[longfic] Vương Tình

Chap 33




"Yoong đã nói cho em biết tất cả rồi."-giọng nói trầm khàn cất lên giữa khoảng lặng kéo dài, Tiffany đưa ánh mắt bi ai nhìn lên khuôn mặt vô cảm của người trước mặt mình, rất muốn đưa tay chạm vào đó nhưng lại không có đủ dũng khí để chạm vào, đành bất lực nắm chặt nơi đầu gối.

"..."

"Vì sao chị không giải thích?"-lời nói vừa thốt ra Tiffany chợt cảm thấy không cần thiết, vốn dĩ lúc trở về, trong tâm trí của cô luôn tràn ngập nỗi hận thù cao ngút trời, Yuri đã rất nhiều lần bảo cô nên dừng lại nhưng chỉ khiến cho ý chí trả thù trong Tiffany càng bùng cháy mãnh liệt hơn. Cô có cho cô ấy cơ hội giải thích hay sao? Tiffany đã làm ra những chuyện gì với người cô yêu thế này?

Đôi mắt đen u buồn chầm chậm khép lại, biểu cảm trơ trọi như thể không gian xung quanh chỉ có mỗi một mình cô ở đó, người bên cạnh không phải là người mình có thể tin tưởng hay dựa dẫm vào được nữa.

Trước thái độ thờ ơ xa cách của Yuri, Tiffany nuốt khan, sau đó tiến tới trước mặt cô ngồi xổm xuống, sau một thoáng chần chừ mới đưa bàn tay nắm lấy đôi tay gầy guộc của Yuri, hướng mắt về cô với sự mỏi mòn đến não nề.

Yuri vẫn nhắm mắt, khóe môi ngặm chặt lại không hề động đậy.

Tiffany đưa bàn tay còn lại cầm lấy con dao gọt trái cây để trên bàn dúi vào tay của Yuri, bình thản lên tiếng như việc mình nói ra rất bình thường: "Yul à, chị quá đỗi lương thiện và mỏng manh, đó là lý do vì sao chị luôn bị thiệt thòi và chịu nhiều uất ức dù bản thân không làm gì sai trái cả."

Lần này mi mắt đã mở ra nhìn xuống khuôn mặt ảm đạm của Tiffany, bàn tay Yuri vô lực bị Tiffany điều khiển hướng mũi dao sắc nhọn chỉa thẳng vào ngực trái của cô ấy.

"Hãy làm cái gì đó với người đã tổn thương chị đi chứ? Hãy cho họ biết rằng chị không dễ dàng bị ức hiếp đi! Khiến họ phải trả giá cho việc họ đã gây ra với chị!"-dứt lời, Tiffany dùng sức ấn mạnh con dao trong tay Yuri về phía mình, dòng máu đỏ tươi lập tức tuôn trào thấm ướt mảng áo sơ mi màu vàng nhạt của Tiffany.


Không gian chợt lặng thinh, mọi thứ dường như cũng ngưng động theo, họ có thể nghe được tiếng giọt máu nhỏ xuống sàn nhà cùng mùi máu tanh xộc vào khứu giác. Tiffany trợn tròn mắt nhìn xuống bàn tay run rẫy đang nắm chặt lấy mũi dao sắc bén ngăn không cho nó đâm vào da thịt mình, ánh mắt hoảng hốt nhìn lên khuôn mặt vẫn không chút biểu cảm nào trên đó, thậm chí là thống khổ vì chịu đựng cơn đau cứa vào da thịt truyền tới. Trái tim Tiffany một lần nữa vì người phụ nữ này làm cho rướm máu.

"Như thế thì có ích gì."-lời nói rơi tọt vào không gian cô tịch: "Tôi đã bảo em hãy dừng lại, không chỉ một lần."

"Yul..."-Tiffany đau lòng buông thõng bàn tay mình ra, nhưng bàn tay ấy vẫn bướng bỉnh cầm chặt mũi dao không buông, hốc mắt cô vì thế không kiểm soát được ngập tràn nước mắt: "Mau buông con dao ra đi!"

"Em thừa biết chơi với thứ nguy hiểm này nhất định sẽ bị thương kia mà, vì sao lại muốn lao vào vòng nguy hiểm như vậy? Quên tôi để sống một cuộc sống tốt hơn khó đến như vậy hay sao?"

Tiffany nhìn vào gương mặt thân thương, cảm thấy trái tim lại nhói đau kinh khủng. Việc biết được những tổn thương người cô yêu phải chịu suốt sáu năm qua và việc bản thân đã làm với cô ấy khiến trái tim như vỡ vụn hàng trăm mảnh, đau đến nỗi không có khả năng biểu đạt ra bên ngoài, chỉ biết thầm lặng nhìn người mình yêu trong cay đắng như thế mà thôi.

