Long Vương Truyền Thuyết (Đấu La Đại Lục 3)

Biên soạn: Đức Uy - truyenfull.vn

---

Chấn Hoa cười nhạt một tiếng, "Xem ra, có người không hy vọng ta sống sót!"

Đầu bếp đại thúc suy tư: "Người kia có năng lực rất kỳ lạ, hồn lực mượn tinh lực của bản thân để vận chuyển tăng cường. Võ Hồn là gì thì không thấy được. Có chút kỳ quái!"

"Có thể là Tà Hồn Sư hay không?" Vẫn luôn yên lặng lắng nghe, Đường Vũ Lân đột nhiên lên tiếng.

"Tà Hồn Sư?" Nghe xong ba chữ này, Chấn Hoa, đầu bếp đại thúc và cả Trường Cung Diễn đều cảm thấy chấn động.

"Cũng có thể." Đầu bếp Đại thúc không chút do dự trả lời: "Nếu như là Tà Hồn Sư, vậy thì có thể giải thích được rồi. Trong mấy năm gần đây, Tà Hồn Sư bắt đầu hoạt động nhiều hơn, ở khắp nơi phá hoại và tập kích khủng bố. Hiện tại, toàn Liên Minh đều đang theo dõi điều tra bọn chúng, không ngờ bọn chúng lại vươn bàn tới nhắm vào ngươi bên này. Tà Hồn Sư dám to gan xuất hiện, hiển nhiên là có chỗ dựa vào, tất nhiên sẽ có cường giả."

"Các ngươi vừa nói như thế, ta thật giống như cũng có chút ấn tượng. Cái gã Đoán Tạo Sư gọi là Ninh Phong Trí kia, ở thời điểm đoán tạo, khí tức đặc biệt âm lãnh, so với Hồn Sư bình thường cũng có chỗ bất đồng." Trường Cung Diễn góp lời.

Chấn Hoa nở nụ cười, "Tà Hồn Sư, tốt! Ta còn chưa từng giao thủ cùng với Tà Hồn Sư đây. Đầu bếp, ngươi trước tiên nói với Vũ Lân chuyện của ngươi đi. Vụ ám sát lần này, để ta xử lý."

"Ừm." Đầu bếp dùng ánh mắt sâu của mình liếc nhìn hắn, sau đó quay đầu hướng về Đường Vũ Lân nói: "Ngươi theo ta đến tiểu thực đường một chút! Một! Mình!" Hắn hết sức nhấn mạnh việc để Đường Vũ Lân đến một mình.

"Được." Đường Vũ Lân áy náy nhìn Cổ Nguyệt, Cổ Nguyệt hướng về hắn cười cười.

Hôm nay tới Thiên Đấu Thành này, đối với đầu bếp, Đường Vũ Lân đã sớm có một nhận thức tuyệt nhiên không giống với trước đây. Vị đầu bếp này tuyệt đối là một tồn tại đứng ở đỉnh cao của đại lục. Là một người nắm giữ Thần Cấp Cơ Giáp, là một cường giả cấp độ Phong Hào Đấu La, có thể đối kháng với Siêu Cấp Đấu La. Coi như là ở Sử Lai Khắc học viện, chí ít cũng có thực lực tương đương với trưởng lão của Hải Thần Các.

Tiến vào tiểu thực đường, không gian chung quanh khẽ vặn vẹo. Một luồng hồn lực nhu hòa ngăn cách nơi này với ngoại giới.

Đường Vũ Lân có thể nhìn thấy đó là một tầng vầng sáng màu xanh lục nhàn nhạt, dường như có công dụng ngăn cách không gian. Cái cảm giác này vô cùng kỳ diệu, cứ như thể được bao phủ trong một tầng bọt khí lớn vậy, đây chính là vận dụng hồn lực ở tầng thứ cao hay sao? Sáng tạo ra một thế giới chỉ thuộc về mình.

"Đại thúc, ta còn không biết nên gọi ngài như thế nào đây?" Đường Vũ Lân hỏi.

Đầu bếp đại thúc cười nhạt một tiếng, nói: "Ta tên là Mục Dã. Ngươi gọi ta Dã thúc là được."

"Dã thúc." Đường Vũ Lân ở phương diện dẻo mồm tuyệt đối rất có thiên phú.

Mục Dã nói: "Ngươi nhất định cảm thấy rất kỳ quái, tại sao ta lại muốn đơn độc nói chuyện cùng ngươi. Mà trên thực tế, chuyện này ta cũng đã cân nhắc rất lâu, cuối cùng vẫn làm ra quyết định này. Ta đây vốn là người không thích vòng vèo, nói thẳng vào vấn đề vậy, ta hi vọng ngươi có thể truyền thừa y bát của ta. Hoặc có thể nói là truyền thừa sở học của tông môn ta cũng được."

Đường Vũ Lân sững sờ, "Dã thúc, ý của ngài là…?" Ở phương diện đoán tạo, hiện tại hắn cũng đã có ba vị lão sư, nếu như tính luôn cả Sư bá Chấn Hoa, vậy thì là bốn vị. Mà phương diện tu luyện, cũng có Vũ lão sư, Sư tổ hướng dẫn. Chẳng lẽ nói, lại sẽ phải nhiều thêm một vị lão sư hay sao?

Mục Dã nói: "Vốn là ta rất do dự, bởi vì ngươi là người của Sử Lai Khắc học viện. Nói theo một ý nghĩa nào đó, truyền thừa của ta đã từng là đối thủ cạnh tranh của Sử Lai Khắc. Chỉ là theo thời gian phát triển, tông môn ta dần dần suy sụp, đã không cách nào chống đỡ với Sử Lai Khắc hiện tại được nữa. Ta cũng nghe Chấn Hoa nói rồi, ngươi còn gia nhập Đường Môn, đúng không?"

"Vâng, đúng vậy!" Đường Vũ Lân gật gật đầu.

Mục Dã nói: "Ngươi đồng ý từ bỏ thân phận Đường Môn sao? Ngươi hẳn vẫn còn là đệ tử ngoại môn đi? Từ bỏ thân phận, cũng sẽ không ảnh hưởng quá nhiều."

Đường Vũ Lân kinh ngạc nhìn hắn, nhưng lại vội vàng lắc lắc đầu, "Không, không được! Đường Môn đối với việc tu luyện trong quá khứ của ta đã có trợ giúp rất lớn. Công pháp tu luyện hiện tại của ta đều đến từ chính Đường Môn. Ta không thể rời bỏ Đường Môn được!"

Mục Dã nhíu chặt chân mày, "Ngươi cứ yên tâm, công pháp bản môn chắc chắn sẽ không kém hơn so với Đường Môn. Hơn nữa, ta chính là Đại Tông chủ của bản môn. Chỉ cần ngươi chịu theo ta học tập, những thứ ngươi có thể học được, nhất định sẽ càng nhiều hơn so với Đường Môn. Tuy rằng chúng ta không bằng Đường Môn, nhưng về mức độ coi trọng tuyệt đối không giống nhau, mà về tuyệt học đỉnh cao mà nói, tuyệt đối không kém hơn Đường Môn."

Đường Vũ Lân vẫn như trước lắc đầu, "Xin lỗi, Dã thúc. Chuyện này ta không thể đáp ứng ngài, ta thích Đường Môn, cũng rất yêu quý Đường Môn. Dù như thế nào, ta đều sẽ không phản bội Đường Môn. Hơn nữa, ta hiện tại đã là thành viên của Đấu Hồn Đường." Từ khi gia nhập Đường Môn cho tới nay, hắn vẫn luôn ở bên trong Đường Môn nhận được đủ các loại chỗ tốt, nhưng trên thực tế vẫn chưa trả giá gì cả. Làm sao lại có thể cứ như thế mà rời bỏ Đường Môn đây?

Mục Dã hơi kinh ngạc hỏi lại: "Ngươi đã gia nhập Đấu Hồn Đường? Chuyện này quả là có chút phiền phức. Bất quá cũng không sao, chỉ cần ngươi đồng ý, ta sẽ đích thân đi Đường Môn một chuyến, dùng đầy đủ lợi ích để đổi lấy thân phận của ngươi."

Đường Vũ Lân ngẩng đầu nhìn hướng về hắn, "Dã thúc, tại sao ngài lại chọn ta?" Đây là chỗ mà Đường Vũ Lân hiếu kì nhất.

Mục Dã nói: "Bởi vì thiên phú của ngươi vô cùng phù hợp với công pháp bản môn. Ngoại giới, rất nhiều người đều cho rằng, công pháp bản môn quan trọng nhất chính là phải phù hợp với Võ Hồn. Trên thực tế, quan trọng nhất vốn không phải là Võ Hồn, mà là huyết thống. Chỉ có huyết mạch lực mạnh mẽ, mới có thể chân chính đem công pháp bản môn tu luyện tới cao thâm. Không có ai biết, mỗi một Đại Tông chủ của bản môn, kỳ thực Võ Hồn đều không phải đặc biệt mạnh, nhưng ở phương diện khí huyết, cũng tuyệt đối có thiên phú dị bẩm."

"Thời điểm lần đầu tiên nhìn thấy ngươi ta liền phát hiện, ở phương diện này ngươi có được ưu thế trời ban. Khí huyết của ngươi rất cường thịnh, vượt xa bạn cùng lứa tuổi, thậm chí vượt xa Hồn Sư phổ thông. Ta ở độ tuổi này của ngươi, cũng tuyệt đối không có được lượng khí huyết dồi dào như thế. Nhưng khi đó, phát hiện ngươi là học viên của Sử Lai Khắc học viện, nên ta mới do dự." 

"Sau khi trở về, ta cẩn thận suy nghĩ, rất nhanh ta đã nghĩ thông. Bởi vì ở trên thế giới này, ta rất có khả năng không bao giờ tìm được một người thừa kế có khí huyết dồi dào hơn ngươi nữa. Đây mới là điều quan trọng nhất. Mà tất cả những cái khác, ta cho rằng cũng có thể dùng phương thức bất đồng để bù đắp. Thí dụ như, về phần Sử Lai Khắc học viện, sau khi học xong, tốt nghiệp, đương nhiên là có thể rời đi. Mà phương diện Đường Môn, ta cũng nguyện ý bỏ một cái giá xứng đáng để đổi lấy ngươi ra."

Đường Vũ Lân kinh ngạc nói: "Nói cách khác, môn phái này của ngài, là lấy việc tu luyện khí huyết làm chủ?"

"Không sai." Mục Dã ngạo nghễ nói: "Ở phương diện tu luyện khí huyết, ta dám nói, không có bất kỳ truyền thừa khác có thể sánh bằng bản môn."

Đường Vũ Lân khẽ nhíu mày, sau khi hơi suy tư, hắn lại vẫn lắc đầu một cái, "Xin lỗi, Dã thúc. Ta thật sự không thể đáp ứng ngài. Phương diện học viện còn nói được, thế nhưng, ta không thể phản bội Đường Môn. Ta không chỉ là từ Đường Môn thu được rất nhiều, ta cũng thật tâm yêu thích Đường Môn. Từ lúc còn rất nhỏ, ta đã nghe về truyền thuyết Đường Môn. Ta lấy việc mình có thể gia nhập Đường Môn làm vinh quang. Đa tạ ý tốt của ngài."

Mục Dã hơi giận nói: "Từ nhỏ đã nghe truyền thuyết Đường Môn? Vậy ngươi có nghe qua truyền thuyết của Bản Thể Tông?"

Đường Vũ Lân sửng sốt một chút, lắp bắp không hé răng. Hắn cũng không thể nói chưa từng nghe nói, đúng chứ? Trên thực tế, hắn quả thật là chưa từng nghe nói tới!

Một vẻ cụt hứng hiện lên ở trên mặt Mục Dã. Đúng đấy! Bản Thể Tông sa sút rồi! Là từ sau một hồi hạo kiếp vạn năm trước, toàn thể Bản Thể Tông liền bắt đầu suy sụp. Cũng không còn tiếp tục ở cấp độ đứng đầu đại lục nữa.

Từng có lúc, lịch đại Tông chủ của Bản Thể Tông đều có tu vi Siêu Cấp Đấu La trở lên, thậm chí còn từng xuất hiện cường giả có cấp độ Cực Hạn Đấu La, Bán Thần Cấp.

Thời gian qua đi nhiều năm, Sử Lai Khắc vẫn như trước có cường giả như thế tọa trấn. Mà chính mình thân là Tông chủ Bản Thể Tông, lại ngay cả cấp độ Siêu Cấp Đấu La cũng đều không thể đột phá.

"Dã thúc, ngài không sao chứ?" Thấy sắc mặt Mục Dã không đúng, Đường Vũ Lân cẩn thận từng li từng tí một hỏi.

"Ngươi cút ngay!" Mục Dã có chút bất mãn vung tay lên, một luồng hồn lực đẩy tới, vầng sáng chung quanh thu lại, ngay chính bản thân Mục Dã cũng hóa thành một vệt sáng biến mất. Đường Vũ Lân chỉ cảm thấy một nguồn sức mạnh đẩy tới, lảo đảo lùi về phía sau vài bước. Thời điểm nhìn lại, ở trong tiểu thực đường, Mục Dã đã biến mất không còn tăm tích.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui