Mọi chuyện đều xảy ra quá nhanh, không một ai có thể ngờ rằng Lê Uy Long sẽ đột nhiên nổ súng!
Nhất là người nhà họ Phan, họ không thể ngờ rằng chỉ một lời không hợp là Lê Uy Long trực tiếp nổ súng giết người!
Có nằm mơ Huỳnh Thanh Mai cũng không thể ngờ, thằng con rể bỏ đi nhà họ Chu lại có thể ác độc như vậy!
“Tướng sĩ Long quốc tôi đây có thể bỏ mạng quên mình để bảo vệ thành phố Quốc Hòa, sao có thể để một người đàn bà chanh chua như bà ta làm nhục? Dám phỉ báng, nói tướng sĩ Long quốc vô dụng, nhất định phải chết!” Lê Uy Long lạnh lùng nói.
Huỳnh Thanh Mai kinh ngạc, bản thân chỉ nói chuyện đụng chạm tới Lê Uy Long một chút, thuận miệng nói bọn họ vô dụng, thế mà lại đưa tới họa chết người!
Tới lúc này bà ta mới tỉnh ngộ, Lê Uy Long đã không còn là đứa con ở rể nhà họ Chu mà ai cũng có thể cười nhạo, khinh bỉ, hiện giờ Lê Uy Long đã là hộ soái của trăm nghìn binh lính!
Lúc Huỳnh Thanh Mai hiểu rõ mọi chuyện thì cũng là lúc bà ta từ từ ngã xuống.
Máu tươi không ngừng trào ra từ ngực bà ta.
“Vợ ơi!” Thấy vợ mình bị Lê Uy Long một phát súng bắn chết, Phan Đại Kiệt đau đớn cùng cực mà hét lên.
“Mẹ!” Phan Huy Thành cũng đau đớn gào lên khi thấy mẹ mình bị phát súng của Lê Uy Long giết chết.
Lúc này, Huỳnh Thanh Mai đã không còn nhúc nhích.
“Huỳnh Thanh Mai chỉ đi trước các người một bước mà thôi, lũ Việt gian các người cũng sẽ đi theo bà ta nhanh thôi.
” Lê Uy Long nói.
“Lê Uy Long, đồ ác quỷ giết người không ghê tay, mày quá độc ác, mày sẽ không có kết quả tốt đâu!” Phan Đại Kiệt tức giận chửi mắng.
“Phản bội lại quốc gia, đi theo quân địch, bán nước cầu vinh, kết quả chỉ có chết! Đưa bọn họ đi, chọn ngày xử bắn!” Lê Uy Long không muốn nghe người nhà họ Phan nói nhảm, anh lập tức ra lệnh cho binh lính áp giải bọn họ đi.
Nghe được lệnh, những binh lính kia nhanh chóng đưa người nhà họ Phan đi.
Tin Lê Uy Long tiêu diệt hết quân lính của nước Liệp Ưng và nước Cự Hùng, đánh bại chiến thần bất bại Arnold và chiến thần vô địch Taylor đã nhanh chóng truyền đi khắp nơi trên thế giới.
Nhất là việc Lê Uy Long không chấp nhận sự đầu hàng của chiến thần vô địch Taylor, nhất định tiêu diệt toàn quân binh của Taylor càng khiến thiên hạ khiếp sợ.
Trong trận chiến ở thành phố Quốc Hòa, những người đứng đầu của các nước trên thế giới đều cảm thấy lo sợ, cả thế giới đều đã biết tới thủ đoạn cứng rắn của Lê Uy Long, cả thế giới đều vì thế mà run rẩy!
Liên minh quốc tế nghĩ lại đã thấy rùng mình, họ thầm cảm thấy may mắn vì đã không tùy tiện ra quân.
Hai nước Liệp Ưng và Cự Hùng không những đã bị tổn thất vô số quân binh mà còn mất đi chiến thần mạnh nhất của họ.
Hai vị quốc vương của hai nước đau buồn không thôi, đồng thời trong lòng cũng vô cùng thấp thỏm, lo âu, sợ rằng Long quốc sẽ ra quân tấn công bọn họ.
Nước Sư Quốc, Lang Quốc và nước Dẫn Dao vừa nghe tin đã sợ mất mật, nào dám cho quân tấn công Long quốc nữa chứ?
Chiến thần của Long quốc, Lê Uy Long, đối mặt với chiến thần bất bại Arnold của nước Liệp Ưng và chiến thần vô địch Taylor của nước Cự Hùng, lấy một địch hai mà cũng có thể toàn thắng, giết chết Arnold và Taylor, hai vị chiến thần đương thời, ai còn dám hành động thiếu suy nghĩ?
Người dân Long quốc hay tin Lê Uy Long đã tiêu diệt hết quân địch ở thành phố Quốc Hòa, giành được thắng lợi lớn, mọi người lập tức hoan hô, cả nước sôi sục, vô số người dân ào ào chạy ra đường để ăn mừng.
Quốc vương Long quốc đang trấn giữ ở phía Bắc khi nghe tin Lê Uy Long lại giành được thắng lớn ở phía Nam cũng cảm thấy rất kích động, anh ta đập bàn đứng dậy: “Trong trận chiến này, hộ soái Lê đã tiêu diệt toàn bộ quân địch ở thành phố Quốc Hòa, đánh bại Arnold và Taylor, hai kẻ coi trời bằng vung, thể hiện được toàn bộ uy phong của Long quốc chúng ta!”
“Quốc vương, thuộc hạ đã nói từ lâu, có hộ soái Lê ở đây là có thể bảo vệ cho đất đai Long quốc khỏi mọi lo lắng.
”
“Đúng vậy, lần này liên minh năm nước xâm lược Long quốc chúng ta, hộ soái Lê đánh nam dẹp bắc, chuyển bại thành thắng, lập nhiều chiến công.
Hộ soái Lê thật sự là trụ cột của Long quốc chúng ta, là vật báu của đất nước chúng ta!”
“Lần này, nếu không nhờ hộ soái Lê chinh chiến bắc nam, đánh bại địch mạnh thì Long quốc chúng ta đã rơi vào cảnh nước sôi lửa bỏng rồi!”
Các quan chức rối rít khen ngợi chiến công của Lê Uy Long.