"Em đã mất hết tất cả rồi, nếu mất luôn chị em không thể sống được nữa."

"..."-đôi mắt đen buồn rơi xuống đôi mắt đau thương, Yuri có chút không hiểu Tiffany đang nói về điều gì? Làm sao lại mất đi tất cả?

"Em sẽ không che giấu bất kỳ điều gì nữa, sai lầm của chúng ta là vì chúng ta nghĩ rằng sẽ tốt cho đối phương khi giấu đi những nỗi đau và bất hạnh của bản thân, nhưng nó chỉ càng đẩy chúng ta ra xa hơn với những tổn thương không đáng có vì hiểu lầm."-lần này Tiffany đã thử mở những ngón tay giàn giụa máu tươi của Yuri khỏi con dao nguy hiểm, sau đó lấy trong túi quần của mình ra một cái khăn tay cẩn thận cầm máu cho Yuri, cô ấy ngồi lặng im không hề kháng cự lại Tiffany, để mặc cho cô tùy ý làm mọi việc.

"Sau khi rời khỏi Hàn Quốc, ba của em bởi vì tự trách bản thân mình nên không thiết tha làm việc gì, còn mang theo một món nợ lớn của bọn cho vay nặng lãi, kết quả là gieo mình tự vẫn xuống đáy sông lạnh lẽo. Mẹ của em vì đau buồn nên cũng đã mất trong đau bệnh sau một năm."

"..."-Yuri mấp máy môi nhưng cũng không biết phải nói gì với lời tâm sự của người trước mặt, cô biết cô ấy đã chịu đựng rất nhiều thứ để quay về đây, mất đi những người mình yêu thương là một chuyện vô cùng khủng khiếp. Bởi vì đã từng trải qua hoàn cảnh tương tự, Yuri thấu hiểu và cảm thông được nỗi đau đớn Tiffany phải đối mặt, nhưng cũng không thể vì vậy mà dùng hận thù để giải quyết vấn đề được.


"Em đã hứa với lòng rằng, cho dù có biến thành ác quỷ cũng được, em nhất định phải trở về đây gặp lại chị và cậu ta. Phải lấy lại tất cả những gì đã bị cướp mất."

"Em có cảm thấy hạnh phúc không?"

Câu hỏi của Yuri khiến Tiffany cảm giác lạc lõng và si dại vô cùng. Ít nhất thì cho tới hiện tại, không ngày nào cô có được một giấc ngủ yên ổn và bình yên.

"Nhưng không có điều đó, em cũng không thể sống tiếp được."

"Fany à, thời gian không thể quay trở lại, cả những chuyện em đã làm với tôi cũng vậy. Đừng đi quá xa nữa."

"Chị muốn em bỏ cuộc rời khỏi, để chị cùng với người đã khiến chúng ta trở nên bất hạnh sống hết cuộc sống địa ngục này sao?"-Tiffany không cam cao giọng, cô bắt đầu tức giận khi nhớ về những việc Jessica đã làm đối với họ.

Yuri thở nhẹ ra, dùng sự im lặng thay cho câu trả lời của mình. Phải, đó là kết cục tốt nhất dành cho tất cả, nhưng để đến được kết cục ấy, mọi người cần phải bỏ ra rất nhiều, đặc biệt từ bỏ lòng thù hận, đố kỵ và những luyến tiếc của tuổi trẻ.

Cơ mặt Tiffany chợt co rúm, cô đứng bật dậy đưa tay ôm chặt cơ thể Yuri vào lòng của mình, vòng tay siết chặt đến nỗi có thể bóp nát cơ thể ấy, nhưng Tiffany không quan tâm, cô không muốn mất đi Yuri thêm một lần nào nữa: "Chúng ta đã hiểu được những đau khổ của nhau, chúng ta đã rất yêu nhau kia mà, nếu cố gắng thì em và chị vẫn có thể quay về khoảng thời gian hạnh phúc như trước kia thôi."

"Em biết là không thể mà."-Yuri vẫn không hề kháng cự lại, bỏ qua cảm giác khó thở vì cái ôm quá chặt của Tiffany, Yuri từ tốn lên tiếng: "Chúng ta đã là quá khứ rồi."

"Chị... chẳng lẽ chị đã yêu Jessica rồi hay sao?"-Tiffany không muốn nói ra điều này, nhưng cô muốn thử một lần đối diện với Yuri, muốn biết cô ấy thật sự có thay lòng hay không? Thời gian 6 năm không phải ngắn ngủi, giữa hai người còn có một đứa con, nếu có lay động đi chăng nữa cũng là điều không khó hiểu.


