Lê Uy Long đắ sắp xếp cho Hà Ngọc Vinh và đội đặc nhiệm Phượng Hoàng ở trong khách sạn Thiên Long để bảo vệ cho Long chủ, lần này trở về, chỉ mang theo hơn một nghìn chiến sĩ của sư đoàn dũng sĩ để bảo vệ cho mình.
Hơn nữa đã để lại những hộ vệ ở biệt thự Tinh Nguyệt, anh cảm thấy đã đủ lắm rồi.
Bây giờ kẻ thù của thành phố Quốc Hòa đã bị tiêu diệt hết, chỉ cần không xảy ra bất cứ một cuộc tấn công quy mô lớn nào, mình có những binh lực này bảo vệ biệt thự Tinh Nguyệt thì không có ai có thể gây ra mối đe dọa với anh được.
Chu Nhược Mai vừa mới nói chuyện điện thoại xong với Kim Ngọc thì liền nghe thấy bên ngoài biệt thự vang lên tiếng động cơ của xe quân sự.
Chu Nhược Mai biết có lẽ Lê Uy Long đã trở về rồi, liền lập tức cùng Nguyễn Tú Hằng đi ra ngoài biệt thự.
Hai người vừa ra đến cửa biệt thự đã thấy Lê Uy Long dẫn theo mình lính của sư đoàn dũng sĩ trở về.
“Uy Long, cuối cùng anh cũng về rồi!”Chu Nhược Mai nhìn thấy Lê Uy Long trở về liền không giấu được vui vẻ nói.
“Ừ, anh về rồi đây.” Lê Uy Long vừa nói vừa cùngChu Nhược Mai đi vào trong biệt thự.
Nguyễn tú Hằng có dự cảm là sắp tớiChu Nhược Mai có lẽ sẽ tiếp tục làm nốt những chuyện chưa hoàn thành với Lê Uy Long, nên cô không đi cùng họ vào biệt thự.
“Uy Long, có phải anh hạ lệnh nhốt Phi Dương lại không?”Chu Nhược Mai hỏi.
“Em nghe ai nói thế?” Lê Uy Long hỏi.
“Vừa nãy thím hai gọi điện thoại qua đây nói với em đây.”Chu Nhược Mai trả lời.
“Thím hai sao lại biết được?” Lê Uy Long lại hỏi cô.
“Là Lệ Ngọc nói cho thím ấy biết.
Uy Long, anh nói cho em biết đi,có phải Phi Dương thật sự bị anh bắt rồi không?”Chu Nhược Mai hỏi.
“Chuyện này là thật, đúng là Phi Dương bị anh bắt.” Lê Uy Long thấy chuyện này sớm muộn gì cũng sẽ phải đối mặt thôi, dứt khoát trực tiếp thừa nhận.
“Tại sao anh phải bắt cậu ta lại?”Chu Nhược Mai hỏi anh.
“Bởi vì anh ta phản quốc theo địch.” Lê Uy Long trả lời.
“Nhưng mà, vừa nãy em nghe thím hai nói, Phi Dương không có thật sự làm ra chuyện phản quốc theo địch đó.”Chu Nhược Mai nói.
“Làm sao thím ấy biết rõ được Phi Dương không hề làm ra chuyện phản quốc theo địch chứ?” Lê Uy Long hỏi ngược lại.
“Là Lệ Ngọc nói đó.
Lệ Ngọc nói, lúc nó bị Arnold làm nhục nhã, Phi Dương đã lập tức tiến lên ra mặt giúp nó, sau đó cậu ta còn bị bọn họ đánh nữa, làm gì có thời gian đâu mà làm ra chuyện phản quốc theo địch kia.”Chu Nhược Mai nói.
“Cô Lệ Ngọc kia thì biết cái gì chứ? Cô ta căn bản chẳng biết gì hết, Chu Phi Dương từ sớm đã như vậy rồi, từ sớm đã tiếp xúc với thủ lĩnh đặc công của nước Liệp Ưng rồi, anh ta sớm đã đầu hàng nước Liệp Ưng, đã làm việc cho nước Liệp Ưng rồi.” Lê Uy Long nói.
“Tại sao anh lại biết rõ mọi chuyện thế?”Chu Nhược Mai kinh ngạc hỏi anh.
“Đừng quên anh là hộ soái bảo vệ, từ sớm anh đã bảo đặc công của anh làm rõ ràng rành mạch chuyện Chu Phi Dương phản quốc theo địch rồi.” Lê Uy Long nói.
Chu Nhược Mai liền bỗng nhiên hiểu ra, hóa ra Lê Uy Long đã sớm nắm giữ trong tay chứng cứ Chu Phi Dương phản quốc theo địch rồi!
“Cụ thể thì Phi Dương đã làm những chuyện phản quốc theo địch gì thế?”Chu Nhược Mai hỏi anh.
“Làm rất nhiều, anh ta với Phan Huy Thành, Trần An Khang cùng nhau đầu hàng địch.
Những vụ bạo loạn trước đây ở thành phố Quốc Hòa chính là do bọn họ kích động mà ra, bọn họ nhận tiền của nước Liệp Ưng, cùng lập kế hoạch chống lại anh, còn nhục mạ đoàn của anh.
Còn nữa, lần trước những tên côn đồ bao vậy biệt thự Tinh Nguyệt, còn muốn giết em kia, cũng chính là ba người bọn họ xúi giục đấy.” Lê Uy Long nói.
Chu Nhược Mai nghe thấy Lê Uy Long nói như vậy, tức khắc sợ ngây người.
Không ngờ rằng Chu Phi Dương lại có thể làm ra nhiều chuyện táng tận lương tâm như vậy!
Lần đó biệt thự Tinh Nguyệt bị đám côn đồ hung bạo đó bao vây, khí thế kinh người đến nỗi lính canh cũng không ngăn chặn lại được, nếu không phải vì cái chết không thể giải thích được của các thủ lĩnh sau này đã khiến đám côn đồ đó sợ hãi mà bỏ chạy, vậy thì hậu quả sẽ không thể tưởng tượng nổi.