Chap 8
Kim Won Hae đứng trước cửa nhà Yuri ấn chuông chờ đợi, không lâu sau đó bên trong đã mở cửa.
Nhìn nụ cười đôn hậu dễ gần của ông, Yuri gật nhẹ đầu chào mời ông vào bên trong pha trà đãi khách.
“Không biết trễ như vậy quản lý Kim tìm tôi có việc gì không?”
Nhìn cô gái đã ngồi ở ghế đối diện, Kim Won Hae mới chầm chậm đáp: “Tôi nghe chủ tịch nói cô muốn từ chối việc làm quản lý cho khách sạn.”
Ngập ngừng một lúc, Yuri cũng lên tiếng trả lời: “Công việc đáng sợ như vậy không thích hợp với người nhát gan như tôi. Tôi cũng có chút hiếu kỳ vì sao ông có thể làm ở khách sạn ấy thời gian dài như vậy?”
“Nếu cô bỏ qua những định kiến rào cản, thử mở lòng ra đón nhận thử nơi đó, môi trường này rất có ý nghĩa. Khi con người ta chết đi cũng cần có một nơi giống như khách sạn ánh trăng để trị liệu cho tâm hồn mình, và thật tốt khi tôi có thể giúp được cho họ.”
Yuri mím môi không chắc vào khả năng của mình, nhưng môi trường tốt đã sao, còn cô chủ tịch tính tình quá xấu làm cô có phần không an tâm.
“Còn về chủ tịch Jung, cô ấy bên ngoài mang đến cho mọi người cảm xác khó gần và xấu tính thế đấy, nhưng những chuyện cô ấy đã làm suốt thời gian dài đáng được công nhận.”
Yuri thầm đánh giá cao cặp mắt tinh tường của vị trưởng bối trước mặt, cho dù cô chưa nói ra nhưng ông đã trả lời cho câu hỏi trong đầu cô.
Choi Soo Young bạn thân cũng là chủ nhà ở đây bước ra sân vườn gọi Yuri: “Tối rồi cậu làm gì ngồi đó một mình vậy, không lạnh sao?”
Lời nói của bạn thân làm cho Yuri sững sốt vội nhìn lại Kim Won Hae, Soo Young không nhìn thấy quản lý Kim, lẽ nào ông ấy đã chết?
Yuri cười gượng nhìn lên Soo Young máy móc nói: “Tớ uống xong tách trà sẽ đi!”
Quay lại với quản lý Kim, ông đã biến mất từ lúc nào chỉ còn lại tách trà nghi ngút khói vẫn chưa động tới.
“Bây giờ chị ấy không còn quản lý nữa sao?”
.
.
.
Yuri quay trở lại khách sạn khi nhận được tin có một vị khách VIP xảy ra chuyện vì ăn món ăn của khách sạn bị dị ứng, sau khi đã xử lý ổn thỏa mọi chuyện, Yuri chuẩn bị bước ra nhà xe đi về, hôm nay vì tối quá cô đã mượn tạm xe của Soo Young đến khách sạn, nhưng nãy giờ sau lưng cứ có cảm giác ớn lạnh, giống như có ai đó theo sau mình. Ngoái đầu nhìn lại, đôi mắt Yuri mở to lên kinh ngạc khi một tượng người bằng sắt cầm kiếm đang ở phía sau, đây không phải là pho tượng thôi sao?
Người sắt với đôi mắt chợt sáng lên, vung kiếm định chém vào người Yuri nhưng cô đã nhanh chân né được, hoảng hốt guồng chân bỏ chạy. Đáy mắt nhìn xuống vết chém trên sàn gạch, một vết nứt rõ ràng và rất sâu đập vào mắt làm chân Yuri như nhũn ra, đây là oán hồn mà Jessica từng nói có khả năng sát thương người sao?
“Làm ơn đi!”
Yuri vòng ngược ra bể bơi khách sạn, nơi đó ít ra cũng trống trải hơn cái bãi đổ xe hàng hiệu đắc tiền này. Nhưng làm sao giải quyết được kẻ không phải người này đây?
KENG
Yuri hốt hoảng nhìn mũi kiếm đầy uy lực vừa sượt ngang qua đầu vai cắt đứt vài sợi tóc của mình, cô không dám tưởng tượng lưỡi kiếm đó mà chém trúng chắc người cô đã bị chẻ ra làm đôi cũng nên.
Cùng đường không còn sức chạy nữa, Yuri đánh liều nhảy xuống hồ bơi lặn sâu xuống, quả nhiên tên người sắt đó không có nhảy theo, nhưng nhìn đóm sáng từ đôi mắt gã cứ nhấp nháy mãi trên mặt hồ làm cho cô không dám ngôi đầu lên.
