Long Xà Diễn Nghĩa

"Đánh chết ta?" Nghe thấy lời nói của Hoắc Linh Nhi, thiếu niên Vũ Văn đầu tiên là sửng sốt, sau khi kịp phản ứng, thật ngoài dự tính, hắn không nổi giận, mà trên mặt lại lộ ra vẻ tươi cười, cười đến hài hước, giống như nhìn một con kiến khiêu khích con voi, chỉ cảm thấy buồn cười, cũng không cảm thấy tức giận.

Ngược lại, ánh mắt của hắn nhìn chằm chằm khuôn mặt Hoắc Linh Nhi, trong mắt có một tia tâm tình cổ quái không dễ dàng phát hiện.

"Vương Siêu chẳng qua là kẻ lãnh đạo Đường Môn Nam Dương, ta là lãnh tụ quân đoàn Đường Môn châu Phi. Kể cả có là xảy ra tranh cãi, cũng không nên để tiểu cô nương như cô ra mặt chứ, cô trở về đi thôi, Vũ Văn ta tuy rằng giết người như ngóe, nhưng không phải vạn bất đắc dĩ thì không muốn giết nữ nhân. Ta hôm nay không muốn giết người. Cô cũng không đáng cùng ta giao thủ, nếu như là sư phó của ngươi, ta mới có hứng thú."

Vũ Văn sau khi nói xong, nhắm mắt lại, xoay người rời đi.

Thế nhưng, ngay lúc hắn xoay người, trước mặt như lại thêm một người, đó là Hoắc Linh Nhi chuyển bước một bước, dùng công phu phiên chuyển của Bát Quái Chưởng ngăn ở chỗ cách phía trước người hắn hai xích, chính là khoảng cách đối chiến hữu hiệu.

"Ngươi chẳng lẽ thật sự muốn chết?" Vũ Văn trên mặt run lên, trong ánh mắt đã động sát cơ, hắn có thể dễ dàng tha thứ nữ nhân lần đầu tiên khiêu khích, nhưng tuyệt đối không thể dễ dàng tha thứ cho lần thứ hai, lần thứ ba.

Lần đầu tiên dễ dàng tha thứ là phong độ, lần thứ hai, lần thứ ba đó chính là đã chịu sự nhục nhã.

Vũ Văn không thích chịu nhục nhã.

"Công phu của ngươi luyện đoán chừng không tệ, nhưng cũng không như ta, hơn nữa độ thực chiến của ngươi không có, ta muốn giết ngươi, chỉ cần mười chiêu" Ánh mắt Vũ Văn giống như rắn độc nhìn chằm chằm vào Hoắc Linh Nhi.

"Có thể nhìn ra được, công phu của ngươi so với ta cao hơn" Hoắc Linh Nhi thần sắc bình tĩnh, không thèm để tâm một chút nào việc Vũ Văn trong nháy mắt hiển lộ ra sát ý, ngữ khí trả lời không có một chút rung động: "Bất quá chúng ta quyền pháp đồng môn, coi trọng quyền ý trước tiên, phải giao thủ mới định ra sinh tử. Đến đây đi, để ta xem xem tư lệnh quân đoàn Tử Sắc tinh nhuệ nhất Đường môn có thủ đoạn gì nào. Chúng ta giao thủ, sinh tử thắng bại, an toàn tính mạng, cũng không cần cố kỵ".

"Ừ! Hay một câu quyền ý đầu tiên, phải giao thủ mới định ra sinh tử. Chỉ bằng mượn một câu nói kia, cô đã làm cho ta phải động thủ giết chết".

Vũ Văn ngẩn người, trong ánh mắt sát cơ chuyển đến ngưng trọng. Thân thể cũng đứng thẳng tắp, hắn vốn cho là Hoắc Linh Nhi chỉ là một thiếu nữ công phu vẫn còn luyện tập có vẻ không tệ. Người như vậy hắn thấy được đã nhiều. Đương lúc chân chính giao chiến sinh tử, tinh thần khí thế chắc rõ ràng là không có. Thế nhưng mới vừa rồi Hoắc Linh Nhi lại biểu hiện ra thần sắc không rung động, trong nháy mắt khiến hắn đã cảm thấy tín hiệu của một tia nguy hiểm.

Tuổi hắn tuy rằng nhỏ, nhưng cũng đã thân kinh bách chiến, hai tay quấn quanh vô số cái nhân mạng con người. Bằng không cũng sẽ không được Đường Tử Trần tán thưởng, bố trí cho hắn leo lên đến chức phó tư lệnh quân đoàn Tử Sắc.

Nghe thấy giọng điệu Hoắc Linh Nhi nói như vậy, mà tinh thần khí chất cũng như vậy, trong nháy mắt cũng đủ cho hắn coi trọng, không còn một chút khinh địch. Người giống như hắn vậy, nhìn bộ dáng tuy rằng ngạo khí, nhưng đấy chỉ là vẻ bề ngoài. Bên trong hắn cũng sẽ không khinh thị mỗi người, ngạo khí bề ngoài chỉ là một loại khí chất thượng đẳng của một bậc nhất lưu cao thủ.

"Tốt lắm".

Ánh mắt Hoắc Linh Nhi trong nháy mắt trở nên nhàn nhạt phiêu dật, nói chuyện cũng thập phần đơn giản dứt khoát, không còn chút nào vẻ ướt át ủy mị, chỉ có hai chữ kia.

Hai chữ vừa ra khỏi miệng. Trạng thái Tinh thần Hoắc Linh Nhi biến đổi, phảng phất như trở lại mấy ngàn năm trước, trên sông Trường Giang của Ngô-Việt, có một thiếu nữ cầm trong tay cây trúc xanh.

Tay áo Việt nữ lung lay. Một cây trúc xanh, đối chọi hai nghìn thiết giáp, mà nhìn như không.

Bùm bùm! Biến đổi theo trạng thái tinh thần của Hoắc Linh Nhi, toàn thân xương cốt nàng đột nhiên bắn ra từng khúc, giống như một cây bảo kiếm bị uốn cong trong nhát mắt bắn ra thẳng tắp, phát ra như tiếng bắn sắt "ong ong", so với âm thanh giũ sắt của Lưu Mộc Bạch vô cùng giống nhau. nguồn TruyenFull.vn

Trong nháy mắt, cơ hồ làm cho người ta sinh ra một loại ảo giác, giống như đầu khớp xương trong cơ thể Hoắc Linh Nhi toàn bộ được chế tạo từ thép nguyên chất bằng không, làm thế nào cũng sẽ không phát ra được âm thanh đạn đẩu bắn ra như vậy.

Hoắc Linh Nhi vừa động, như đao kiếm thiết kỵ, ào ào di động! Vũ Văn chỉ cảm thấy ánh mắt đối phương bắt đầu nhàn nhạt vô cùng phiêu dật, nhưng đột nhiên biến đổi, sát khí nghiêm nghị, một bàn tay gân xanh nổi lên đánh phủ đầu đang đến, kình phong kịch liệt, Vũ Văn vẫn chỉ có thấy được cái bóng, hô hấp trong mũi đều cơ hồ hít thở không thông!

Một chưởng này, chính là Bát Quái Chưởng Phiên Thiên Ấn của Vương Siêu, do Hoắc Linh Nhi thi triển ra, trong quyền ý mang theo quyền ý như tấm sắt bị ép mạnh xuống, tựa như một khối thép tấm khổng lồ, trực tiếp xuống đánh xuống phía dưới. Tuy rằng cùng Vương Siêu thi triển ra loại chiêu thức không rõ ràng này, quyền ý không thể kháng cự hay phân biệt cự ly khoảng cách, nhưng cũng đã là khí thế đả kích vô cùng thượng thừa.

