Chap 10
Yoona gạt tay Yuri ra khi ngón tay sắp chạm đến làn da trần trên ngực của mình, cô nháy mắt với Yuri một cái rồi lướt ngang qua người cô ấy đi khỏi phòng tắm: "Kiên nhẫn một chút đi!"
Yuri chớp nhẹ mắt tự cảnh tỉnh bản thân, lúc nãy đúng là cô đã quá hấp tấp rồi.
Bên trong phòng khách, Yoona tựa hờ lưng lên tường nhìn gã đàn ông trước mặt đang lục tục tìm kiếm gì đó phía trước.
"Đã hơn 9h tối rồi, anh tự tiện vào nhà của tôi còn ngang nhiên tìm kiếm cái gì thế?"
Jung Yong Hwa bị lời nói của Yoona làm cho giựt mình, vội vàng quay người nhìn lại, sau một thoáng trấn tỉnh, hắn nhếch môi khinh khỉnh trả lời: "Chúng ta không phải là người một nhà sao? Tất cả mọi thứ của cô cũng đều do ba tôi đưa cho, tôi muốn đến lúc nào chẳng được."
Yoona nhún vai, lờ đi ý tứ đả kích và coi thường trong lời nói của hắn, cô bước đến ghế sô pha ngồi xuống: "Con dấu đó tôi không có giữ, cho dù có giữ, anh nghĩ tôi sẽ đưa nó cho anh sao? Đừng gây sự nữa."
"Gây sự sao?"-Yong Hwa tức giận sấn tới chỗ Yoona, đáy mắt long sọc lên đay nghiến, nhưng khi nhìn thấy mái tóc ướt nước nhỏ giọt xuống bờ vai trần cùng cơ thể thiếu nữ chỉ được che chắn bởi lớp khăn trắng mỏng manh quấn quanh người, một sự kích thích truyền qua đại não làm cho hắn nhất thời có một ý nghĩ điên rồ.
"Xem ra em gái càng lúc càng không xem trọng người anh trai này rồi, Anh phải dạy dỗ em đàng hoàng mới được."
Yoona lướt mắt xuống bàn tay thô ráp đặt trên đầu vai trần của mình, khuôn mặt lạnh lùng nhìn trở lại hắn: "Bỏ ra!"
"Đừng tưởng có tí bản lĩnh rồi không coi ai ra gì, dù sao mày cũng chỉ là một đứa con gái thôi, còn có thể làm được chuyện gì khác ngoài...Á....."
Jung Yong Hwa thét lên đau đớn khi cổ tay hắn bị một bàn tay khác bẻ ngược ra sau, nhìn lên người vừa làm chuyện này, hắn ngạc nhiên thản thốt: "Cô là ai?"
Yuri kéo mạnh tay Yong Hwa khiến hắn phải đứng dậy theo mình, đáy mắt thoáng nhìn xuống người vẫn ngồi yên bên dưới, xem ra cô ấy cũng không có vẻ gì là sợ hãi.
"Tôi đã nhìn thấy rồi thì không thể làm ngơ được."
"A... cô bỏ tay ra trước đi!"-Yong Hwa nhăn nhó kêu la khi Yuri dùng sức mạnh hơn, liền sau đó hắn nhận ngay cú đấm vào bên má té ngửa xuống sàn nhà.
Yuri bước vòng qua ghế đứng trước mặt Yong Hwa, âm lãnh thốt: "Cút!"
Hắn mặt mày lấm lét không còn huyết sắc, vội vội vàng vàng chạy khỏi nhà.
Yuri quay trở lại nhìn Yoona, cô cởi luôn áo khoác của mình thảy lên người cô ấy, sau đó theo hướng của Yong Hwa bước đi.
"Yuri không có lời nào giải thích cho sự đường đột này sao?"
Bước chân khựng lại, Yuri đưa tay gảy nhẹ chân mày, khẽ khàng đáp: "Không!"
Chỉ trong chớp mắt, Yoona đã đứng trước mặt Yuri, cô nắm lấy cổ tay vẫn đang dùng ngón trỏ gảy nhẹ trên chân mày ấy kéo xuống, thích thú trêu chọc: "Hóa ra mỗi lần bối rối cô có thói quen này sao? Đáng yêu thật!"
"..."
"Theo sự hiểu biết của tôi về Yuri, cô đối với tôi không có sự tương tác giống như tôi đang thích Yuri, vậy việc cô vào nhà tôi lúc này là có mục đích?"
"Tùy cô muốn nghĩ sao cũng được, tôi không có gì để giải thích cả."-Yuri gạt tay khỏi cái nắm tay của Yoona, nói lời cuối cùng rồi bước nhanh khỏi phòng: "Và tôi không có nhìn thấy gì cả đâu."
Nhìn cánh cửa đóng lại, Yoona nhìn xuống cái áo khoác đang cầm bên dưới nhếch môi khẽ cười: "Đồ nhát gan, đúng là không có tiền đồ."
.
.
.
"Nguy rồi, nguy rồi!"-Taeyeon đưa tay ôm đầu của mình, bàn tay còn lại run run cầm tờ giấy xét nghiệm AND với dòng chữ "Mức độ chính xác đạt 99,99%"
Yoona đích thị là đứa con gái ruột thất lạc của appa cô rồi.
Yuri thở dài ngồi dựa hẳn lên ghế, đôi mắt nhìn vào một điểm không tiêu cự trước mặt.
"Từ giờ ta phải đối diện với nó như thế nào cho phải đây?"
Taeyeon đặt ngón cái lên cằm phân tích: "Thân thế của appa rất đặc biệt, nếu nói cho cô ấy biết nhất định sẽ làm xáo trộn cuộc sống của Yoona. Nhưng nếu cứ tiếp tục thế này càng nguy hiểm hơn thôi."-chợt nghĩ ra một điều, Taeyeon chồm tới dí sát mặt mình lại gần khuôn mặt Yuri tra hỏi: "Hai người đã có hành động hay cử chỉ nào vượt quá mức độ bình thường hay chưa?"
Yuri buồn bực đẩy đầu Taeyeon ra: "Thôi đi, ta đủ phiền rồi."
"Con thấy tốt nhất vẫn nên nói thật với Yoona về thân phận của hai người, cô ấy bên cạnh Jung Il Woo sau này cũng không phải chuyện tốt."
"Để sau này đi, con bé sẽ không thể chấp nhận được đâu."
"Nhưng nếu appa không nói, sau này lỡ như Yoona có tình cảm với appa ngày càng sâu đậm hơn thì phải làm sao? Đến lúc đó không ai cứu nổi appa khỏi kiếp nạn này đâu."
"Con nghĩ nhiều quá rồi!"-Yuri đi luôn vào phòng đóng cửa lại, trong lòng vẫn còn rất hoang mang sau cuộc nói chuyện vừa rồi, cô không biết phải đối diện vơi con gái của mình như thế nào mới đúng.
.
.
.
"Dường như chị đang có tâm sự sao?"-Jessica nhìn Yuri một lúc lên tiếng hỏi, cô có chút bất ngờ khi cô ấy gọi điện chủ động đưa cô đi chơi, với lý do là chúc mừng việc ký hợp đồng thuận lợi thì đối với Yuri mà nói, Jessica vẫn cảm thấy có phần không bình thường.
"Không, chỉ muốn thư giãn đầu óc một chút thôi, thời gian qua em cũng làm việc vất vả rồi."-Yuri tập trung nhìn đoạn đường phía trước lái xe, lời nói đều đều trầm khàn lên tiếng.
Jessica hơi nhướng mày, cô cũng không có ý định đào sâu chuyện này, được ở cùng Yuri trong không gian riêng tư như vậy là chuyện tốt rồi.
"Nhưng chúng ta sẽ đi đâu vậy?"
"Em muốn đi đâu?"
Jessica nheo mắt không hài lòng: "Tôi tưởng chị đã lên kế hoạch từ trước rồi chứ?"
Yuri đạp ga tăng tốc độ lên một chút: "Chúng ta sẽ đi leo núi, ở gần đó tôi cũng có một ngôi biệt thự, chúng ta sẽ ở đó trong hai ngày."-Yuri nói xong, điện thoại liền hiện lên số gọi từ Taeyeon, cô nhấn nút áp tai nghe vào trả lời.
"Có chuyện gì?"
"Yoona, cô ấy nói muốn tìm appa."
"Nói tôi không rảnh."
"Không ngăn được, chúc appa may mắn."
"Này!"
.
.
.
TBC.