“Chết ngạt còn đỡ hơn bị chém thành nhiều khúc…”
Cơ thể thiếu dưỡng khí trầm trọng từ từ buông thỏng, mi mắt mệt mỏi chầm chậm khép lại, Yuri đã hết hy vọng rồi…
ÀO
Từ trên mặt hồ, một thân ảnh lao xuống rẽ làn nước lạnh buốt bơi đến chỗ Yuri, Jessica đưa tay vỗ nhẹ lên khuôn mặt đối diện, không nhận thấy phản ứng nào làm cô lo lắng thật sự, rướn tới dùng môi mình thổi hơi vào môi Yuri.
BỊCH
Jessica kéo được Yuri lên nền gạch, quần áo ướt sủng khiến Jessica khó chịu, nhưng người nằm bên dưới vẫn bất tỉnh chưa dậy. Jessica bắt đầu mất kiên nhẫn xoắn tay áo lên ra sức ép tim và hô hấp nhân tạo cho Yuri.
“Khụ khụ…”
Yuri cong người nôn ra ngụm nước, đôi mắt mệt mỏi hé mở nhìn lên Jessica đã ngồi bệch xuống đất nhìn cô bực dọc: “Đến như vậy mới chịu tỉnh, mệt chết được.”
Đã từng rất sợ hãi khi cái chết đang cận kề, nhưng lúc nhìn thấy người phụ nữ xấu tính này, lòng Yuri trở nên bình an lại, nỗi bất an và hoảng loạn vừa rồi đều tan biến đi thay bằng ánh mắt dịu dàng đang nhìn lên Jessica.
“Chị biết tôi gặp nguy hiểm sao?”
Jessica vuốt ngược mái tóc rủ rượi của mình, hờ hững đáp: “Tôi đến để cho em cơ hội cuối cùng xin tôi làm quản lý, nhưng trễ xíu nữa là em thành khách của tôi rồi.”
Yuri khẽ cười nhìn nét mặt khó coi của Jessica đang lườm mình, cô chống tay ngồi dậy, cởi đi áo khoác đắp lên chiếc váy dài mỏng manh đã ướt nước.
Jesica nhìn xuống mới ý thức được nội y màu đen của cô đã lộ cả ra ngoài vì ướt, nhưng nhìn nét mặt nghiêm túc quan tâm của Yuri đối với mình, Jessica lại quay về tính đùa cợt: “Em là nhà sư sao? Có đồ ngon cũng không biết thưởng thức.”
Yuri đứng dậy đỡ Jessica đứng lên cùng mình, bàn tay nhẹ nhàng đưa lên vén lại mái dính bệch vào nhau che đi ánh mắt ngạc nhiên đang nhìn lên cô: “Khuôn mặt xinh đẹp thế này đừng nói mấy lời đùa giỡn như vậy, sẽ làm mất phẩm giá của chị.”
Jessica ngẩn người mất vài giây, sau đó lắc nhẹ đầu rùng mình gạt tay Yuri ra: “Đột nhiên em thay đổi tâm tính làm tôi nổi hết da gà!”
Yuri khẽ cười, ánh mắt sau đó trở về vẻ nghiêm túc: “Quản lý Kim vừa đến gặp tôi, ông ấy đã mất rồi.”
“…”
“ Ông ấy nói đúng, dù chị rất xấu tính nhưng bản chất không quá tệ, tôi sẽ thử làm quen với công việc này.”
Bước chân tiến về trước làm cho người đối diện bị dồn đến cột trụ lớn, đến khi không còn đường lui, Jessica nhếch môi đưa tay chống lên cột ép Yuri đứng giữa cô và trụ cột phía sau, ánh mắt nguy hiểm đầy tà ý khiêu khích: “Bản chất không tệ sao? Em sợ những con ma xấu xí kia lại không hề sợ tôi? Phải để em nhìn thấy tôi độc ác như thế nào em mới sợ đây?”
Yuri khẽ nhăn mày kiềm nén, nhưng cuối cùng cũng không nhịn được.
Hắc xì
“Xin lỗi!”-Yuri ái ngại đưa tay lên chậm vào mặt Jessica, bầu không khí nguy hiểm cô vừa mới tạo ra bị cô ấy phá tan đi mất. Jessica nghiến răng quay mặt rời đi, miệng hô lên: “Em mau theo sau tôi, đứng xa quá tôi không bảo vệ nữa đâu.”
Yuri xoa xoa hai vai lạnh run của mình đuổi theo Jessica, vừa rồi cơn hắt hơi cũng đúng lúc lắm. Nếu như cô ấy đáng sợ thật đã xử tội cô vì hành động bất cẩn vừa rồi, đằng này chỉ cứng họng giận dỗi, Jessica chỉ độc ác ngoài miệng thôi, Kwon Yuri biết tổng hết rồi.
.
.
.
TBC.
Cảnh nóng sương sương thôi, vẫn là fic còn dài lắm, đợi nhừ nhừ rồi hầm canh sau vẫn chưa muộn.
nằm bên dưới vẫn bất tỉnh chưa dậy. Jessica bắt đầu mất kiên nhẫn xoắn tay áo lên ra ssuwsc ép tim và hô hấp nhân tạo cho Yuri.
“Khụ khụ…”
Yuri cong người nôn ra ngụm nước, đôi mắt mệt mỏi hé mở nhìn lên Jessica đã ngồi bệch xuống đất nhìn cô bực dọc: “Đến như vậy mới chịu tỉnh, mệt chết được.”
Đã từng rất sợ hãi, cái chết rất cận kề, nhưng khi nhìn thấy người phụ nữ xấu tính này, lòng Yuri trở nên bình an lại, nỗi bất an và hoảng loạn vừa rồi đều tan biến đi thay bằng ánh mắt dịu dàng đang nhìn lên Jessica.
“Chị biết tôi gặp nguy hiểm sao?”
Jessica vuốt ngược mái tóc rủ rượi của mình, hờ hững đáp: “Tôi đến để cho em cơ hội cuối cùng xin tôi làm quản lý, nhưng trễ xíu nữa là em thành khách của tôi rồi.”
Yuri khẽ cười nhìn nét mặt khó coi của Jessica đang lườm mình, cô chống tay ngồi dậy, cởi đi áo khoác đắp lên chiếc váy dài mỏng manh đã ướt nước.
Jesica nhìn xuống mới ý thức được nội y màu đen của cô đã lộ cả ra ngoài vì ướt, nhưng nhìn nét mặt nghiêm túc quan tâm của Yuri đối với mình, Jessica lại quay về tính đùa cợt: “Em là nhà sư sao? Có đồ ngon cũng không biết thưởng thức.”
Yuri đứng dậy đỡ Jessica đứng lên cùng mình, bàn tay nhẹ nhàng đưa lên vén lại mái tóc ướt nước che đi ánh mắt ngạc nhiên đang nhìn lên Yuri: “Khuôn mặt xinh đẹp thế này đừng nói mấy lời đùa giỡn như vậy, sẽ làm mất phẩm giá của chị.”
Jessica ngẩn người mất vài giây, sau đó lắc nhẹ đầu rùng mình gạt tay Yuri ra: “Đột nhiên em thay đổi tâm tính làm tôi rùng mình quá đi!”
Yuri khẽ cười, ánh mắt sau đó trở về vẻ nghiêm túc: “Quản lý Kim vừa đến gặp tôi, ông ấy đã mất rồi.”
“…”
“ Ông ấy nói đúng, dù chị rất xấu tính nhưng bản chất không quá tệ, tôi sẽ thử làm quen với công việc này.”
Bước chân tiến về trước làm cho người đối diện bị dồn đến cột trụ lớn, đến khi không còn đường lui, Jessica nhếch môi đưa tay chống lên cột ép Yuri đứng giữa cô và trụ cột phía sau, ánh mắt nguy hiểm như muốn đầy tà ý khiêu khích: “Bản chất không tệ sao? Em sợ những con ma xấu xí kia lại không hề sợ tôi.phải để em nhìn thấy tôi độc ác như thế nào em mới sợ đây?”
Yuri khẽ nhăn mày kiềm nén, nhưng cuối cùng cũng không nhịn được.
Hắc xì
“Xin lỗi!”-Yuri ái ngại đưa tay lên chậm vào mặt Jessica , bầu không khí nguy hiểm cô vừa mới tạo ra bị cô ấy phá tan đi mất. Jessica nghiến răng quay mặt rời đi, miệng hô lên: “Em mau theo sau tôi, đứng xa quá tôi không bảo vệ nữa đâu.”
Yuri xoa xoa hai vai lạnh run của mình đuổi theo Jessica, vừa rồi cơn hắt hơi cũng đúng lúc lắm. Nếu như cô ấy đáng sợ thật đã xử tội cô vì hành động bất cẩn vừa rồi, đằng này chỉ cứng họng giận dỗi, Jessica chỉ độc ác ngoài miệng thôi, Kwon Yuri biết tổng hết rồi.
.
.
.
TBC.
Cảnh nóng sương sương thôi, vẫn là fic còn dài lắm, đợi nhừ nhừ rồi hầm canh sau vẫn chưa muộn.