Chap 20
Nhìn nữ chủ tịch mặt mày hậm hực đi đến quầy rượu của mình, An Nae Sang thì thầm với thần chết đang ngồi cạnh: "Ai đó lại chọc giận cô chủ xấu tính của chúng tôi rồi, nhìn dáng vẻ đó sắp có chuyện chẳng lành sẽ xảy ra ở đây ngay thôi."
Lee Dong Wook nhấp môi thưởng thức ly rượu "nước mắt thiên sứ" được An Nae Sang làm cho mình, dửng dưng bỏ ngoài tai lời nhắc nhở của ông: "Mặc kệ cô ta, tôi lại đi sợ một người không ra người, ma không ra ma như cô chủ nhà nghỉ của các người sao?"
RẦM
Mạnh bạo đập tay xuống mặt bàn kính khiến nó hiện ra một vết nứt chói mắt, Jessica phóng ánh mắt hình viên đạn về phía thần chết Lee, miệng ra lệnh cho An Nae Sang: "Làm cho tôi một ly giống của thần chết!"
"Vâng, thưa cô chủ!"
Sau khi hoàn hồn bởi hành động đập bàn của Jessica, Lee Dong Wook xem như không có gì tiếp tục uống rượu.
"Thần chết chính vì rảnh rỗi không chịu đi bắt hồn nên mới để người phàm phải lo luôn việc của mình, bây giờ còn nhàn hạ ngồi đây uống rượu sao?"
"Rượu của cô chủ đây!"-đẩy ly rượu vừa pha xong, An Nae Sang dường như đã đoán được ý đồ trong lời nói của Jessica, ông lui đi tránh phải trận bùng nổ sẽ diễn ra không xa tiếp theo: "Chúc cô dùng ngon miệng!"
Lee Dong Wook nhướng mày lườm lại Jessica: "Công việc của tôi có liên quan gì đến việc làm ăn của khách sạn sao? Tôi cũng cần có lúc thư giãn mà."
"Vì anh không thể đưa hồn ma oán hận đó rời đi sớm để cô ta ở nhân gian quá lâu hại người, quản lý của chúng tôi không thể tập trung làm việc được phải chạy đông chạy tây tìm anh để bắt hồn, do đó ảnh hưởng rất lớn đến công việc kinh doanh của tôi."
"Bà chủ, cô nói chuyện có lý một chút đi! Tôi không phải là thần chết duy nhất, tôi cũng không thể một lúc bắt hết các hồn ma đem đi, hôm nay cô ăn phải thuốc nổ à?"-Lee Dong Wook ấm ức cãi lại.
Uống một hơi hết nửa ly rượu, Jessica nhăn mặt như muốn nhổ ra thứ chất lỏng vừa mới uống vào chê bai: "Thứ rượu kinh tởm gì thế này? Chỉ có mấy người không có phẩm vị mới uống thứ này thôi."
Lee Dong Wook thừ người nhìn Jessica rùng mình một cái quay lưng bỏ đi, cô ấy quá đáng lắm luôn: "Tôi có nên bóp chết cô ta không?"
An Nae Sang không nén được vẻ mặt khó coi trở ra, lòng tự tôn cao ngất của ông đã bị chủ nhân khách sạn đạp đổ khi chê bai ly rượu mới sáng chế của mình: "Đáng tiếc cô ấy không thể chết được. Trong tất cả những người uống rượu do tôi pha chế chỉ có mình cô ấy chê dở, thật phí phạm khi để cô ta uống nó."
Lee Dong Wook gật đầu đồng tình, tay nâng ly rượu lên cụng vào ly rượu trên tay An Nae Sang: "Đúng vậy, là Jessica không có phẩm vị mới phải."
.
.
.
Kwon Yuri sau khi đã hoàn thành công việc ở khách sạn của mình, cô mệt mỏi vươn vai một cái nhìn lên đồng hồ trên tay, cũng đến lúc nên trở về nhà nghỉ ngơi, mai trở lại làm tiếp các thủ tục pháp lý cho khách sạn nốt là xong.
CẠCH
Cánh cửa thư phòng bật mở, một luồn gió lạnh thổi vào căn phòng khiến Yuri khẽ run người, đống giấy tờ theo đó bay phất phới. Yuri theo hướng cửa nheo mắt nhìn ra, phát hiện Jessica hơi loạng choạng bước vào đi về phía mình, hàng chân mày thanh tú lập tức chau lại khi mùi rượu từ trên người Jessica phảng phất xộc vào mũi cô.
"Đừng nói với tôi cả đêm qua chị vẫn tiếp tục uống rượu? Dù không thể chết nhưng không thể sống thế này được đâu."
Jessica nhếch môi khinh thường, tay đưa lên đánh vào đầu Yuri mấy cái trước khi xốc lấy cổ áo sơ mi của cô, giọng nói mang theo hơi men thốt lên: "Nói cho tôi biết, thần tượng của em là ai? Cô ta là ai hả?"
Yuri bị dọa đến ngây người, còn chưa kịp phản ứng lại đã bị Jessica đẩy mạnh ra sau ghế, lúc này Jessica đã trèo lên người Yuri không cho cô có cơ hội vùng dậy, ánh mắt sắc sảo vẫn chăm chăm nhìn cô gặn hỏi: "Nói mau lên!"
"Chị định làm gì thần tượng của tôi? Với cái thái độ hung dữ này của chị làm sao tôi có thể yên tâm nói cho chị biết được."
Jessica rít nhẹ một cái bực bội, vì sao ở Kwon Yuri bây giờ cô lại nhìn ra hình bóng của kẻ mà mình căm hận đến tận xương tủy suốt nghìn năm qua: "Em cũng giống như kẻ đó muốn bảo vệ người yêu của mình đến cùng phải không? Em có biết kết cục khi chọc giận tôi là như thế nào không hả?"
"Chị nổi điên cái gì thế....tôi đã làm gì chọc giận chị đâu..."-Yuri khó khăn cố nói khi bàn tay Jessica vẫn đang siết chặt lên cổ mình, đến khi cảm thấy cô bị đuối sức cô ấy mới nới lỏng cổ tay ra, nhưng còn chưa kịp định thần môi cô đã bị Jessica bao trọn, cuồng loạn hôn lên.
"Ưm...bỏ ra..."
Trước một Jessica đầy quyền năng, Kwon Yuri dù mạnh đến đâu cũng trở nên thật nhỏ bé và yếu ớt trong việc phản kháng lại, Yuri ngờ ngợ đoán ra rằng Jessica đang ganh tỵ với Taeyeon khi cô ấy có được sự quan tâm và yêu mến của mình, cho dù là vậy thì hành động này của Jessica thật quá đáng.
"A..."
Jessica nhíu mày tách khỏi Yuri khi vừa bị cô ấy cắn mạnh lên môi đến chảy máu.
"Tôi không phải món đồ chơi để chị muốn chiếm hữu, chị đang chà đạp lòng tự tôn của tôi rất nghiêm trọng."-vừa mới điều chỉnh lại hô hấp của mình, Yuri tức giận tuôn ra một tràng dài, mặc kệ sau đó Jessica có nổi cơn điên khác có thể sẽ trút cơn thịnh nộ lên người cô đi nữa.
"Cho dù không phải là thần tượng của tôi, không phải là bạn bè thân thiết thì nếu tôi gặp chuyện tương tự, bản thân có khả năng giúp đỡ tôi sẽ không làm ngơ. Còn chị..."-Yuri không hề sợ hãi sau hành động của mình, ánh mắt sâu thẳm nhìn thẳng vào đôi mắt ngỡ ngàng của người trước mặt nói tiếp: "Một người có nhiều sức mạnh như chị, nếu không bảo vệ người khác thì thôi, chị còn cần ai phải bảo vệ cho mình nữa sao?"
"Nhưng mà..."-Jessica bị cứng họng không thể phản bác lại được khi nhận ra những lời Yuri nói đều đúng, cô ấy làm sao có thể bảo vệ cho cô được...Có điều: "Tôi không cho phép em đối xử tốt với ai khác ngoài tôi, tôi bây giờ đã là chủ nhân của em rồi."
"Ngang ngược."-Yuri không vừa đáp lại, nhưng nhìn khóe môi rướm máu của Jessica cảm thấy áy náy khẽ mím môi mình: "Môi chị..."
Jessica một lần nữa rút ngắn khoảng cách giữa hai người, đến khi chỉ còn cách khuôn mặt Yuri một làn hơi thở, Jessica đưa tay lên giữ chặt gáy Yuri nhếch môi: "Đối với tôi nó chẳng có gì nghiêm trọng, nhưng em dám cắn tôi, tôi phải cắn em lại một cái mới công bằng có phải không quản lý Kwon tốt bụng?"
Yuri như một cái máy lắc đầu cự tuyệt: "Là chị quá đáng với tôi trước, công bằng gì ở cái khách sạn này chứ...ưm..."
Thêm một lần bị cưỡng hôn từ Jessica, nhưng lần này nụ hôn của cô ấy không vội vã và chiếm đoạt như lần trước, thay vào đó là sự dịu dàng mơn trớn thay cho lời xin lỗi không thốt ra bằng lời nói của nữ chủ tịch cao ngạo.
Cảm nhận cơ thể Yuri không còn bài xích cử chỉ thân mật của mình, Jessica hài lòng nghiêng đầu đẩy nụ hôn thêm phần sâu sắc. Lúc đầu cũng phối hợp với cô thế này phải tốt hơn không?
"Chờ đã..."-Jesisca một lần nữa chủ động tách khỏi nụ hôn từ một phía của mình, không vui hỏi: "Em là do trước nay chưa từng hôn ai nên mới có phản ứng này hay vì em sợ tôi nên trở nên rụt rè thế hả?"
"..."
"Còn nữa, nếu ai muốn hôn em em đều dễ dãi ngồi im tận hưởng giống như lúc nãy sao?"
"Cái con người đa nghi này!"-Yuri cảm thấy rất chi là oan ức, vừa chiếm tiện nghi của cô xong giờ còn quay qua nghi kị ghen tuông vô cớ: "Ngoài chị ra không ai dám sỗ sàng với tôi như vậy đâu, tôi có phản kháng cũng có thể chống đối lại chị sao?"
"Em nói cũng phải."-Jessica gật gù hiểu ra vấn đề, khuôn mặt vơi đi căng thẳng nở nụ cười ngố với Yuri, hôn xong bây giờ cô cảm thấy buồn ngủ rồi: "Mượn vai em một chút, tôi muốn ngủ!"
"..."
.
.
.
TBC.
Viết tới đây sao thấy Yul nhà mình thụ đi hẳn ta?!!!!!!!