bị bao vây tấn công khắp nơi, hết hy vọng đột phá vòng vây, quân địch sắp đánh đến nơi rồi, chúng ta còn có cách gì được nữa?" Peter nói.

"Chúng ta có thể đầu hàng!" Tham mưu lớn tiếng nói.

"Đầu hàng? Peter này thà chết cũng sẽ không đầu hàng!" Peter nói.

"Nếu chúng ta không đầu hàng, tất cả binh lính của chúng ta sẽ chết trận ngay lập tức, ông thân là thống soái của mười nghìn quân, không suy nghĩ cho mình, cũng phải lo nghĩ cho binh lính dưới quyền chứ! Bây giờ ngoại trừ đầu hàng ra, không còn lựa chọn nào khác nữa!" Tham mưu khuyên can.

Peter nghe tham mưu nói như vậy, lập tức mềm lòng.

"Tướng quân, đừng do dự nữa, chúng ta mau đầu hàng đi! Bây giờ chỉ có duy nhất một con đường là đầu hàng, thì mới có thể giữ được binh lính của chúng ta mà thôi.

" Tham mưu nói.

Nhìn binh lính của mình càng ngày càng ít đi, Peter chỉ có thể mệt mỏi nói: "Vậy thì mau đầu hàng đi!"


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận