Chấn Hoa nhíu mày, "Hiệp hội là nơi các Đoán Tạo Sư trao đổi, luận bàn đương nhiên là được. Nhưng các hạ gióng trống khua chiêng như thế ở chỗ này, sẽ ảnh hưởng không tốt đến người khác."
Lão giả trầm giọng nói: "Ta chỉ hy vọng có thể nghiệm chứng một thoáng, Đoán Tạo Sư Hiệp Hội có phải là mua danh chuộc tiếng hay không mà thôi? Như thế nào, Chấn Hoa Hội Trưởng thân là Thần Tượng, sợ rồi phải không?"
Lời vừa nói ra, chung quanh lập tức ồn ào hẳn lên, thậm chí còn có tiếng chửi rủa. Chấn Hoa có uy vọng rất cao quý tại Đoán Tạo Sư Hiệp Hội.
Chấn Hoa giơ tay lên, chung quanh lập tức an tĩnh lại.
"Các hạ muốn so đấu như thế nào?" Nơi này là Tổng bộ của Đoán Tạo Sư Hiệp Hội, đối mặt với sự khiêu chiến, Chấn Hoa thật ra không có lựa chọn nào khác, nếu không, danh vọng của toàn bộ Đoán Tạo Sư Hiệp Hội đều sẽ chịu ảnh hưởng. Vô luận như thế nào, trước hết phải tiếp nhận khiêu chiến đã rồi lại nói.
Lão giả chỉ chỉ vào thiếu nữ bên cạnh, nói: "Đây là tiểu đồ Lâm Dục Hàm, công bằng so đấu Đoán Tạo Thuật, một đối một. Chỉ cần Đoán Tạo Sư Hiệp Hội các ngươi có thể có vị Đoán Tạo Sư nào từ 20 tuổi trở xuống có thể thắng được con bé, sẽ tính là chúng ta thua. Thua, chúng ta sẽ gia nhập Đoán Tạo Sư Hiệp Hội."
Chấn Hoa mỉm cười nói: "Vậy thắng thì đã sao? Thua thì cũng có sao?"
Lão giả trầm giọng nói: "Thắng, chúng ta cũng không có yêu cầu gì khác, chỉ cần Chấn Hoa Hội Trưởng nhận thua là được. Thua, chúng ta liền gia nhập Đoán Tạo Sư Hiệp Hội, nghe theo ngươi điều khiển."
Thoạt nhìn, đây tựa hồ là một trận thi đấu rất công bằng, thua nghe theo điều khiển, thắng chỉ cần Chấn Hoa nhận thua. Nhưng trên thực tế, vị này quả thực rất biết mưu lợi rồi đấy! Cái gì gọi là nghe theo điều khiển? Điều này vô cùng hời hợt, cũng rất khó phân định. Mà Chấn Hoa nhận thua nghe thì có vẻ đơn giản, nhưng Chấn Hoa vốn là một đời Thần Tượng, Đoán Tạo Sư đệ nhất thiên hạ hiện nay, lại là Hội trưởng của Đoán Tạo Sư Hiệp Hội. Nếu như ông ta nhận thua, cũng tương đương với toàn bộ Đoán Tạo Sư Hiệp Hội đều nhận thua. Đây tuyệt đối là đả kích cực lớn đối với danh vọng của Đoán Tạo Sư Hiệp Hội!
"Không công bằng, thế này không công bằng!" Chung quanh lập tức liền có người thông minh đã minh bạch được ý tứ của lão giả, cao giọng hô lên.
"Mọi người trước hãy yên tĩnh lại một chút!" Chấn Hoa bình tĩnh nói. Đại sảnh rộng lớn lập tức yên tĩnh lại.
"Cũng được, ta đáp ứng yêu cầu của ngươi! Nếu như các hạ thua, cũng không cần các ngươi nghe theo ta điều khiển gì cả, về sau mọi người trao đổi nhiều hơn là được. Đoán Tạo Sư vốn là một gia đình, giới đoán tạo không tranh chấp với đời. Chỉ cần mọi người cùng chung tay vì truy cầu đỉnh cao của nghệ thuật đoán tạo mà nỗ lực, những thứ khác hết thảy đều là phù du."
Chấn Hoa nói vậy nghe có vẻ vô cùng lỗi lạc, thế nhưng Trường Cung Diễn nghe xong sắc mặt khẽ biến, ánh mắt nhìn Chấn Hoa đầy thâm ý, nhãn thần lóe lên một cái.
"Chuẩn bị hai cái Đoán Tạo Đài." Chấn Hoa ra lệnh cho các nhân viên.
"Vâng!"
Chuẩn bị hai cái Đoán Tạo Đài tại Đoán Tạo Sư Hiệp Hội, là chuyện dễ như trở bàn tay. Không lâu sau, hai cái Đoán Tạo Đài cũng đã được bày ở trong đại sảnh.
"Không biết Chấn Hoa Hội Trưởng bên này, là vị nào ra tay?" Trường Cung Diễn trầm giọng hỏi.
Chấn Hoa cười nhạt một tiếng, "Vũ Lân, ngươi tới đi!"
"Vâng, sư bá." Đường Vũ Lân chậm rãi tiến lên, tiến tới Đoán Tạo Đài của bên mình, đứng lại phía sau. Hắn vừa ra trận, lập tức đã bị không ít Đoán Tạo Sư chung quanh nhận ra. Lúc trước Đường Vũ Lân chính là từng ở nơi này đại triển thần uy, gây dựng nên danh tiếng đấy!
Thấy Đường Vũ Lân ra sân, Trường Cung Diễn nhíu mày. Thiếu niên này nhìn qua, độ tuổi tuyệt đối sẽ không lớn hơn Dục Hàm. Dục Hàm chính là tuyệt đỉnh thiên tài hiếm có, chẳng lẽ còn có một gã thiên tài đoán tạo khác hay sao?
Lâm Dục Hàm đứng ở đối diện Đường Vũ Lân, khi thấy đối thủ là một gã thiếu niên cùng tuổi mình, tướng mạo cực kỳ anh tuấn, nàng cũng hơi sững sờ.
Tuổi tác tăng lên, mị lực của Đường Vũ Lân cũng dần dần được bày ra, hai con ngươi to tròn mà trong vắt, lông mi thật dài, mũi cao ngất, khuôn mặt điển trai. Hắn chẳng những dậy thì thành công, cực kỳ soái ca, hơn nữa còn có một khí chất thân thiện đầy tự nhiên. Toàn thân tràn ngập một khí tức tươi vui rạng rỡ như ánh mặt trời. Đối với thiếu nữ cùng độ tuổi, tự nhiên sẽ sinh ra lực hấp dẫn tương đối lớn.
Chấn Hoa hướng về Trường Cung Diễn nói: "Trường Cung huynh, trận tỷ thí này muốn đấu theo thể thức như thế nào?"
Trường Cung Diễn hiển nhiên là đã sớm hạ quyết tâm, cũng không khách khí, lập tức nói: "So đấu thực lực đơn giản nhất đối với Đoán Tạo Sư, chính là so đấu chiết xuất kim loại. Không bằng tiến hành hai trận, trận đầu bên ta lựa chọn ra một loại kim loại, để cho hai người bọn họ tiến hành chiết xuất. Trận thứ hai bên các ngươi lại chọn một loại kim loại, để cho bọn họ chiết xuất. So đấu hai trận, xem thử bọn họ ai chiết xuất kim loại tốt hơn? Ở đây đều là người sáng suốt, Chấn Hoa Hội Trưởng lại còn là Thần Tượng, đưa ra phán đoán, hẳn không phải là chuyện gì khó khăn?"
"Tốt." Chấn Hoa cũng không nói nhiều, lập tức đáp ứng. Sau đó hắn liền lui về phía sau vài bước, đem sân đấu nhường lại cho hai người trẻ tuổi.Cũng như Trường Cung Diễn rất có lòng tin đối với đệ tử của mình, hắn đối với Đường Vũ Lân cũng có lòng tin tuyệt đối. Hắn cũng đồng dạng không tin, trong số những người cùng tuổi lại còn có thể có người có năng lực đoán tạo giỏi hơn Đường Vũ Lân.
Đường Vũ Lân nhìn về phía Lâm Dục Hàm đối diện, đưa tay làm ra một thế xin mời, "Mời chọn kim loại trước!"
"Ta chọn Lam Mang Thai Đồng." Thiếu nữ không chút do dự nói ra.
Nghe được Lam Mang Thai Đồng bốn chữ kia, nhãn thần Đường Vũ Lân bỗng lóe lên gợn sóng. Trong số các kim loại hiếm, Lam Mang Thai Đồng này tuyệt đối có thể coi như là một loại khó đoán tạo nhất. Bên trong Lam Mang Thai Đồng có hoạt tính rất lớn, trong quá trình chiết xuất nếu như làm không khéo, rất có khả năng sẽ khiến cho hoạt tính tán loạn, chiết xuất không thành công.
"Tốt! Mời!"
Rất nhanh, hai khối Lam Mang Thai Đồng thể tích bằng nhau đã được đưa tới bên trên Đoán Tạo Đài.
Vô luận là Trường Cung Diễn hay là Chấn Hoa, ở phương diện đoán tạo đều là nhân vật đỉnh cấp, chỉ cần nhìn vào kim loại hiếm một cái, liền biết được phẩm chất của hai khối kim loại này không kém nhau là bao nhiêu.
Lâm Dục Hàm nhìn về phía Đường Vũ Lân, Đường Vũ Lân mỉm cười nhìn nàng, "Bắt đầu đi!"
Lâm Dục Hàm gật đầu, ánh mắt của nàng trong nháy mắt liền trở nên chăm chú hẳn lên. Đôi mắt của nàng có màu lam đấy, lúc này một khi tiến vào trạng thái chăm chú, lập tức sáng ngời giống như một đôi ngọc bích đẹp đến mê người.
Hai tay nàng vươn lên, hai đạo hào quang lập lòe, lập tức, hai thanh Đoán Tạo Chuy liền xuất hiện ở bên trong lòng bàn tay nàng.
Một đôi Đoán Tạo Chuy này toàn thân lóe lên ánh sáng màu lam óng ánh, chất liệu còn không phải chính là Lam Mang Thai Đồng sao? Hoa văn phía trên hiện ra đồ án mỹ lệ, rõ ràng là được chế tạo vô cùng hoàn hảo, hơn nữa, khí tức sinh mệnh nội uẩn, như ẩn như hiện. Linh Đoán Lam Mang Thai Đồng Chuy!
Trong lòng Đường Vũ Lân đầy nghiêm túc. Thoạt nhìn, đối thủ này cũng không phải dễ đối phó như vậy đâu! Có thể sử dụng Lam Mang Thai Đồng Chuy, nhất định nàng có chỗ đặc thù của riêng mình.
Cũng là hai tay đưa lên, hai đạo ngân quang lấp lóa, Linh Đoán Trầm Ngân Chùy xuất hiện trong tay.
Trường Cung Diễn vẫn đang luôn ngó chừng Đường Vũ Lân. Có thể được Thần Tượng Chấn Hoa phái ra, người trẻ tuổi này hiển nhiên không bình thường, nhưng lúc hắn nhìn đến đôi Linh Đoán Trầm Ngân Chuy của Đường Vũ Lân, lập tức nhẹ nhàng thở phào.
Trầm Ngân so với Lam Mang Thai Đồng, về phẩm chất chênh lệch nhau không ít. Cũng không phải là hai loại kim loại hiếm cùng đẳng cấp! Mà Đoán Tạo Chuy đối với Đoán Tạo Sư mà nói, chính là thứ trọng yếu nhất. Phẩm chất Đoán Tạo Chuy có chênh lệch, trong quá trình đoán tạo, đương nhiên sẽ tạo ra chênh lệch rồi.
Quá trình nung chảy kim loại hoàn tất, hai khối Lam Mang Thai Đồng đồng thời từ bên trong Đoán Tạo Đài bay lên.
Quá trình đoán tạo của song phương cơ hồ như bắt đầu cùng một lúc, ngay cả động tác cũng giống nhau như đúc! Tay trái nện nhẹ vào bên trên Lam Mang Thai Đồng. Nhưng hiệu quả lại hoàn toàn bất đồng.
Linh Đoán Trầm Ngân Chuy tay trái của Đường Vũ Lân rơi vào trên Lam Mang Thai Đồng, phát ra ba tiếng "keng keng keng" giòn tan. Chính là đặc hiệu Điệp Chuy.
Mà bên còn lại, Đoán Tạo Chuy trong tay thiếu nữ Lâm Dục Hàm rơi vào trên Lam Mang Thai Đồng, lại không có thanh âm, ngược lại có rung động hết sức nhẹ nhàng bình thường.
Linh Đoán Lam Mang Thai Đồng Chuy trong tay nàng dường như sống lại, đường vân có hình vòng xoáy lặng yên xoay tròn, bản thân khối Lam Mang Thai Đồng được nó chạm nhẹ lên cũng có gợn sóng nhộn nhạo, hoa văn phức tạp lập tức có vẻ như đung đưa theo.
Cũng là một đặc hiệu, Linh Đoán Lam Mang Thai Đồng Chuy có đặc hiệu là: Thai nghén!
Đúng vậy, thai nghén và ôn dưỡng.
Loại đặc hiệu này chỉ mỗi mình Lam Mang Thai Đồng mới có, đối với việc đoán tạo các loại kim loại khác cũng không rõ ràng như vậy, nhưng đối với Lam Mang Thai Đồng, loại đặc hiệu thai nghén này vừa xuất hiện liền đem lại tác dụng kinh người.
Cho dù là Chấn Hoa, thấy một màn như vậy cũng không khỏi nhíu mày. Xem ra, đối phương đã sớm có chuẩn bị!
Đường Vũ Lân không hề nhìn Lâm Dục Hàm, ngay từ khi bắt đầu đoán tạo, hắn đã tiến vào bên trong thế giới của riêng mình. Điều hắn muốn làm, chính là đặt mình vào trong trạng thái tốt nhất, đoán tạo ra cực hạn của bản thân kim loại.
Trận này, mình đang đại diện cho sư bá, cũng là toàn bộ Đoán Tạo Sư Hiệp Hội đấy! Tuyệt đối không thể thua!
Quá trình đoán tạo của song phương bắt đầu cùng một lúc, một đôi Linh Đoán Trầm Ngân Chuy của Đường Vũ Lân vung lên như thiểm điện, mỗi một búa vung lên, đều mang theo tiếng gió rít ào ào. Lực lượng khổng lồ khi Trầm Ngân Chuy và Lam Mang Thai Đồng tiếp xúc tạo nên tiếng nổ vang kịch liệt. Toàn bộ đại sảnh tựa hồ cũng rung rung theo, hơn nữa có đặc hiệu Điệp Chuy, quá trình đoán tạo này tuyệt đối có thể dùng từ lừng lẫy để hình dung.
Mà đổi lại một bên khác, quá trình đoán tạo của Lâm Dục Hàm lại hoàn toàn trái ngược lại với hắn. Đường Vũ Lân đoán tạo như cuồng phong vũ bão, mà Lâm Dục Hàm lại đoán tạo trầm ổn như núi.