Long Xà Diễn Nghĩa

Rống!

Nghe thấy lời của Hoắc Linh Nhi, Phạm Khải Tề tâm thần đã bình tĩnh lại, củng cố khí huyết, toàn thân tập trung tư tưởng, hai mắt nhìn thẳng đối phương. Ba phút đã qua đi, cơ thể đã sung mãn, đau nhức vừa nãy đã biến mất, đột nhiên rống một tiếng như hổ, cơ thể áp đến gần, mùi tanh xộc vào mũi, vô cùng hung mãnh, hai quyền đánh ra tạo thanh phong, một tức đột ngột nghiêng thân mình một trửu lao tới

Hai quyền một trửu, quyền ngạnh trửu mãnh, chính là tuyệt chiêu Mãnh Hổ Ngạnh Ba Sơn của Bát Cực.

Hoắc Linh Nhi đứng bất động, mắt thấy Phạm Khải Tế thế công đến, không chút hoang mang, liền khom lưng nghiêng bước, sử trường quyền "Thiết môn soan" phong bế lại hai quyền, rồi hai tay thu lại về sau, lòng bàn tay dồn sức tung ra, rầm rầm! Một quyền "Tâm ấn" vang gầm lên, đánh trúng vào khuỷu tay của Phạm Khải Tề.

Bát Cực Mãnh Hổ Ngạnh Ba Sơn là một sát chiêu rất nổi tiếng, Hoắc Linh Nhi đương nhiên là vô cùng quen thuộc. Tiếp một quyền này rất thong dong thành thạo, đã phong bế lại được hai chiêu và cả sự biến hóa của Phạm Khải Tề.

Nhưng đúng lúc một trửu va chạm, thân hình Phạm Khải Tề đột ngột đứng thẳng, không biết sao lại thay đổi trọng tâm của bản thân, nghiêng người phát lực, hắn lách qua phía bên phải của Hoắc Linh Nhi, lấy cơ thể cứng chắc xô vào, đánh một cách hung mãnh, dáng người rắn chắc như một tòa nhà đổ sụp xuống.

Hùng tồn ngạnh tễ, thiếp thân kháo.

Phạm Khải Tề cũng không biết tại sao lại có sự chuyển đổi như vậy. Hắn chỉ dựa vào kình vào sự chắc chắn, chính là một cây đại thụ. Vách tường bê tông có thể đổ sụp hay lõm vào hẳn là do người.

Hoắc Linh Nhi nếu bị dựa vào, mà con người chỉ sợ nhất bản thân là một đống huyết nhục mờ nhạt.

"Được!" Hoắc Linh Nhi đối mặt với một hạo bất ngờ này, vẫn không chút hoang mang, tràn đầy sự thong dong, thân thể lắc lư giống như con chuồn chuồn điểm nước, nàng kề sát vào cơ thể của Phạm Khải Tề, hóa kình của đối phương trở về không.

Đồng thời, Hoắc Linh Nhi trong lúc né mình hóa kình, liền một thủ xuyên qua sát về hướng cánh tay của Phạm Khải Tề.

Đại triền ti.

Tay của hắn cũng đụng phải tay của Hoắc Linh Nhi, đối mặt với nàng một chút cũng không nhường. Lập tức cánh tay giơ lên, một cổ khí. Hey! Những sợi gân xanh trên cánh tay thô ráp giống như những con rắn nhỏ, đột nhiên đập ngang. Xung kích kịch liệt đến bạo phát, muốn dẹp bỏ Hoắc Linh Nhi.

"Đại phách thương" của Bát Cực.

Thế nhưng, Hoắc Linh Nhi quấn quanh, giữa lúc hai tay vướng mắc, cơ thể nương theo "Đại phách thương"mà đập sang ngang. Cổ tay theo kình, một trừu ra ngoài. Cánh tay có lực biến hóa một cách dị thường, giống như chiếc dây được rút ra từ con thoi phất lên mang theo âm thanh bạch bạch.


Một trừu này ở ngoài dự đoán của đối phương, cảm thấy cơ thể giá thức xoay tròn kịch liệt, trong tâm không khỏi khiếp sợ.

"Tại sao lại có một trừu kình lớn như thế này, Phạm Khải Tề chỉ có một cảm giác như đang ở trong gió lốc, chính là do một trừu của Hoắc Linh Nhi. Người dường như mà ở trong gió lốc, không thể điều khiển được mình, chỉ có thể phi thiên xoay tròn...

Hai tay của Hoắc Linh Nhi trước là đại triền ti sau là đại trừu ti. Chính là công phu tinh túy của Vương Siêu trước kia, nàng lấy thân pháp Bộ Bộ Sinh Liên, tay lấy hai kình triền trừu, giống như hai mặt âm dương của Thái Cực, trong cương có nhu, trong nhu có cương.

Phạm Khải Tề khiếp sợ lại hổ rống một tiếng, hai chân hung dữ đạp xuống đất, còn hai tay che chắn chỗ hiểm trên cơ thể, lùi bước ổn định cơ thể, mưu tính tiến thủ.

"Hoắc Linh Nhi linh hoạt có thừa, sức mạnh chưa đủ. Lần này tuy chiếm được lợi thế nhưng không có lực phát ra công kích hung mãnh. Ta phải ổn định lại địa thế như thế mới có thể phản công lại được.

Phạm Khải Tề lui về sau, cuộn theo thế "Bàn căn bộ" Bát Cực, hết sức ổn định lại hình thể.

Nhưng trong lúc hắn tưởng rằng sức mạnh của Hoắc Linh Nhi không cương mãnh vững chắc, đột ngột một trận sấm dậy từ trên không lao xuống, một quyền hung hiểm đang áp đến, như có con dao cạo trên mặt, đến lúc này hô hấp cũng thật khó khăn.

Đồng thời một quyền trong con ngươi của hắn càng ngày lớn dần, lớn dần.

Thời gian tích tắc này tựa như đã trải qua ngàn vạn năm.

Một quyền này đánh úp hung ác mang theo dư vị đổ nát, đánh tan tác thần trí của hắn.

Nhưng Hoắc Linh Nhi thừa lúc hắn kiệt lực, liền bắt lấy cơ hội này, súc lực tới đỉnh phong, đánh ra một thức "Phiên thiên ấn"

Lần này "Phiên Thiên Ấn"bạo kích liền hiện rõ được sức mạnh thật sự của nàng, nắm tay áp kích, phi tốc tới gần, chớp mắt kình phong dữ dội,. nhưng đã qua đi lập tức chỉ còn vô thanh vô tức, không khí bị dồn ép đến mức rắn chắc lại đổ sụp xuống như bức tường.

Không sai, người người đều cảm giác được một quyền đánh ra của Hoắc Linh Nhi, sau một tiếng nổ mọi thứ liền vô thanh vô tức, không khí trong khi tung quyền bị dồn nén nhanh chóng, hình thành nên thiết bản vô hình.

Đương nhiên, đây chỉ là một cảm giác, áp lực của tinh thần, thực sự không phải là không khí bị dồn nén lại.

Nhưng Phạm Khải Tề như lạc vào cảnh giới kì lạ, cảm giác được áp lực lớn do thiết bản đè ép xuống. Hắn cảm thấy bản thân như đang bị phong kín trong đồ hộp không thể thở nổi.


Quyền còn chưa chạm vào người, nhưng cũng đủ làm hắn khổ sở, từ trên trán lăn xuống một giọt mồ hôi. mới nhất ở truyen/y/y/com

Phạm Khải Tề rống lên ba lần, song quyền bắt chéo thành hình chữ thập, giơ trước mặt, hắn kìm nén sự sợ hãi, đón tiếp một quyền của Hoắc Linh Nhi.

Ầm!

Hai tay đón quyền, vốn dĩ thức tay của hắn không ổn định cho nên bỗng chốc bị đánh tan.

Cả người bị một cổ lực mạnh gầm vang ngã mặt đất, lăn lộn ba bốn cái mới có thể gượng đứng dậy.

"Còn muốn động thủ à?"

Hoắc Linh Nhi cười nói, không có thừa thế tiến công.

"Hừ, không bằng rồi, ngươi đã thắng, nhưng chắc chắn sớm muộn sẽ có một ngày ta sẽ vượt qua ngươi." Phạm Khải Tề sau khi đứng dậy, biết bản thân đã hoàn toàn thua, cũng không vì vậy mà thừa sống thiếu chết xông lên liền hoạt động lại gân cốt một chút, trán đã lấm tấm vài giọt mồ hôi lạnh, sắc mặt tái nhợt,hiển nhiên là bị nội thương. Nhưng hắn vẫn cứng rắn như trước, nói dứt lời liền chầm chầm từng bước xuất tràng.

Hoắc Linh Nhi cũng xuất tràng, quay trở về đứng trước mặt Vương Siêu.

Trận chiến này có thể nói Hoắc Linh Nhi toàn thắng. Chẳng những cho thấy thực lực cường đại của nàng, mà khí thế và uy nghiêm của nàng cũng tăng thêm một tầng.

Những cao thủ trẻ tuổi khác, nhìn theo nàng, trong mắt hiện rõ sự kiêng nể đối với nàng.

Lại một vị cao thủ trẻ tuổi phải rút lui.

Lúc này tham gia đại hội võ đạo chỉ còn 19 người.


Người tham gia đại hội võ đạo không có đủ 20 người.

Nhưng mà người trên khán đài ngược lại càng ngày càng nhiều, không khí càng thêm phần náo nhiệt. Trong đó có rất nhiều những cao thủ bị loại, càng nhiều nhân vật thân bí đi cùng vệ sĩ. Vương Siêu còn thấy thêm một số tỷ phú của các quốc gia phương Tây, những ông chủ thế lực ngầm, còn cả nhân viên trọng yếu cùng với rất nhiều nhân vật quan trọng của quân đội quốc gia, đều mặc y phục bình thường. Xung quanh có các cao thủ bảo vệ, không tiết lộ thân phận.

Những người này, đích thân tới đây quan sát!

'Thiên hạ thập đại cao thủ ' ra đời, sự kích thích như vậy, không có ai là không muốn nhìn tận mắt. Hơn nữa tiền cược cho đại hội võ đạo bây giờ ở các chợ đen đã cao đến mức có thể làm rung chuyển nền kinh tế trên thế giới. Cho dù không quan tâm đến võ đạo thì cũng không thể không rời mắt khỏi tiền.

Liếc mắt nhìn ước chừng có hơn mười vạn người, trong đó có một đoàn người, đủ loại màu da. y phục, khí chất của từng người đều rất thần bí, cho thấy không giống người thường.

Màn hình lớn, lập lòe sáng lên như trước, đến khắc cuối cùng, vẫn cứ lãnh đạm không ngoài ý muốn của tất cả.

Lại sắp xếp đôi bên đối chiến.

Trần Thái Nhất.

Nghiêm Nguyên Nghi

Song phương đều là cường giả.

Trần Thái Nhất với thân pháp Quỷ Mị đã đánh bại Chu Minh một cách gọn gàng.

Còn Nghiêm Nguyên Nghi liên tiếp đánh bại Liễu Viên Phi, Lưu Mộc Bạch, nhất là trận chiến với Liễu Viên Phi, với đại đao Tu La Cự đối dầu với Bạch Viên Giáp Cương Côn, càng thể hiện rõ thực lực cường đại.

Hai người với sự sắp xếp này, ảnh hưởng rất lớn đến các sòng bạc trên thế giới, hơn 10 tỉ USD điên cuồng lưu động.

"Một nữ nhân có thể luyện đến trình độ của ngươi, quả thực là cả kì tích."

Vừa thượng tràng, Trần Thái Nhất nhìn Nghiêm Nguyên Nghi, trong ánh mắt lộ ra tia sắc bén, trong miệng nói.

Lúc này đã đến thời khắc quan trọng, ai thua ai thắng, có quan hệ rất lớn đến vị trí của thập đại cao thủ,cũng quan hệ đến tính mạng trên võ đài, cho nên đều muốn vứt bỏ hết thảy mặt mũi, không che giấu mà tranh đoạt thứ mình cần.

Vì vậy Trần Thái Nhất nói chuyện rất không khách khí.


"Phải không? Ta sẽ đánh bại ngươi, căn bản là không cần đến kì tích, ngươi không phải là đối thủ của ta." Nghiêm Nguyên Nghi nói

"Ta đã từng gặp ngươi, ngươi là nữ nhân lợi hại nhất, đương nhiên cũng có thể nói là nữ nhân lớn nhất." Trần Thái Nhất chắp tay đứng, tựa hồ rất có lòng tin với chính mình. Đích xác hắn đã lĩnh ngộ đạo vuông tròn của Thái Cực, nhẹ nhàng đánh bại Chu Minh, tự thấy bản thân đã tiến nhập vào một cảnh giới không thể đo lường được.

" Dưới tay gặp công phu, ngày đó Nhạc Bằng cùng ta đối mấy chiêu, đột nhiên lại chạy trốn, các ngươi là một, vậy ngươi đến để tiêp nhận thất bại của hắn." Nghiêm Nguyên Nghi nói.

"Hừ!"

Trần Thái Nhất hừ lạnh một tiếng không nói gì nữa.

Tiếng chuông vang lên.

Vù vù!

Thân thể hắn xoay sang trái phải, chân trái giẫm lên vòng tròn, chân phải để thẳng, vuông tròn cùng lập, thân thể chớp nhoáng đã quỷ mị, đến bên cạnh Nghiêm Nguyên Nghi, một quyền vô thanh vô tức đấm xuyên vào lỗ tai hắn.

Ầm!

Nghiêm Nguyên Nghi ánh mắt không hề động đậy, tựa hồ gần như không thấy thân pháp quỷ dị của Trần Thái Nhất, rất tự nhiên đỡ lấy quyền này, tiếp xong thuận tay đánh lại, trực thẳng vào lồng ngực của Trần Thái Nhất, giống như lửa diễm lóe lên.

Trần Thái Nhất hộ tâm, cước hạ vẽ nên hình vuông tròn, người đã ở đằng sau Nghiêm Nguyên Nghi, dùng trửu đánh vô thanh vô tức, đồng thời cước hạ đá một thối vào khớp đầu gối.

Trên đâm hạ đá, thân hình lập lòe, bóng trên mặt đất lay động thành một vùng, không hổ là Quỷ Ảnh tử.

Nhưng mà Nghiêm Nguyên Nghi vẫn như cũ không nhanh không chậm, cước hạ đá ra chặn lại một thối, đẩy ra ngoài, lại gập vào trong, hắn chỉ một thức "Khôi tinh thích đấu" đá phản lại chân của Trần Thái Nhất. Đồng thời tiếp chiêu này, xoay người lại, hai tay "Lão giải vũ kiềm" kẹp chặt khuỷu tay của đối phương, thân thể dựa vào trong, mãnh liệt hất lên!

Chiêu thức liên tiếp, đúng là hóa giải Trần Thái Nhất, đấu pháp tốt nhất để ngăn chặn thân pháp Quỷ Mị của hắn. Trần Thái Nhất bị cái kiềm chế này khiến cho thân hình đờ đẫn, không còn lập lòe cơ linh như trước.

Bóng dưới đất lại được khôi phục, không có nối thành một vùng như nguyên lai.

Nhân lúc này, hai tay Nghiêm Nguyên Nghi hợp lại, tay thành đại đao, liên tiếp bổ ra 19 đao.

Mỗi đao đều như sấm sét nhằm thẳng vào cánh tay, giống như là thác nước và núi đá kinh vĩ hợp nhất, sức mạnh này chứa đựng cả sự tinh tế khéo léo. Đao kèm tiếng gió, đao kèm tiếng sấm sét, phong lôi hợp tác. Trong nháy mắt đã làm Trần Thái Nhất mồ hôi đầm đìa.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận