Sau lần đó, Long Tại Vũ liền ly khai ‘ Vân Thiên thành ’. Lợi dụng thế lực của ‘Hoa tẫn cốc’ ở ‘Vân Thiên thành’ đi tới đô thành “Hiên Viên thành” của Hiên Viên đế quốc.
“Đại thúc, ‘bách hoa lâu‘ đi như thế nào?” Vừa tới ‘Hiên Viên thành‘ hắn lại lạc đường. Vội vàng lôi kéo hỏi thăm một vị đại thúc qua đường, lại còn bày ra khuôn mặt tươi cười tự nhận là mê người.
“Tuổi còn nhỏ không học điều tốt, đến thanh lâu làm gì.” Lão nhân liếc mắt mắng Long Tại Vũ rồi rời đi.
Long Tại Vũ có chút dở khóc dở cười nhìn theo lão nhân. Hắn làm sao biết ‘bách hoa lâu‘ là thanh lâu!
‘Bách hoa lâu‘ là thế lực của ‘Hoa tẫn cốc‘ ở Hiên Viên thành. Nhưng không có ai nói cho hắn biết là thanh lâu a! Hắn vẫn nghĩ cái gã Hoa Tề cả ngày lạnh như băng kia sẽ mở tửu lâu hoặc là cửa hàng bán hoa hay cái gì đó? ( cổ đại có cửa hàng bán hoa sao?) nhưng không nghĩ tới lại là thanh lâu! “Uy. Ngươi nếu mang ta đi ‘bách hoa lâu‘ ta liền cho ngươi mười hai lượng bạc, thế nào?” Long Tại Vũ đi đến trước một tên khất cái, đem bạc quơ quơ trước mặt hắn.
“Tiểu nhân lập tức dẫn ngài đi. Ngài đi theo tôi.” Tên khất cái vừa rồi còn lười biếng lập tức lấy lại tinh thần.
“Dẫn đường đi.” Long Tại Vũ theo phía sau tên khất cái đi đến “bách hoa lâu”, thanh lâu lớn nhất của Hiên Viên thành.
“Công tử chính là nơi này.” Tên khất cái cúi người gật đầu, nhìn bạc trong tay Long Tại Vũ. style="display:inline-block;width:300px;height:250px" data-ad-slot="7309093013"> (bygoogle=window.bygoogle||[]).push({});“Cho ngươi.” Long Tại Vũ đem bạc cho tên khất cái, nhấc chân đi vào.
“U. Công tử ngài đến sớm. Chúng ta còn chưa mở cửa đâu. Các cô nương còn chưa ngủ dậy a.” Long Tại Vũ vừa bước vào đã có một tú bà hơn năm mươi tuổi chạy ra nghênh đón.
“Kêu Hoa Tề ra đây.” Long Tại Vũ cầm ngọc bội trong tay giao cho tú bà.
“Hoa lão bản chưa ngủ dậy chúng ta cũng không dám kêu đâu a.” Tú bà tiếp nhận ngọc bội, vẻ mặt sợ hãi mở miệng.
Lão bản khi thức dậy mà tức giận cũng không phải chuyện đùa, nhẹ thì trọng thương, nặng sẽ phải bỏ mệnh a
“Phòng của hắn ở đàng kia phải không? Ta đi gọi hắn.” Hoa Tề khi thức dậy tính tình thế nào chẳng lẽ hắn không biết! Có đôi lúc khiêu chiến những chuyện ‘không thể ‘ mới có kích thích.
“Không cần. Ta dậy rồi. Hứa mụ, ngươi đi đi.” Một thanh âm lạnh lẽo truyền đến, tú bà rùng mình một cái, vội vàng đem ngọc bội trả lại cho Long Tại Vũ rồi nghiêng mình rời đi.
Long Tại Vũ nhìn thấy tú bà thân thể mập mạp lại có thể chạy nhanh như vậy, đem ánh mắt sùng bái hướng về Hoa Tề: “Tiểu Tề Tề, thật lợi hại a. Các nàng đều như vậy sợ ngươi. Khi nào mới có người sợ ta như vậy đây?”
“Ngươi ” Hoa Tề khinh thường liếc mắt nhìn Long Tại Vũ: “Kiếp sau cũng chưa có.”
“Tiểu Tề Tề, ngươi làm ta đau lòng a.” Long Tại Vũ ra vẻ đáng thương cố tình bổ nhào vào người Hoa Tề: “Ngươi sao có thể nói như thế, Người ta đáng yêu như vậy!”
“Ngươi chính là tới tìm ta khua môi múa mép sao?” Hoa Tề không né không tránh, tùy ý Long Tại Vũ bắt tại trên người mình, kéo hắn đi đến phòng mình.
“Chẳng lẽ tiểu Tề Tề còn có chuyện trọng yếu muốn làm sao?” Long Tại Vũ cố tình ra vẻ kinh hỉ nhìn Hoa Tề.
“Chẳng lẽ ngươi là đến tìm tử sao?” Hoa Tề thanh âm lập tức ôn nhu hơn mấy chục lần
“Ách. Không phải ” Nghe thanh âm như thế Long Tại Vũ vội vàng buông Hoa Tề ra. Người nhận thức hắn đều biết hắn đang sinh khí.
“Ta nghĩ đến xem mẹ ta. Lại nói ở ‘Hoa tẫn cốc‘ thực buồn. Các ngươi đều có việc phải làm. ‘Hoa tẫn cốc‘ lại có dì Dung. Ta vì vậy đến đây.”
“Mẹ ngươi a!” Hoa Tề trầm tư lúc lâu mới mở miệng: “Chiều ngày hôm qua Hoàng Thượng hạ một đạo thánh chỉ nói mấy ngày trước đây có vị cao tăng tiến đến làm phép, nói ở mười hai năm trước Mạnh quý phi là hàm oan mà chết, nàng vẫn có tâm nguyện chưa thực hiện, chính là muốn trông thấy con trai của nàng thất hoàng tử. Hoàng Thượng nghe xong đã hạ lệnh vì Mạnh quý phi ‘ thiên táng ‘. Chuyện này khiến cho trong triều có không ít tranh luận.”
“Nga. Thú vị vậy sao. Ngươi nói xem ta có nên xuất hiện hay không?” Long Tại vũ lạnh lùng cười. Bây giờ mới làm cái gì mà ‘thiên táng‘ không phải đã quá muộn sao!
“Ngươi muốn đi?”
“Phải. Người ta đều nói như vậy, đứa con như ta có thể không đi sao! Tề. Giúp ta một chuyện.” Long Tại Vũ đem mặt nạ dịch dung gở xuống phóng tới trước mặt Hoa Tề: ” ‘Phiêu nhứ ‘ thân pháp của ngươi ở ‘Hoa tẫn cốc ‘ là tốt nhất. Mang mặt nạ này dùng ‘phiêu nhứ‘ thân pháp đưa ta đến chỗ ‘thiên táng‘.”
“Vì cái gì?” Hoa Tề nhìn mặt Long Tại Vũ, nhíu mi: “Ngươi muốn đi hẳn là không ai có thể ngăn cản ngươi!”
“Lão cha kia của ta cũng không phải là ngồi không. Hắn công lực so với ta cao hơn. Hơn nữa ta trêu chọc hắn hai lần, hắn nhất định ghi hận trong lòng. Ta nghĩ hắn nhất định đã biết thân phận của ta mới cấp cho mẹ ta làm ‘thiên táng‘ gì đó. Dù sao khuôn mặt này của ta cùng mẹ ta có vài phần giống nhau. Ngươi chỉ cần đóng tốt vai ‘Hiên Viên Tử Khải ‘ giả thì được rồi.”
“Ngươi quyết định.”Hoa Tề đột nhiên nghiêm túc nhìn Long Tại Vũ.
“Đúng vậy. Ngươi làm gì nhìn ta như vậy?” Long Tại Vũ bị ánh mắt của Hoa Tề dọa sợ. Chưa từng thấy qua hắn nhìn ai như vậy.
“Cũng được. Ngươi muốn diễn như thế nào thì diễn như vậy. Ta coi như là phải chăm sóc một đứa “con chồng” đi! Ngươi tính toán khi nào đi ta nhất định giúp ngươi. Nếu ta làm không được ta giúp ngươi gọi Hoa Luân Hoa Mật tới.” Hoa Tề nói một mạch, khóe môi dường như cong lên.
“Ngươi đồ gian thương vô tình”
“Đâu có.”
“Quỷ hẹp hòi ”
“Khách khí.”
“”
Long Tại Vũ không nói gì, nhìn Hoa Tề giống như thay đổi thành một người khác. Chẳng lẽ hắn khiến người khác chán ghét đến vậy sao?
“Ta thực đáng ghét vậy sao?” Long Tại Vũ bóp đùi, cố gắng nhỏ vài giọt nước mắt.
“Thu hồi nước mắt giả tạo của ngươi đi. Ngươi không đáng ghét, ngươi chỉ là một tên yêu tinh phiền toái mà thôi.” Hoa Tề đối với nước mắt của Long Tại Vũ bất vi sở động. Cũng chỉ có những nữ nhân ngốc nghếch của ‘Hoa tẫn cốc‘ mới bị hắn lừa thôi.
“Thật là. Lãng phí nước mắt của ta. Tốt lắm, ta mệt mỏi phải nghỉ ngơi. Ta liền ngủ chỗ này.” Long Tại Vũ lau khô nước mắt trên mặt mình, đá bay giày, nằm trên giường của Hoa Tề.
“Ngươi quả nhiên là tên yêu tinh phiền phức.” Hoa Tề đem giày của Long Tại Vũ đặt lại ngay ngắn, sau đó nằm xuống bên cạnh hắn.