Đôi mắt đen vô cảm vì câu hỏi này thoáng dao động, hàng mi dài khẽ chớp để cảm xúc trong cô được thanh tỉnh trở lại.

"Nếu tôi nói có thì sao?"

"Không thể nào, làm sao chị có thể yêu cậu ta được? Sau tất cả những chuyện cậu ấy đã làm với chị?"-Tiffany điên tiết bóp chặt hai đầu vai Yuri thét to lên, cơn đau âm ĩ trong lòng được dịp dấy lên, đau nhức khôn xiết.

"Nhưng những điều đó đều xuất phát từ tình yêu thương dành cho tôi. Nếu bỏ qua những lỗi lầm trước đây, Jessica đã đối xử với tôi và Soo Jung rất tốt, em ấy là một seobang thực thụ và đáng để dựa dẫm vào."

"Đó không phải là tình yêu."-Tiffany nghiến chặt răng vào nhau rít lên, kịch liệt phản bác lời nói của Yuri. Cô không tin Yuri có thể yêu ai khác ngoài mình được.

"Tôi cũng đã không tin và từng muốn lãng tránh sự thật, nhưng lúc em trở về, xuất hiện và làm cho mọi thứ xung quanh tôi đảo lộn lên, tôi đã nhận ra rằng tình cảm của chúng ta chỉ còn là quá khứ. Không phải chỉ vì Soo Jung, mà còn vì trái tim của tôi đã thay đổi rồi."

"IM ĐI!"

Lúc này bước chân đứng nép ở ngoài cửa cũng đã chuyển hướng tiến thẳng vào nhà. Cuộc nói chuyện này Jessica đã nghe được một phần, và đoạn thừa nhận tình cảm của Yuri dành cho cô Jessica cũng không bỏ sót được lời nào.

"Tôi lại rất hứng thú muốn nghe tiếp đó."

Ánh mắt âm lãnh nhìn xuống bàn tay đẫm máu được quấn khăn sơ sài, Jessica khó chịu nhìn lên lại người đang căm hận trừng mắt liếc mình: "Tôi xứng đáng có được tình yêu của Yul, cậu có cảm thấy ghen tức hay căm phẫn thì cũng không thể thay đổi được điều này đâu."

Yuri không nói gì, chậm rãi đứng dậy đi về phía Jessica, đáy lòng nặng trĩu không thể phơi bày ra ngoài được, chỉ có thể im lặng làm theo điều lý trí mách bảo là đúng.

"Việc cậu đã làm với Yul tôi nhất định sẽ không bỏ qua đâu, cho nên hãy chuẩn bị nhận lại quà đáp lễ từ tôi đi."-Jessica ôm lấy eo Yuri kéo gần khoảng cách của cả hai, nhìn khuôn mặt càng lúc càng xanh xao của Yuri, cô rất nôn nóng đưa cô ấy rời khỏi nơi ngột ngạt này.

Tiffany đang mất bình tĩnh, bị lời nói và hình ảnh trước mắt làm cho lửa nóng sôi lên sùng sục, không suy nghĩ xông thẳng tới đẩy mạnh Jessica ra khỏi người Yuri tung ra một cú đấm uy lực vào má cô ấy.


Vì quá bất ngờ, Jessica không kịp né tránh hứng trọn cơn thịnh nộ của Tiffany, nhưng cú đấm thứ hai cô đã nhanh hơn kịp né đòn: "Này, cậu nổi điên sao? Người nên nổi điên phải là tôi mới đúng."

Yuri hốt hoảng nhìn hai người nóng máu sáp vào nhau đấu đá, bọn họ dường như sẽ không dễ dàng bình tĩnh tách khỏi nhau được.

"Dừng lại đi!"

KỊCH.

Tấm lưng Jessica đã bị Tiffany đập mạnh vào tường, cô ấy dường như đã yếu thế hơn, sắp sửa bị nắm đấm của Tiffany tung thêm một cái vào bên má còn lại. Yuri không thể cứ đứng yên nhìn bọn họ đấu đá lẫn nhau, cô liều mạng lao tới ngăn cản, nhưng chỉ càng làm cho cơn thịnh nộ trong lòng Tiffany cao hơn. Cô dứt khoát vung tay đẩy Yuri ra xa.

BỘP.

Khuôn mặt đau đớn vì va mạnh vào cạnh bàn, Yuri chớp nhẹ mắt nhìn xuống bên dưới, nơi thứ chất lỏng đang chảy ra ồ ạt từ bụng của cô. Con dao gọt trái cây ban nãy đang cắm sâu trên đó.

"YUL!"

.

.

.

TBC.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận