Lớp Học Kinh Dị


Han lập tức hút sinh khí của lớp 8 để nâng Bun lên.

Đừng hỏi vì sao phải làm như vậy, vì ở đây có không gian làm giảm năng lực âm linh của Han, nên hắn phải mượn sức từ lớp 8.

Đó cũng là lý do Thiên Thần không thể làm gì bọn họ, chỉ có thể đả kích.
“Hahaha, Lucy bởi vì ngươi cứ như vậy, nên hay kéo thù hận lắm đấy.

Là tại vì ngươi cứ tỏ ra mình là thủ lĩnh, thích sai vặt người ta.

Cho nên trong lớp này người thích ngươi chỉ đếm trên đầu ngón tay mà thôi, cũng như hai bạn Bin và Bun kia.

Nhìn cho kỹ đi, trên mấy khuôn mặt này có những khuôn mặt chỉ là giả tạo.

Họ đang thầm khinh bỉ ngươi, mày là ai mà ra lệnh cho tao? Mày là cái gì trong cái lớp này? Chỉ vì mày chơi thân với Han mà mày nghĩ mày có quyền? Ấy, đừng có nhìn ta bằng ánh mắt kia! Ta chỉ trích lại những câu nói được nói nhiều nhất về ngươi thôi!”
Quả nhiên Thiên Thần vừa dứt lời, linh lực của lớp 8 bị dao động.

Không quá lớn, nhưng vẫn để Bun bị lung lay một hồi.
Từng lời của hắn như những vết cứa nhỏ lên bức tường mang tên tin tưởng của lớp 8.


Chỉ sợ nó sẽ sụp đổ vào trong hôm nay.
"Câm mồm! Đừng nghĩ rằng ngươi có thể chia rẽ chúng ta!" Ken tức giận hét lên
"Á ra, hoá ra là Ken.

Thùng rỗng thường kêu to.

Để ta đây kể ngươi nghe một câu chuyện.

Ngày xưa có một nữ nhân kiêu ngạo cùng một nam nhân si tình ở bên nhau.

Nam nhân kia biết nữ nhân ấy không thích mình nhưng vì người yêu ở bên, hắn tình nguyện danh dự phẩm chất cũng đều vứt bỏ.

Các bạn nhỏ ở đây biết ta kể chuyện về ai không? Là Ken và Lucy đó." Thiền Thần che miệng khúc khích cười
"Lucy bạn nhỏ nhìn thân thiện hòa đồng này nhưng ai biết trong thâm tâm lại dơ bẩn đến vậy nhỉ? Lợi dụng ngay cả trúc mã của mình." Thiên Thần bay đến chỗ Lucy đang gắng sức tập trung truyền lực cho Han, khẽ khẽ vuốt má một cái lập tức bị Lucy tránh đi.

Nhìn hắn bằng ánh mắt căm ghét.
Han một đầu mồ hôi tuôn, hắn cảm giác được sức mạnh truyền tới đang yếu dần theo từng lời nói của Thiên Thần.

Bun đã đưa lên hơn 1/3 quãng đường rồi.


Rớt xuống là phải làm lại từ đầu mất.
Đầu Han bây giờ là một trận sương mù.

Hắn đã quên mất cách để tiêu diệt Agela rồi.

Han ngâm trong nước lâu sẽ chết vì Han từng chết đuối, còn Agela trước đây hắn đã từng nói hắn chết vì rơi từ tầng 35 xuống, như vậy hắn sợ cái gì?
Trong khi Han đang lo lắng suy nghĩ, Agela tiếp tục công kích bằng lời nói.

"À quên mất còn thủ lĩnh của cái lớp này, cái đứa bệnh hoạn nhất lớp.

Nghe biệt danh thôi mấy đứa cũng biết là ai rồi chứ gì? Mấy đứa đừng làm ra khuôn mặt ngu ngơ đó, ai mà chẳng biết bệnh hoạn nhất ở đây, đó là người không yêu, lại đi yêu ma nha.

Con ma này lại là người sẽ lấy đi mạng sống của nó nữa cơ, nghĩ thôi cũng đã thấy bệnh rồi.”
"Rầm" một tiếng, Bun rơi từ độ cao gần hơn 10m xuống đất.

Lucy thấy vậy hét lên một tiếng rồi chạy lại đỡ Bun, bị rơi như vậy cũng không đến nỗi gãy xương, chỉ là người nhất định sẽ ê ẩm trong một thời gian.
Điều quan trọng không phải sức khoẻ của Bun, mà là lý do Bun rơi xuống.

Sức mạnh đang được truyền lại bỗng nhiên đứt mạch, có nghĩa là...!niềm tin giữa lớp 8 hoàn toàn đổ vỡ.
-
Khụ khụ, chap này hơi ngắn nhưng mà không sao, nó đi vào trọng tâm là được.

Truyện sắp end rồi đó *vui mừng*.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận