Khi Lê Tuyết Tương và Lê Tịnh Vy nhìn thấy hơn ba mươi người phía bên kia lao lên cùng một lúc, không thể không lo lắng thay cho Triệu Đình Vũ.
Trái tim hai người họ đã nhảy lên tận họng.
Mặc dù vừa rồi Triệu Đình Vũ đã đánh bại hơn chục người, thật sự khiến người khác ngạc nhiên, nhưng bây giờ đối thủ là hơn ba mươi người, nhiều hơn gấp đôi!
Bàn tay của hai mẹ con bất giác nắm chặt vào nhau, lòng bàn tay ướt đẫm mồ hôi.
Số phận của họ đều đã đặt hết lên người của Triệu Đình Vũ.
Còn đám côn đồ nhà họ Đỗ kia đều là những kẻ đánh đấm một cách liều mạng, một khi đã ra tay thì không sợ bất cứ điều gì.
Tất cả bọn chúng đều tin rằng hai tay chắc chắn đánh không lại bốn tay, nên không tin rằng một kẻ như Triệu Đình Vũ có thể chống lại hơn ba người người bọn chúng.
Nhìn thấy đám côn đồ nhà họ Đỗ lao đến thì Triệu Đình Vũ cũng xông lên, hai tay đấm lia lịa, hất tung hai tên côn đồ trước mặt, đồng thời giật lấy thanh sắt trên tay.
Sau đó, Triệu Đình Vũ đã chiến đấu quyết liệt với những tên côn đồ của nhà họ Đỗ bằng cây gậy sắt trên tay.
Trong phút chốc, bóng dáng của mấy cây gậy sắt liền thoát ẩn thoát hiện.
“Bịch bịch keng keng…”
“A….
”
Tiếng gậy sắt va chạm, đụng độ vào nhau, kèm theo những tiếng la hét liên tục vang lên.
Đám côn đồ nhà họ Đỗ đó lần lượt bay ra ngoài.
Triệu Vũ Ngọc đang cầm dao làm bếp, nhìn thấy anh trai mình một mình chống chọi với hàng chục người, cô ấy cũng muốn bước tới để giúp đỡ, nhưng cô ấy lại tự ý thức được.
Cô ấy biết mình chỉ là một cô gái chân yếu tay mềm, chưa từng luyện võ, nếu lao vào đó dù không thiệt mạng thì cũng sẽ bị thương.
Vì vậy, cô ấy quyết định không gây thêm phiền phức, kiểu đánh nhau, chém chém giết giết này không hề thích hợp với cô ấy.
Được một nửa trận, hơn một nửa trong số ba mươi tên côn đồ nhà họ Đỗ đã ngã xuống.
Lê Tuyết Tương và Lê Ngọc Khiết thấy Triệu Đình Vũ một mình đánh với hơn mấy chục người nhưng vẫn bất khả chiến bại thì trong lòng không khỏi vui mừng.
Nhìn thấy người bên phía mình càng ngày càng ít đi, Thôi Bình cuối cùng cũng biết rằng anh ta đã đánh giá thấp thực lực của Triệu Đình Vũ.
Anh ta đã biết được, bên mình chắc chắn nhận lấy thất bại.
Anh ta không muốn đợi đến lúc người bên phía anh ta ngã xuống hết nữa.
Anh ta phải nhân lúc người bên anh ta đang cố gắng chiến đấu hết sức, nhân lúc Triệu Đình Vũ sơ hở, để đánh lén!
Nếu là một chọi một, mặc dù anh ta chắc chắn sẽ đánh bại Triệu Đình Vũ, nhưng anh ta không muốn mạo hiểm.
Vì vậy, Thôi Bình nhanh chóng lao tới trong khi Triệu Đình Vũ vẫn đang cận chiến, và sau đó bay lên trời, đá vào đầu Triệu Đình Vũ!
Là thủ lĩnh của đám côn đồ này, Thôi Bình chắc chắn không tồi.
Điểm lợi hại nhất trên người anh ta đó là chân!
Tuyệt chiêu của anh ta là cú đá sấm sét!
Từ khi bước vào nghề này, cú đá sấm sét của anh ta đã hạ gục vô số cao thủ, chưa một lần thất bại.
Anh ta tự tin rằng chỉ với một chiêu này, anh ta có thể hạ gục Triệu Đình Vũ.
