Chu Hoàng Lâm vội vàng nói: “Tướng quân Arnold, tôi thực sự thật lòng muốn đi theo nước Liệt Ưng.
Ngoài đưa chị tôi cho anh, những việc khác tôi đều có thể đồng ý với anh!”
“Một tên dân đen Long Quốc nhỏ nhoi như cậu có thể giúp tôi làm được việc gì? Cậu có đầu quân cho nước Liệt Ưng tôi hay không thì tôi không quan tâm.
Tối nay, tôi chắc chắn muốn chị cậu!” Arnold nói.
Chu Hoàng Lâm nghe thấy hắn ta nói như vậy, cuối cùng mới biết địa vị của anh ta trong mắt người nước Liệt Ưng hèn mọn thế nào!
Nước Liệt Ưng người ta căn bản không để ý đến một tên dân đen Long Quốc như anh ta.
Anh ta có cũng được không có cũng chẳng sao.
Vốn dĩ anh ta tưởng bản thân đi theo nước Liệt Ưng nhất định sẽ được trọng dụng! Nhưng hiện giờ xem ra, tất cả đều là anh ta tự mình đa tình thôi!
Lúc này, Arnold nói với Chu Lệ Ngọc: “Cô hai Chu, mau đến uống với tôi hai ly!”
Bấy giờ, cuối cùng ông cụ Trần cũng lại lên tiếng nói: “Chu Lệ Ngọc, cô còn ngây ra làm cái gì? Không mau cùng tướng quân Arnold uống hai ly đi?”
“Chu Lệ Ngọc tôi dù có chết cũng sẽ không cùng tên địch số một Long Quốc uống rượu!” Chu Lệ Ngọc quật cường nói.
“Cô hai Chu, em đừng có rượu mời không uống lại uống rượu phạt! Thức thời thì nhanh lại đây uống với tôi hai ly đi!” Arnold có hơi tức giận.
Hắn ta là chiến thần bất bại uy chấn thiên hạ, tướng năm sao của nước Liệt Ưng.
Thế mà lại có phụ nữ dám từ chối uống rượu với hắn?
“Có gan anh giết chết tôi đi, muốn tôi uống rượu với kẻ xâm lược như anh, không có cửa đâu!” Chu Lệ Ngọc thấy chết không sờn nói.
Ông cụ Trần thấy cô ta thế mà lại dám vô lễ như vậy với Arnold, Arnold còn chưa tức giận ông ta đã tức giận trước, quát: “Hỗn xược! Áp giải nó lại để nó uống rượu với tướng quân Arnold!”
“Vâng!” Đám người hầu nhà họ Trần lập tức ép Chu Lệ Ngọc đi về phía Arnold.
“Buông tôi ra, lũ cẩu nô tài các người, buông tôi ra!”
Thế nhưng một phụ nữ yếu đuối như cô ta sao có thể tránh thoát được?
Không lâu sau, Chu Lệ Ngọc đã bị ép đến bên cạnh Arnold, sau đó bị ấn ngồi xuống ghế.
“Rót rượu cho cô ta, tôi muốn uống rượu giao bôi với cô ta!” Arnold nói.
Lập tức có người rót rượu.
“Bỏ tôi ra, tôi chết cũng sẽ không uống rượu giao bôi với anh!” Chu Lệ Ngọc vô cùng căm giận, không ngờ tên Arnold này thế mà lại muốn cô ta uống rượu giao bôi với hắn!
“Nắm tay cô ta, để cô ta uống rượu giao bôi với tôi!” Arnold nói.
“Vâng!” Đám người hầu kia lập tức bắt lấy tay Chu Lệ Ngọc, ép cô ta cầm ly rượu.
“Quay video lại, đợi lát nữa đăng video tôi và em vợ của Lê Uy Long uống rượu giao bôi lên mạng, cho người trên thế giới biết em vợ Lê Uy Long đã uống rượu giao bôi với tôi!” Arnold lại nói.
“Vâng!” Một tướng sĩ nước Liệt Ưng lập tức lấy máy ảnh ra bắt đầu ghi hình.
Chu Lệ Ngọc vô cùng căm giận, liều mạng giãy dụa.
Thế nhưng vẫn bị ép đưa tay làm động tác uống rượu giao bôi với Arnold.
Tướng sĩ nước Liệt Ưng cũng quay những cảnh đó lại.
Arnold nhìn vào máy quay, rất khiêu khích nói: “Lê Uy Long, em vợ của mày giờ đang uống rượu giao bôi với tao.
Trong vòng ba ngày, tao muốn bắt sống vợ mày, nhốt cả vợ mày và em vợ mày trong biệt thự Tinh Vân của mày, để tao hưởng thụ!”
“Lê Uy Long, anh rể, mau đến cứu em!” Chu Lệ Ngọc biết Arnold sẽ phát video lên, cũng nhìn vào máy quay hét lên.
“Cô hai Chu, em đừng hét nữa, em đã rơi vào trong tay tôi thì em nghĩ anh rể em là thần tiên à? Cho dù Lê Uy Long làm gì thì cũng không cứu được em đâu.
Em vẫn nên ngoan ngoãn nghe lời, hầu hạ tôi cho tốt đi.
Ha ha...” Arnold cười điên cuồng nói.