Đường Vũ Lân thở phào nhẹ nhõm, nói: "Vậy thì tốt, điểm còn thừa của em sẽ dùng để phân lại cho các bạn học. Xem điểm ai không đủ."
Vũ Trường Không nói: "Điểm tích lũy của ngươi cũng có tác dụng trong việc xét thi vào Nội viện trong tương lai. Hiện tại ngươi lại đem điểm dư thừa cho đi, đến thời điểm đánh giá, thành tích tổng hợp của ngươi sẽ bị giảm xuống."
Đường Vũ Lân nói: "Em có lòng tin, điểm chỉ là một phần, không phải còn phải xem thực lực hay sao? Hơn nữa, lần này chúng em cũng coi như là giúp làm rạng rỡ thêm cho vinh quang của học viện. Nói thế nào, bên phía học viện ít gì cũng phải cho chúng em thêm một ít khen thưởng mới đúng chứ! Bên trên có nói về việc khen thưởng thêm cho chúng em cái gì hay không ạ?"
Vũ Trường Không thản nhiên nói: "Có, phần thưởng của ta, ta đã lĩnh. Một mình tự ý lấy danh nghĩa học viện, phát sinh xung đột với thế lực đối địch, suýt nữa dẫn đến danh tiếng học viện bị hao tổn, xử phạt một năm tiền thưởng. Ngươi muốn tưởng thưởng gì? Ta sẽ xin học viện."
Đường Vũ Lân há to miệng, liên tục xua tay, "Không…không cần. Em không có tiền, em không có tiền thật mà!"
Nhìn cái dáng vẻ sợ hãi kia của hắn, khuôn mặt lạnh lẽo của Vũ Trường Không lóe lên một vẻ mỉm cười, "Nếu ngươi đã không muốn, vậy thì đừng trách ta nha?"
"Vâng, là chính em không muốn!" Đường Vũ Lân không chút do dự trả lời. Thái lão tàn nhẫn thế nào, hắn đã từng cảm thụ qua. Lần này nếu như trừng phạt trừ một số điểm lớn của hắn, hắn sợ là sẽ khóc đến khô cả nước mắt.
Vũ Trường Không nói: "Vậy ta sẽ giúp ngươi từ chối, tuy rằng lần này các ngươi một mình khiêu chiến học viện đối phương, nhưng dù sao cũng là bên trong kỳ thi. Trách nhiệm sẽ do ta, thân là lão sư, gánh chịu. Khen thưởng của các ngươi là, dành cho mỗi người một danh ngạch trực tiếp tham dự lần cạnh tranh Sử Lai Khắc Thất Quái tiếp theo. Vậy ta đành nói cho Thái lão, các ngươi từ bỏ."
"Hả?" Đường Vũ Lân trợn mắt ngoác mồm nhìn Vũ Trường Không, "Vũ lão sư, lúc trước chỉ là không cho ngài dùng ké ô tô thôi mà, lần này không phải ngài cố ý lừa em hay sao?"
Vũ Trường Không lãnh băng băng nói: "Lừa ngươi, thì thế nào?"
Nhìn ánh mắt hắn lạnh như băng, Đường Vũ Lân nháy mắt một cái, thật vất vả mới xác nhận, Vũ lão sư đúng là đang đùa giỡn với mình. Nhưng mà ngài có thể đừng dùng vẻ mặt lãnh soái này mà đùa giỡn được hay không! Thế này ai mà biết đường nào mà lần? Thật là…
"Ngoại trừ khen thưởng ra, trận chiến này của các ngươi khiến học viện có khen thưởng đặc thù cho lớp chúng ta. Cuộc thi cuối kỳ của lớp, toàn thể mỗi người đều có điểm cộng, dựa theo tình huống bây giờ mà xem, sẽ không có ai bị đào thải. Học kỳ này, ngươi là một tên lớp trưởng hợp cách."
Hạnh phúc đến quá bất ngờ, Đường Vũ Lân không nhịn được ngẩn người, sau một khắc mới hưng phấn nhảy lên, dùng sức vung vẩy nắm đấm. Thực sự là quá tốt rồi!
"Còn có mấy ngày nữa tất cả mọi người mới sẽ trở về, ngươi nghỉ ngơi trước đi. Sau đó học viện sẽ có thời gian nghỉ giữa kỳ. Ngươi ở lại học viện, hay là muốn đi chỗ nào?" Vũ Trường Không hỏi.
Đường Vũ Lân nói: "Em khẳng định là ở lại học viện, em cũng không có chỗ nào để đi." Cha mẹ mãi đến tận hiện tại cũng không biết tin tức. Không có cha mẹ, cũng không có nhà. Hắn chỉ có thể lựa chọn ở lại trong học viện. Hơn nữa, việc cấp bách, là mau chóng tìm đủ 4 loại linh vật, đột phá đạo phong ấn Kim Long Vương thứ 4 trong cơ thể, bảo đảm sự an toàn của mình.
Hắn cũng không dám để phong ấn tự đột phá. Loại sự tình không chắc chắn này, e rằng không chết cũng tàn tật. Vẫn nên là mình tự chủ động đột phá vẫn tốt hơn.
"Ừm. Lão sư nói, đến lúc đó sẽ để ngươi qua ở một thời gian ngắn, chỉ điểm ngươi tu luyện một chút." Lão sư trong miệng Vũ Trường Không, đương nhiên là Sí Long Đấu La Trọc Thế.
"Vâng!" Đường Vũ Lân đương nhiên đồng ý, Trọc Thế dạy hắn Kim Long Kinh Thiên, khiến cho lực chiến đấu của hắn tăng lên rất nhiều. Hiện tại huyết mạch lực của hắn đang dần dần dồi dào hơn, nhưng để vận dụng huyết thống sức mạnh của bản thân, hắn chỉ vừa nhập môn mà thôi. Nếu như có thể có một vị Phong Hào Đấu La chỉ điểm, hơn nữa còn có Long Tộc Võ Hồn, sự giúp đỡ dành cho hắn có thể tưởng tượng được.
"Ừ, ngươi nghỉ ngơi trước đi! Còn 5 ngày nữa, tất cả mọi người đều sẽ trở về. Sẽ có một buổi tổng kết cuối kỳ đơn giản, sau đó liền nghỉ."
"Vâng." Đường Vũ Lân đáp ứng một tiếng.
Không thể không nói, tác dụng phụ của Thần Long Biến là rất lớn. 5 ngày tiếp đó, Đường Vũ Lân tất cả đều trải qua trong tu luyện. Tuy rằng so với lần trước đã khá nhanh, nhưng sau 5 ngày, hắn cũng mới khôi phục lại được khoảng chừng 6, 7 phần. Không thể tiếp tục dùng sức, nếu không thì, thân thể sẽ một lần nữa xuất hiện loại cảm giác trống vắng kia.
Ngày mai sẽ tổng kết cuối kỳ, thể lực của Đường Vũ Lân hiện tại cũng gần như hoàn toàn khôi phục, quyết định trước tiên sẽ đi một chuyến đến Đường Môn. Mấy hôm nay hắn không ghé qua, chung quy cũng phải đi báo cáo một tí. Vì vậy hắn lập tức gọi Tạ Giải cùng Từ Lạp Trí, 3 người cùng nhau đi tới Đường Môn.
Đường Môn ở Sử Lai Khắc Thành bên này, ở tại Sử Lai Khắc nội thành. Sử Lai Khắc học viện kỳ thực cũng chưa hề hoàn toàn chiếm cứ nội thành. Nội thành có khoảng gần một nửa là thuộc về Đường Môn.
Không sai, thuộc về Đường Môn…
Đường Môn ở trên đại lục có 2 nơi quan trọng nhất, một nơi chính là Đường Môn Tổng Bộ ở tại Sử Lai Khắc nội thành, còn có một nơi là Đường Môn Tổng Bộ ở tại Thiên Đấu Thành. Hai bên đều gọi là Tổng Bộ. Tổng Bộ tại Thiên Đấu Thành là địa phương khởi nguồn của Đường Môn, mà Tổng Bộ tại Sử Lai Khắc Thành, lại là nơi lần thứ hai Đường Môn quật khởi.
Vạn năm trước, Đường Môn một lần suy sụp, ngay cả căn cứ tông môn cũng bị người ta mạnh mẽ cướp đoạt. Linh Băng Đấu La gia nhập Đường Môn, sau khi dẫn dắt một đời Sử Lai Khắc Thất Quái kia, chăm lo việc nước, lại giúp Đường Môn huy hoàng tái hiện. Dựa vào nghiên cứu đối với Hồn Đạo Khí, hắn đem Đường Môn Ám Khí hòa vào bên trong, cuối cùng hình thành Hồn Đạo Khí có lực sát thương lớn nhất ở thời đại kia. Do đó dẫn dắt Đường Môn, trở lại đỉnh cao, cũng đặt cơ sở vững chắc cho Đường Môn vạn năm sau đó.
Khi đó Đường Môn cùng Sử Lai Khắc học viện hợp tác, thành lập khu vực riêng thuộc về Đường Môn ở chỗ này. Hồn Đạo Hệ của Sử Lai Khắc học viện đã có lúc do Đường Môn tiến hành huấn luyện, cùng Đường Môn có quan hệ hợp tác chặt chẽ.
Sau đó theo Đấu Khải phát triển, Sử Lai Khắc học viện thay đổi sách lược, không chú trọng Hồn Đạo Khí nữa, mà chủ công Đấu Khải. Hai bên lúc này mới một lần nữa tách ra.
Trên cánh cửa lớn màu đỏ son treo lơ lửng tấm biển màu vàng. Tấm biển có màu nền là màu xanh ngọc, mặt trên có hai danh tự màu vàng rực rỡ, Đường Môn!
Kiến trúc cổ kính, cũng không cao lớn, nhưng diện tích lại cực kỳ rộng lớn, nhìn qua lại như là một tòa thành nhỏ vậy.
Đường Vũ Lân 3 người quét vân tay, được chấp thuận cho đi vào bên trong.
Trước đó Vũ Trường Không đã từng dẫn bọn họ tới nơi này, vì lẽ đó cũng coi như là xe nhẹ chạy đường quen.
Đầu tiên bọn họ cần phải làm là đăng ký, trước hết là trả nhiệm vụ lần trước đã nhận, đồng thời một lần nữa đăng ký thực lực của chính mình. Nếu thực lực không rõ ràng thì một lần nữa tiến hành kiểm tra.
Hồn lực của Đường Vũ Lân đạt cấp 34, mỗi ngày ăn nhiều thứ tốt như vậy cũng không phải uổng phí, tu vi tăng lên rất nhanh. Sau khi tiến vào Sử Lai Khắc học viện, tốc độ tu luyện của hắn rõ ràng có tăng lên. Thiên tài địa bảo lúc trước Phong Vô Vũ cho hắn dùng đã hoàn toàn bị hấp thu.
Đăng ký còn có một thứ trọng điểm, chính là Hữu Quyền Đấu Khải của Đường Vũ Lân.
Đấu Khải chỉ khi hoàn thành nguyên bộ, mới có thể đi tới Truyền Linh Tháp tiến hành đăng ký, đồng thời tạo cho Đấu Khải của mình mệnh danh. Đường Vũ Lân chỉ có một kiện, khoảng cách còn xa, nhưng cũng không ảnh hưởng việc hắn ở Đường Môn tiến hành đăng ký.
Tuy rằng chỉ là giáp tay, nhưng đây chính là Nhất Tự Đấu Khải giáp tay cùng giáp cẳng tay do Hữu Linh Kim Loại đoán tạo mà thành. Chuyện này có ý nghĩa rất quan trọng, có thể mang lại cho Đường Vũ Lân không ít điểm.
Sau khi ba người tiến hành một loạt đăng ký, Đường Vũ Lân đến khu vực nhận nhiệm vụ, hắn không trước tiên tiếp nhận nhiệm vụ, mà lại rà trên danh sách linh vật xem có 4 loại mình cần hay không. Đây mới là mục đích chủ yếu hôm nay hắn tới đây.
Rất nhanh, hắn liền tìm ra được 2 loại linh vật cần thiết. Tên của 2 loại còn lại cũng có, nhưng niên hạn lại không thích hợp, có vượt quá, cũng có thấp hơn. Vượt quá thì lãng phí, hơn nữa giá cũng cao chót vót, thấp hơn thì hiệu quả lại không đủ. Xem ra 2 loại còn lại này phải nghĩ cách mới được.
Thời điểm Đường Vũ Lân còn đang tính toán, dự định nhận nhiệm vụ, tích lũy điểm để quy đổi 2 loại linh vật kia, phía sau đột nhiên truyền tới một âm thanh.
"Đường Vũ Lân?"
Âm thanh rất xa lạ, Đường Vũ Lân vội vàng đứng thẳng người, hướng về phía sau nhìn lại. Sau lưng hắn, không biết từ lúc nào đã có một vị trung niên vóc người trung đẳng.
Khuôn mặt hắn hàm hậu, trên mặt là nụ cười híp mắt. Đang rất hứng thú nhìn mình.
"Chào ngài, ngài là…?" Đường Vũ Lân hỏi. Vị trước mặt này thực sự dọa hắn nhảy một cái. Nương theo huyết thống tăng lên, cảm nhận của hắn vô cùng nhạy cảm, dù cho là Vũ lão sư loại cường giả kia, khi đến gần cơ thể mình hắn đều có thể có cảm ứng.
Nhưng vị trước mắt này đến lúc nào, hắn lại mờ mịt không biết. Dù cho là hiện tại xoay người nhìn thấy, vẫn như cũ cho hắn một loại cảm giác trống rỗng. Cứ như thể người này căn bản là không tồn tại, chỉ là huyễn ảnh vậy. Nhưng hắn lại có thể hoàn toàn khẳng định, nhân gia người ta xác thực có tồn tại. Nói cách khác, tu vi vị này, chí ít cũng ở bên trên Vũ lão sư.
"Xin chào, Đường Vũ Lân. Tự giới thiệu mình một chút, ta tên là Quách Tiêu Nhứ, là Tổng quản của Đường Môn tại Sử Lai Khắc Thành bên này." Hắn vừa nói, vừa trên dưới đánh giá Đường Vũ Lân, tựa hồ là đang xem kỹ cái gì. Ánh mắt của hắn rất nhu hòa, nhưng trong hai mắt dường như có hai vòng xoáy vậy, muốn nuốt chửng tất cả.