Khi Triệu Đình Vũ nhìn thấy Thôi Bình dùng chân đá vào đầu anh ta, anh ta lập tức bay lên không trung!
Từ trước đến nay Triệu Đình Vũ luôn sử dụng nắm đấm và ít khi đánh nhau bằng chân, đó là do sức mạnh của đôi chân anh ta quá lớn nên hơi khó kiểm soát.
Bởi vì anh ta đã luyện tập đôi chân kim cương bất khả chiến bại!
Bây giờ đối thủ của anh ta muốn dùng chân để đấu, vậy thì anh ta cũng sẽ lấy cứng đối cứng, anh ta muốn để cho đối thủ nhìn thấy sức mạnh thực sự của đôi chân kim cương này, cho anh ta biết lấy trứng chọi đá là như thế nào!
Không thể không nói, cú đá sấm sét của Thôi Bình vô cùng mạnh mẽ.
Sức mạnh của cú đá quá lớn nên khiến cho những người ở gần đó cũng bị đá bay.
Mà sau khi Triệu Đình Vũ bay lên không trung, anh ta cũng tung ra đôi chân kim cương bất khả chiến bại của mình hướng tới đối chân sấm sét của Thôi Bình…
Trong tích tắc, hai luồng sức mạnh tung ra trong không trung một cách vô cùng mạnh mẽ, rồi hướng về phía nhau.
Vì Thôi Bình và Triệu Đình Vũ đều đã nhảy lên cao nên Lê Tuyết Tương, Lê Tịnh Vy, Triệu Vũ Ngọc và đám côn đồ nhà họ Đỗ đều nhìn thấy chân họ chạm vào nhau.
Đám côn đồ của nhà họ Đỗ đó biết đôi chân sấm sét của Thôi Bình lợi hại như thế nào, nhìn thấy Triệu Đình Vũ dám đánh nhau với đôi chân sấm sét của Thôi Bình, bọn chúng đều chắc chắn rằng chân của Triệu Đình Vũ bị gãy.
“Ầm”
Đôi chân kim cương bất khả chiến bại va vào đôi chân sấm sét, nhất thời phát ra tiếng động lớn, rung chuyển mặt đất cát bụi bay lên.
“Rắc! ”
Tiếng xương gãy vang lên kèm theo đó là tiếng kêu thê lương, thảm thiết, Thôi Bình giữa không trung không ngừng xoay trò như cánh quạt.
Đùi phải của anh ta đã bị cong vẹo rất bất thường!
Sau khi cơ thể của Thôi Bình quay vài vòng trong không trung thì anh ta bắt đầu rơi xuống.
“Ầm.
” Sau khi Thôi Bình ngã xuống đất, vẫn không ngừng lăng qua lăng lại.
Nhìn thấy cảnh này, thuộc hạ của Thôi Bình đều há hốc mồm kinh ngạc!
Tất cả đều biết rằng đôi chân sấm sét của Thôi Bình rất mạnh mẽ, là đôi chán bất khả chiến bại ở thành phố Vĩnh Thụy này.
Kể từ khi bọn họ đi theo Thôi Bình vào nghề, bọn họ chưa từng thấy ai có thể chịu được đòn chân sấm sét của anh ta.
Và bây giờ, đôi chân sấm sét của Thôi Bình đã bị một thằng nhóc con không có tiếng tăm gì đánh bại!
Hơn nữa, ngay cả chân cũng bị đạp gãy!
Thằng nhóc này, rốt cuộc là kiểu quỷ quái gì đây?
Nếu không được tận mắt chứng kiến, bọn họ sẽ không bao giờ tin rằng có người có thể sút tung đôi chân sấm sét của Thôi Bình!
Lê Tuyết Tương và Lê Tịnh Vy lúc này cũng vô cùng kinh ngạc, đơn giản là vì họ thực sự không thể tin vào mắt mình.
Sức mạnh của Triệu Đình Vũ đã vượt xa sức tưởng tượng của họ!
Lúc này, Triệu Đình Vũ cũng đã từ trên không rơi xuống đất.
Và cơ thể của Thôi Bình vẫn lăng trên mặt đất.
Mặc dù chân phải của Thôi Bình đã bị gãy nhưng Triệu Đình Vũ vẫn không buông tha cho Thôi Bình mà thay vào đó, anh ta bước lên và giẫm lên ngực của Thôi Bình!