Một chưởng Phiên Thiên Ấn này, được Hoắc Linh Nhi bế quan khổ luyện mấy tháng, lần đầu tiên cùng người giao thủ. Cho nên lần này đem khí thế trong mấy tháng tích lũy toàn bộ thích phóng ra, cũng như năm đó lúc Vương Siêu đối chiến Trình Sơn Minh đã phát ra một quyền thiên nhân hợp nhất.

"Tốt!"

Đối mặt một chưởng Phiên Thiên Ấn này, tinh thần Vũ Văn cũng mạnh mẽ co thắt lại, không tránh không né, hai cánh tay hướng về phía trước đập một phát! Cuồn cuộn nghiền lên, đánh về phía cổ tay Hoắc Linh Nhi.

Thủ pháp lần này hình như là Hoành Quyền Ngoại Quải trong Hình Ý Quyền, nhưng dùng lại như chưởng, đập mà lên, tựa như xà của tòa nhà khổng lồ. Chiêu thức ấy chính là đại xuất bi thủ của Đường Môn Bát Quái "Đài Lương Thượng Ốc".

Hơn nữa Vũ Văn hình như đã cải tiến chiêu thức ấy, dung nhập lý giải bản than ở bên trong, trừ lực lượng cường đại như xà nhà ra, điểm rớt cũng rất gian xảo, tập trung lực lượng đả kích kinh mạch cổ tay, đúng như kiểu đánh rắn đánh giập đầu.

Tay người cũng như một con rắn, như vậy mạch môn cổ tay nhất định là nơi yếu hại nhất.

tay phó đoàn trưởng quân đoàn Tử Sắc Đường Môn Vũ Văn này quả nhiên là cao thâm, đem Đại Suất Bi Thủ Bát Quái trong tay dung nhập vào thủ pháp tiệt mạch (cắt mạch). Hơn nữa lại thành thục, làm cho người ta có một loại cảm giác đương nhiên.

Đợt đả kích chuẩn xác lần này phát ra sau mà lại đến trước! Phiên Thiên Ấn của Hoắc Linh Nhi vừa lúc rơi trên đầu hắn chỉ còn cách khoảng một tấc, lúc đụng phải tóc hắn, tay của hắn cũng đã chạm được đến cổ tay Hoắc Linh Nhi.

Nếu như Hoắc Linh Nhi tiếp tục đập xuống, vậy thì có thể nói rằng, cổ tay nàng nhất định sẽ bị đánh gãy,

Cảnh giới nắm bắt của Vũ Văn đã đạt đến trình độ như vậy, đó là tố chất của một loại tỉnh táo tới cực điểm với kinh nghiệm qua vô số lần huấn luyện sinh tử. Chỉ bằng vào tố chất đó, hắn thủy chung cho là mình có thể vượt qua được Vương Siêu.

Đối mặt với thái sơn áp đỉnh, sinh tử một đường, thủy chung không tránh không né, mà là tin tưởng vô luận dù có vẻ hung mãnh bao nhiêu cũng luôn luôn có một con đường sống, trong thời gian ngắn nhất, tìm được phần sinh cơ đó, bắt nó sau đó phản thủ làm công, chuyển bại thành thắng, gã Vũ Văn này cũng thật khủng bố!

Xoạch!

Cổ tay Hoắc Linh Nhi đã cảm giác được một tia đau nhói, trong lòng đã rõ ràng, thực lực Vũ Văn đích thật là nằm trên bản thân mình.

Càng quan trọng hơn đó là.... Đối phương cũng không giống như mấy loại cao thủ nọ, mà là kẻ từ trong vô số lần sinh tử đánh giết rèn luyện ra. So với những bậc đại quyền sư trong xã hội kia càng thêm hơn khủng bố hơn, người như vậy đang ở trước mặt, phát hiện ra nửa điểm là có thể đem ngươi quấn quanh đến chết. Căn bản là sẽ không cho ngươi bất cứ cơ hội nào.

Tuy rằng giao thủ chỉ trong nháy mắt, Hoắc Linh Nhi đã ở dưới cơ, thế nhưng nàng không có chút nào kinh sợ. cũng không biểu lộ chút nào tâm tình, tiếp tục. Một tay tạo thành quyền ấn, tấn công thẳng vào giữa, hướng đến lồng ngực Vũ Văn, trực tiếp thi triển ra thế Băng Quyền Hùng Hình, đánh ra mũi chân, mũi tay, chóp mũi, ba cái chóp theo vậy mà đến, không hề để ý tới việc tiệt mạch của đối phương. Tựa hồ là quyết định cho dù mất một một tay cũng phải giết chết Vũ Văn.

Lần này tiếp tục lấy thế Trung Tuyến Băng Quyền Hùng Hình, Hoắc Linh Nhi vẫn như cũ luôn xuất thủ mãnh liệt như vậy, xương cốt vẫn như cũ vang lên thật giống như sắt thép. Cứng rắn kiên cường, nhưng trên nét mặt vẫn như cũ là nét phiêu dật nhàn nhạt, tinh thần trạng thái nàng thật giống như hoàn toàn là đang tiến vào một không gian, không giáp giới cùng thực tế.

Trạng thái tinh thần của nàng cùng khí thế động thủ vừa phiêu dật, vừa cương mãnh, căn bản không giống nhau, nhưng lại thể hiện ra cùng nhau thật hoàn mỹ ở trên con người nàng, làm cho người ta một loại cảm giác phi thường hòa hợp.

Việc nam nữ trẻ tuổi đối mặt giao thủ trong nháy mắt, không đến một giây, chính là việc sinh tử một đường. Hoắc Linh Nhi dùng Phiên Thiên Ấn đánh nhằm vào đầu, Vũ Văn thì tiệt mạch hòng chặt đứt tay, Hoắc Linh Nhi buông tha cho cổ tay, tiến vào đánh vào lồng ngực, các chiêu thức đều mang tư thế đã quyết sinh tử. Người khác nhìn vào tưởng hình như là cừu địch không đội trời chung, nhưng thật ra hai kẻ này là lần đầu tiên gặp mặt.

"Băng Quyền Tiến Bộ Hùng Hình Thế" là sát chiêu oanh kích trung tuyến trong Hình Ý Quyền, Vũ Văn dĩ nhiên sẽ không để cho đối phương ngang ngạnh mà đánh trúng, thế đến của Hoắc Linh Nhi lần này mạnh mẽ đến nỗi chỉ e có là mặc chống đạn áo cũng sẽ bị phá vỡ ngũ tạng, căn bản không thể cứng rắn chịu đựng.

Trong nháy mắt, Vũ Văn lùi bước, vắt eo, hóp lồng ngực, không chút sai sót né khỏi một quyền này, đồng thời hai tay cũng vắt theo eo, ngón tay mở ra, kẹp lấy cổ tay Hoắc Linh Nhi, hương sang bên cạnh lộn ngược mạnh, đồng thời với cái lộn ngược này của hắn, eo cũng mạnh mẽ bắn ngược lại, trong lực lộn ngược mang theo lực đập.

Thủ pháp chiết cốt "Lão Viên Bản Chi" (Vượn già chuyền cành), khi lộn mang theo lực đập, trong nháy mắt là có thể khiến cho đầu khớp xương toàn thân của con người gãy lìa, sau đó ào ào rụng xuống, ấy là đả pháp hung ác nhất trong cầm nã.

Băng Quyền của Hoắc Linh Nhi đánh hụt, mặt trên cổ tay trong nháy mắt sẽ bi bẻ gãy, tình hình đã rơi vào hạ phong, vào lúc vạn phần nguy cơ này, dưới chân nàng nhẹ nhàng tung ra một trảo, đầu gối vểnh hướng về phía trước, đùi phải như thích khác ẩn núp ám sát chợt sáng loáng phát ra kiếm sắc, đá hướng về xương bàn chân của Vũ Văn.

Ám thối "Hoàng Cẩu Tát Niệu" (chó vàng đi tiểu), như Đồ Cùng Chủy Kiến.

Bí cước ám thối trong Tâm Ý Quyền, đó là sát chiêu tinh hoa mấy trăm năm danh gia quyền thuật tinh luyện ra, đột nhiên được thi triển ra, Vũ Văn cũng chợt cảm giác được nguy hiểm, nếu như tiếp tục phát lực, cố nhiên có thể vặn gãy tay Hoắc Linh Nhi, nhưng chân mình cũng nhất định sẽ bị đã tan.

"Hừ!" lơ đãng hừ lạnh một tiếng âm, trên tay hắn hơi chững lại, trọng tâm thả vào trên chân, đầu gối rẽ ngoặt, một chân né qua, đột nhiên một ngoặt ngược lại, đá ngược lại một cước,

"Phành!" cú đá phản ngược lại này của Vũ Văn kình lực mạnh có thể lớn hơn so với thanh thế của Hoàng Cẩu hơn rất nhiều, kình phong làm bùn đất bên dưới bay cuộn lên, thật giống như một trái tạc đạn đột nhiên bộc phát.

Nằm ngoài dự tính, Hoắc Linh Nhi cũng lại không ngăn cản, mà là thừa cơ thu tay về, phần bụng cong lại, lập tức lui về phía sau, hoàn toàn tránh thoát khỏi mũi nhọn của Vũ Văn.

Hoắc Linh Nhi vừa lui, Vũ Văn cơ hồ không có bất cứ suy tư gì, tiếp tục theo bước, liên hoàn dưới chân, nhanh chóng hình thành một tuyến, chạy theo như bóng với hình.

Hai cánh tay Vũ Văn cong lên, đan vào trở thành một hình tròn lúc nhúc, giống như là cái khuôn hai con rắn giao hợp chung một chỗ, lại vừa giống như hai khẩu súng lớn bắn ra hoa đạn bay tới.

Sát chiêu Xà Hình Bát Quái, hình hai con rắn, cũng là tuyệt chiêu sở trường của Vũ Văn.

Nếu đã động thủ, hắn cũng sẽ không lưu tình chút nào, đối phương vừa lui, hắn đúng lúc ấy sẽ tung ra sát chiêu liên tuch, chiếm trước lấy thượng phong cao nhất, nhất quyết đánh chết Hoắc Linh Nhi.

Trong lúc Hoắc Linh Nhi lùi bước, trong ánh mắt chỉ thấy một cái bóng thoáng qua, nhìn thấy hai khẩu súng rung động thành hình tròn bao quanh, một mảng bóng nước xoáy màu xanh.

Cái bóng nước xoáy màu xanh là gân xanh trên tay Vũ Văn, hai cánh tay hắn như khẩu súng cấp tốc đạn đẩu, gây ra tầm mắt hỗn loạn, có thể thấy được tốc độ nhanh đến trình độ thế nào!

"Song xà hình sao? Ta làm sao lại thua dưới quyền pháp của Đường Tử Trần được…"

Trên mặt Hoắc Linh Nhi vẫn như cũ nhàn nhạt phiêu dật. Một chiêu này của Vũ Văn nàng cũng không xa lạ, đó là một chiêu Song Xà Hình trong Long Xà Hợp Kích của Đường Tử Trần, Vương Siêu cũng đã dạy nàng, hơn nữa Vương Siêu còn dùng ý nghĩ của mình nghĩ ra phương pháp phá giải.

Bất cứ chiêu thức sát thủ nào trong thiên hạ cũng không phải là thiên hạ vô địch, đều có phương pháp phá giải. Ít nhất một thức Song Xà Hình này, Vương Siêu đã tự mình nghĩ ra ba loại phương pháp phá giải, hoặc là dùng lực lượng trực tiếp đánh tan, hoặc là quấn quanh né tránh, hoặc là mềm mại giữ lực rồi đột nhiên phản kích.

Hoắc Linh Nhi đối mặt với Song Xà Hình của Vũ Văn đánh tới, tinh thần bình tĩnh, thân hình đột nhiên rẽ ngoặt, liên tục ngã bổ nhào, giống như say rượu, nét mặt cũng lộ ra vẻ ửng đỏ đẹp đẽ của một trận say rượu.

Hai chân nàng ngã bổ nhào, tựa như Quý Phi say rượu, liên tiếp tránh thoát mười hai thế Song Xà Quyền Chưởng của Vũ Văn.

Song Xà Hình của Vũ Văn tung ra liên hoàn, trong nhát mắt đã đả kích được được mười ba chiêu, từng quyền rồi từng quyền, từng chưởng rồi từng chưởng liên tục đi qua, đâm, ghim, chuyển, quấn, lộn ngược, liên tục xuất ra, liền thành một mạch, muốn lấy mạng người ta, căn bản không cho người ta có cơ hội thở dốc.

Đó là Đường Tử Trần căn cứ vào Bàn Xà Thập Tam Thương sửa đổi thành quyền.

Nhưng hai chân Hoắc Linh Nhi ngã nhào, nghiêng lệch thân thể, lại thật sự dám từ trong thế công như cuồng phong bạo vũ của hắn đi qua đi lại, nhìn như hung hiểm, kỳ thực lại không bị đánh trúng.

Bất quá hình thức bậc này nhìn qua tựa hồ chỉ có thể né tránh, không có cơ hội hoàn thủ.

"Quý Phi Túy Tửu" sao? (Quý Phi say rượu)

Liên tiếp bao vây công kích bức bách Hoắc Linh Nhi đến nỗi cực kỳ nguy hiểm, ánh mắt Vũ Văn trong sáng nhìn Hoắc Linh Nhi, trong phút chốc tránh né bằng chiêu thức bộ pháp ấy, biết đó là Ngọc Hoàn Bộ của Quý Phi Túy Tửu.

Hơn nữa trong nháy mắt đối phương ngã nhào xuống, trên khuôn mặt lại tươi đẹp như hoa đào, toàn thân mùi thơm của cơ thể phát ra, hiển nhiên là đã luyện Ngọc Hoàn Bộ của Quý Phi Túy Tửu đến cảnh giới cao nhất, lực lượng vận chuyển biểu hiện đã tới cực điểm.

"Ngọc Hoàn Bộ của Quý Phi Túy Tửu đích thật là bộ pháp tốt nhất ngăn chặn được Song Xà Hình, Tử Trần cũng từng biểu diễn qua, thế nhưng Song Xà Hình như một thương thủ cuối cùng chính là để chọc vào đối phương dùng Ngọc Hoàn Bộ né tránh mà bố trí ra sát chiêu, để cho ta đưa ngươi xuống địa ngục, đánh chết ngươi, sau đó là đến phiên sư phụ của ngươi."

Ý niệm đó trong đầu Vũ Văn chợt lóe lên.

Đường Tử Trần là nhân vật bậc nào, thân hình say rượu của Ngọc Hoàn Bộ đúng là bộ pháp tốt nhất chống lại Song Xà Hình, nàng tự nhiên cũng biết, cho nên trong một chiêu cuối cùng của Song Xà hình ngầm có một thủ pháp, chính là nhằm vào Quý Phi Túy Tửu, chỉ cần đối phương thi triển ra túy tửu bộ né tránh, cuối cùng đột nhiên sử ra một chiêu suát thủ, kình lực địch nhân chuyển đổi chưa kịp, hẳn là phải chết không thể nghi ngờ.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui