Nhạc Chính Vũ sửng sốt một chút, "Tốt như vậy sao?" Cho không một khối Tinh Vẫn Thiết, món đồ kia vốn có giá trị không nhỏ đâu! Chính là vật liệu Thiên Đoán đỉnh cấp, hiện tại hắn đang rất cần để có thể thử nghiệm Nhất Tự Đấu Khải.
Nhẫn trữ vật trên tay Đường Vũ Lân có ánh sáng lóe lên, một khối Tinh Vẫn Thiết lập tức được ném về phía Nhạc Chính Vũ.
Nhạc Chính Vũ giơ tay tiếp nhận, trên Tinh Vẫn Thiết nặng trình trịch, ánh sao óng ánh, đúng là không hề giả. Sắc mặt hắn nhất thời trở nên hòa hoãn hơn.
"Nguyên bản ta cho rằng ngươi là một người keo kiệt, thật không nghĩ tới! Ngươi đừng giận, chuyện lần này coi như xong. Sau này có vật gì tốt..."
Hắn mới vừa nói tới chỗ này, liền nhìn thấy Đường Vũ Lân mở hai cúc áo ra, bên trong lộ ra huy chương nền trắng sao tím óng ánh loá mắt, thu hút nhãn cầu của người ta.
Đó là...
Nhạc Chính Vũ một thoáng liền trợn to hai mắt. Thân hình lóe lên liền đến trước mặt Đường Vũ Lân, một tay mở tung vạt áo khoác của hắn nhìn kỹ lại.
Đúng vào lúc này, ngoài cửa sổ, Tạ Giải trong tay xách theo thùng nước đi ngang qua. Hắn vừa đi, trong lúc vô tình ánh mắt quét về phía trong căn phòng hai người đang ngồi.
Ồ, cái kia không phải Vũ Lân sao? Hắn ở trong phòng Nhạc Chính Vũ làm gì?
Từ góc độ của Tạ Giải chỉ có thể nhìn thấy bóng lưng của Đường Vũ Lân. Sau đó hắn liền nhìn thấy, Nhạc Chính Vũ vọt tới trước người Đường Vũ Lân, tựa hồ là cởi y phục của hắn, sau đó cúi đầu.
Bọn họ đang làm gì?
Tạ Giải đầu óc mơ hồ, vội vàng nhìn sang, hắn đột nhiên trợn to hai mắt.
Không!!! Không thể nào...
"Này, ngươi làm gì?" Đường Vũ Lân đẩy Nhạc Chính Vũ ra, vừa lùi về sau, vừa kéo y phục của mình lên.
"Cấp 5? Ngươi…ngươi lên cấp, Đoán Tạo Sư cấp 5?" Nhạc Chính Vũ trợn mắt ngoác mồm nhìn hắn. Thân là hậu duệ của Thần Thánh Thiên Sứ gia tộc, Đoán Tạo huy chương cấp 5 hắn không thể nhận sai được. Ở trong gia tộc của hắn, thậm chí còn có một vị Thánh Tượng Đoán Tạo Sư cấp 7 tọa trấn.
Vừa nãy đơn giản chạm vào, cảm nhận được bên trong tấm huy chương kia có sóng năng lượng truyền đến. Hắn có thể khẳng định chắc chắn, đây tuyệt đối là một viên huy chương được Thánh Tượng Đoán Tạo Sư gia công, là huy chương cấp 5 chân chính.
Cấp 5 đối với hết thảy chức nghiệp không phải Hồn Sư mà nói là một ranh giới lớn. Giống như là sự chênh lệch giữa thường nhân có tiền và quý tộc vậy.
Một chân bước vào cấp 5, giá trị bản thân của Đoán Tạo Sư tăng lên gấp trăm lần. Có thể Linh Đoán, chính là có thể chế tác phụ kiện chuẩn bị cho Nhị Tự Đấu Khải đấy! Quan trọng hơn chính là, tên trước mặt tuổi còn nhỏ như vậy, so với mình còn nhỏ hơn rất nhiều. Hắn dĩ nhiên cũng đã là cấp 5?
Chuyện này...
Nhạc Chính Vũ tâm niệm thay đổi thật nhanh, trong phút chốc, trong đầu lóe lên rất nhiều ý nghĩ. Hắn hoàn toàn có thể khẳng định, Đường Vũ Lân trước mặt tuyệt đối là Đoán Tạo Sư cấp 5 trẻ nhất mà hắn từng gặp.
"Được rồi, ta đi đây." Đường Vũ Lân xoay người rời đi, trong nháy máy khi hắn xoay người rời đi, từ trên người đột nhiên lướt xuống một vật, rơi trên mặt đất. Phát sinh một tiếng "Coong" nhỏ vang lên.
Tiếng vang hấp dẫn ánh mắt Nhạc Chính Vũt, đó là một khối ngọc tràn ngập cảm giác sống động, mặt trên toả ra vầng sáng màu bạc nhàn nhạt. Ánh sáng dìu dịu lại như là nam châm hấp dẫn ánh mắt của hắn.
Đây là…Ngọc Ngân?
Bản thân chất liệu Tinh Vẫn Thiết vốn quý giá, nhưng cũng không quý bằng Ngọc Ngân! Cái kia, là hợp kim chân chính được Dung Đoán mà thành.
"Này, đây là Hữu Linh Hợp Kim?" Nhạc Chính Vũ bước lên một bước, nhưng Đường Vũ Lân cũng đã nhanh chóng nhặt khối Ngọc Ngân lên cuộn vào ngực mình.
"Ngươi…ngươi đoán tạo?" Nhạc Chính Vũ giật mình hỏi.
Đường Vũ Lân cười khổ nói: "May mắn thành công, không biết thất bại bao nhiêu lần, mới được như thế. Chỉ là vận may kém một chút, mức độ hòa hợp không tính là quá cao."
"Không tính quá cao là cao bao nhiêu?" Nhạc Chính Vũ nghi ngờ hỏi.
Đường Vũ Lân nói: "Ta cũng không biết, lão sư ta nói với ta, không tính là quá cao."
Nếu như vào lúc này Mộ Thần ở đây, nhìn thấy dáng vẻ Đường Vũ Lân dao động Nhạc Chính Vũ, nhất định sẽ giật mình há hốc mồm. Hắn làm sao biết được đồ đệ bảo bối này của mình còn có thiên phú ở phương diện này.
Nhạc Chính Vũ nói: "Có thể để cho ta nhìn một chút hay không. Gia tộc ta có công cụ kiểm tra, ta giúp ngươi đo mức độ hòa hợp một chút? Mức độ hòa hợp vẫn là rất trọng yếu."
"Đoán Tạo Sư Hiệp Hội cũng có thể đo được mà!" Đường Vũ Lân một mặt cẩn thận nhìn hắn.
Nhạc Chính Vũ nghiêm mặt nói: "Ngươi vẫn chưa yên tâm ta sao?"
Đường Vũ Lân khẽ mỉm cười, "Được rồi." Vừa nói, hắn đem Ngọc Ngân móc ra, đưa cho Nhạc Chính Vũ. Sau đó hướng về hắn phất phất tay, xoay người rời đi.
Nhìn theo bóng lưng hắn rời đi, ánh mắt Nhạc Chính Vũ trở nên nghiêm nghị hơn.
Dung Đoán? Nếu như hắn thật sự đã có thể Dung Đoán, đầu tư thế nào cũng đều đáng giá!
Rời khỏi ký túc xá của Nhạc Chính Vũ, Đường Vũ Lân nhẹ nhàng nở nụ cười, biểu hiện trên mặt trở nên hơi quái dị. Một phen này hắn bày trò cũng không phải để lừa Nhạc Chính Vũ, cái này là chân tài thật học mà. Nhưng giữ gìn được quan hệ với Nhạc Chính Vũ ngược lại cũng rất quan trọng. Từ hành vi ngày đó Nhạc Chính Vũ tùy ý mua lại quán nước, liền có thể nhìn ra Thần Thánh Thiên Sứ gia tộc có gốc gác thâm hậu bao nhiêu. Điều hắn coi trọng, chính là thời gian tương lai khi mình tìm thiên tài địa bảo, có thể nhận được sự trợ giúp từ Thần Thánh Thiên Sứ gia tộc.
Kim Long Vương phong ấn có 18 đạo, đạo sau mạnh hơn đạo trước, yêu cầu đối với thiên địa linh vật cũng càng ngày càng cao. Lần này tuy rằng không tiêu hao bao nhiêu tài nguyên khí lực đã có thể đột phá tầng thứ 3, nhưng thực ra cũng vì hắn đã ăn một loại Vạn Niên linh vật đấy! Hắn không thể hi vọng loại may mắn này lúc nào cũng xuất hiện, cuối cùng cũng đều phải dựa vào chính mình.
Đoán tạo trong lúc vô tình đã được hắn đặt lên vị trí ưu tiên hàng đầu. Chỉ có khi trở thành một tên Đoán Tạo Sư đỉnh cấp, mới có thể thông qua đoán tạo không ngừng đổi lấy tài nguyên tu luyện. Từng đạo từng đạo một, đột phá Kim Long Vương phong ấn, bảo vệ mạng nhỏ!
Đột phá mỗi một đạo Kim Long Vương phong ấn, đều mang cho hắn sự tăng cường không nhỏ về trình độ. Nhưng hắn vốn xuất thân con nhà nghèo, vì vậy luôn có cảm giác mình gặp nguy hiểm. Kim Long Vương phong ấn mang đến thực lực cường đại; đồng thời cũng mang ý nghĩa, lúc nào cũng có thể mang cho hắn nguy hiểm to lớn. Hắn không có cơ hội thất bại, vì thất bại liền mang ý nghĩa là…tèo!
Trời mới biết mặt sau của phong ấn này sẽ xảy ra chuyện gì. Lúc này mới đạo thứ 4, cũng đã bắt đầu yêu cầu linh vật từ 2.000 đến 3.000 năm, e rằng không tới đạo phong ấn thứ 9 cũng sẽ yêu cầu đến hơn vạn năm. Vạn Niên linh vật mình biết đi chỗ nào mà tìm đây?
Hiện tại phải phòng ngừa chu đáo hơn.
Đi ăn cơm! Trời đất bao la, ăn cơm quan trọng nhất!
Đường Vũ Lân nhắm thẳng đến căng tin mà đi.
Hắn không hề phát hiện được, khúc quanh, Tạ Giải đang nhìn thẳng, thần quái lạ nhìn theo phương hướng hắn rời đi, lại nhìn một chút ký túc xá của Nhạc Chính Vũ. Nuốt một hớp nước miếng. Xoay người lặng yên mà đi.
Ăn xong cơm tối, Đường Vũ Lân trực tiếp trở về ký túc xá, ngày hôm nay không cần luyện tập thêm đoán tạo, hắn liền về sớm một chút, tiếp tục tu luyện.
Mặt sau ký túc xá công đọc sinh có một rừng cây nhỏ. Nơi này phi thường yên tĩnh, hơn nữa được bàn giao cho công đọc sinh quản lý, bình thường sẽ không có người đến.
Đường Vũ Lân một mình đi tới bên trong rừng cây nhỏ, trước tiên đứng ở nơi đó bình thản một lúc, yên lặng điều chỉnh tự thân hồn lực và huyết mạch lực.
Dần dần, hắn bắt đầu cảm nhận được khí thức thảm thực vật chung quanh, đó là tồn tại tràn ngập hơi thở sự sống. Tư tưởng của chúng nó rất đơn giản, chỉ có sung sướng, phẫn nộ, sợ hãi, chờ mong, những tâm tình trụ cột nhất.
Lam Ngân Thảo tuy rằng không tính là mạnh mẽ, nhưng đều có thể làm cho hắn ung dung dung nhập vào bên trong thế giới thực vật. Thời điểm như thế này, không chỉ tốc độ tu luyện của hắn sẽ tăng lên, mà khả năng nhận biết của hắn cũng sẽ tăng lên trên diện rộng.
Huy chương Đoán Tạo Sư cấp 5 giúp tăng cường tinh thần lực của hắn, ngày hôm nay nhận biết cũng đặc biệt nhạy cảm. Lắng nghe âm thanh gió thổi xuyên qua tán cây vi vu, âm thanh huyết thống của mình chảy xuôi, tiếng tim đập mạnh mẽ, tiết tấu của từng kinh mạch không ngừng rung động, hận không thể trở thành một nốt nhạc hòa tấu vào bản giao hưởng thiên nhiên này.
Đường Vũ Lân rất yêu thích loại cảm giác nhẹ nhàng này. Mỗi khi tiến vào trạng thái như thế, hắn sẽ có loại cảm giác thân thể được thanh tẩy vào tận sâu trong linh hồn.
Hai tay ở trước người chậm rãi đưa lên, động tác của hắn rất chậm, nhẹ mà nhu hòa, mỗi một đường cong vẽ ra, không khí đều vì hắn dẫn động mà nhẹ nhàng rung động.
Lúc vừa mới bắt đầu, không có bất kỳ thứ gì phát ra, dần dần, ánh sáng màu trắng nhu hòa xuất hiện ở bên trên song chưởng. Đó là Huyền Thiên Công hồn lực.
Hồn lực nhu hòa mà thuần hậu dần dần phát ra từng vòng ánh sáng trên không trung, trong lúc luân chuyển hô hấp, Khống Hạc Cầm Long được thôi động.