Chap 43
Messengers Facebook
Tín Windy: Mai rảnh hôn?
Anh Sún: Chắc rảnh. Chi ?
Tín Windy: Đi siêu thị.
Anh Sún: Làm gì ?
Tín Windy: Mua đồ ăn cho bà An nấu. Rồi qua nhà tao chiêm ngưỡng thành quả của bả luôn :v :v
Anh Sún: Chị An biết nấu hả ?
Tín Wind: Tao cũng thắc mắc như mày. Để mai đi rồi biết. Mày đi hông ?
Anh Sún: Ok, mai qua rước tao.
Tín Windy: Ok babe.
...
.
.
Hai đứa nhắn tin qua lại với nhau. Về vài ba cái chủ đề tào lao trong lớp hay ở nhà. Tiêu biểu như chuyện anh chị tụi nó, chuyện Mini- Hero... vân vân mây mây. Chuyện của người ta lúc nào cũng là đề tài vô tận để nói mà.
Tự nhiên hắn tưởng tượng ra cảnh đám cưới của anh Huy với chị An. Chắc vui lắm. Còn hắn khi nào cưới nhỉ ? Lâu lâu lại mơ mộng ra mấy chuyện này. Thiệt giống con gái quá, không được không được.
Ngày mai hắn rảnh cả ngày. Chắc sẽ qua nhà nó sớm cho đỡ chán. Mà mua xong thì làm gì ta ? Chủ nhật thể nào An cũng ngủ tới 10- 11h trưa cho coi. Xong về nhà lại chờ như con chó già à ? Không được luôn à. Vậy chán bome ra !
Chứ làm gì giờ ta ? Hay đi chơi ha ? Hắn nghĩ thấy cũng được, chơi hết buổi sáng về là vừa hà. Mà đi đâu mới là chuyện đây nè ???
Quyết định mãi không được. Thôi hắn đi ngủ sớm, có gì sáng mai qua rước nó rồi tính luôn cho nhanh. Good night all !!!!
7h sáng nhà nó...
Một tràng chuông cửa vang lên. Hắn đứng ngoài ngóng cổ vào nhìn bên trong. Rất lâu sau mới có người mở cửa. Không phải nó, không phải cô giúp việc luôn. Mà là anh Huy.
Ôi trời ! Sáng sớm lại tốn enzim lấp liếm lí do rủ nó đi chơi rồi sao ? Kiểu này còn hơn là đến nhà bạn gái mà gặp bố bạn gái nữa là khác. Tự Wind tội Wind quá !!! Mới 7h anh Huy thức chi vậy ??? Chủ nhật phải nướng mới đúng chớ ???? ( vậy chứ ai mà 7h xách đít đi rồi hả ~~' )
-Hế lô anh !!!
-Sún nó còn ngủ á. Em lên phòng kêu nó dậy đi !!
-Dạ... ơ...
Nói xong có mỗi câu đó là Huy đi biến. Her, lạ vậy nha !!!! Lần đầu tiên thấy anh Huy vậy à. Trước giờ qua gặp là tra hỏi đủ thứ liền. Hôm nay không hỏi gì hết, không nói gì liên quan đến chuyện chị An luôn. Lại còn nói chuyện nhỏ nhẹ, nhà nhàng nữa chứ. Ầy dà, đảm bảo nhà này có biến rồi!!!!
Mà thôi, qua ải là chuyện quá tốt. Ít nhất là không còn sợ trong một phút nông nổi nhất thời mà khai ra chuyện chị An là mừng rồi. Giờ thì phòng nó thẳng tiến!!!! Xách đít con sâu ngủ này dậy nào.
-Cún ới ời ơi!!!! Dậy cún ơiiiii
Tiếng hắn vang vảng trước phòng nó. Kết hợp là một tràng dài âm thanh gõ cửa. Thế mà nó vẫn không nghe, nằm lì trên giường ngủ quên thời gian. Gọi mãi không được nên hắn đánh liều mở cửa bước vào luôn. Đúng y như hắn nghĩ, sau cánh cửa là hình ảnh chiếc giường quen thuộc trước giờ. Và trên đó dĩ nhiên là nó. Con người ngủ tư thế "phanh càng" với chiếc mền nửa đắp trên người, nửa bị người đè lên. Con Doraemon bông mà lúc "tỉnh" nó cưng như báu vật lại nằm ngay dưới chân, dám chắc là chỉ một cú hất chân hay xoay người của nó thôi, em Mon sẽ được định đoạt số phận tiếp đất ngay tức khắc.
Khẽ thở dài một tiếng, hắn tiến lại gần giường nó. Cúi đầu xuống sát má người đang ngủ, cái tư thế mà 100 phần trăm trong phim nhân vật sẽ kiss nhau ấy, hắn dừng lại. Kéo vài sợi tóc phủ trước mặt nó ra, hắn mỉm cười. Không phải làm hành động gì lãng mạn như phim đâu, đừng tưởng tượng rồi thất vọng. Hít một hơi dài rồi thở ra, từ chỗ xuất phát là cái miệng hắn í, một tiếng hét bay ra, nhanh chóng đáp đến nơi gần nhất lúc này, là lỗ tai của nó. Lập tức nó bắt đầu phản xạ. Vung hai tay hai chân ra đạp văng mền, em Mon cũng theo quán tính bay xuống kiss đất mẹ luôn . Sau đó thì thu tay về, dụi dụi mắt, mở ra nhìn thứ đã đánh thức mình. Thấy hắn, nó không những ngạc nhiên mà còn phản ứng quá lên, mém nữa thì tung chân ra đá nữa. May là kịp thời hoàn hồn lại nên thu chân về. Tiếp đó nó bật dậy, nhìn hắn, và hình như chưa nhớ ra lí do hắn đến đây hôm nay.
-Nhìn gì cha ??? Thay đồ đi nhanh lên !!!
Hắn mở lời, hối thúc nó, người lúc này đang nhìn hắn như sinh vật lạ.
-Đi đâu ? Mày qua đây làm gì ?
Y như những lần trước, sau khi ngủ dậy là nó hoàn toàn không nhận thức được gì cả, ngơ ngơ hỏi người khác lại.
-Nhớ giùm con cái cô hai ! Hôm qua hứa với tao đi siêu thị mà @@
Hắn cốc đầu nó. Có lẽ cái cốc này giúp nó tỉnh lại nhanh hơn. Sau 6,9s ngây ngốc vò đầu suy nghĩ, nó cuối cùng cũng nhớ ra đã hẹn gì với hắn. Và cái điệu bộ ấy của nó làm hắn thấy thinh thích. Nhìn nó vầy dễ thương sao á, khác hẳn lúc chửi lộn hàng ngày với hắn nga !!
-Ahaha, nhớ rồi nhớ rồi. Ngồi đợi tao xíu nha, nhanh lắm, ra liền nha !!
Nó phóng vội xuống giường, vơ tủ lấy đại một bộ quần áo rồi chui vào phòng tắm. Ở trong mà cứ gọi với ra kêu hắn đợi, y như sợ hắn đi mất bỏ nó lại vậy =)))) lời nói tràn đầy ham muốn đi với hắn.
Mà công nhận nó nhanh thật, một loáng là chạy ra ngay. Với trang phục là yếm jeans mặc kèm áo thun trắng. Tóc buộc kiểu đuôi ngựa năng động. Tất cả đều hoàn chỉnh, chỉ chờ ra khỏi nhà đi thôi. Chẳng biết nói gì, vậy nên hắn cứ chọc nó đại cho khỏi im lặng.
-Có đánh răng tắm rửa sạch sẽ hông vậy cún ? Sao nhanh ghê vậy ?
-Ngửi thử. Mùi sữa tắm đầy người nè cờ hó.
Trở về hình ảnh "ác nữ" chửi lộn hàng ngày với hắn. Nó còn giơ tay lên đưa ngay mũi hắn để nghe cho rõ "mùi" của nó.
-Mệt. Nhanh đi kìa mày !!
Không còn gì để cãi, hắn lảng sang chuyện kêu đi nhanh. Nó cũng nghe lời ( câu này giống cún nghe lời chủ dễ sợ ~~' ) bước nhanh ra cổng leo lên xe để hắn đèo đi. Cơ mà nhìn thấy xe nó mới há hốc mồm lên, là xe đạp.
-Đi bằng cái này ?
-Yes !!
-Xe kia đâu cha ? Tự nhiên lại đi xe đạp ? Cưng chạm dây à ?
Chiếc xe cục cưng của hắn, cái thứ mà ngày nào đi học cũng phải gửi ở mấy bãi xe ngoài trường vì trên 50 phân khối í, hôm nay lại được thay bằng con xe đạp này. Cái người thường ngày không sợ trời, không sợ đất nên cứ trái luật chạy xe phân khối lớn hôm nay lại trở chứng chạy xe đạp ???? Lúc trước nó cũng thầm nghĩ không biết gia đình hắn có thấy ngồ ngộ giống nó không ? Ai đời mẹ làm luật sư nắm rõ luật pháp mà hắn thì cứ vi phạm đủ thứ chuyện. Lâu rồi quen dần với chuyện ấy nên giờ việc hắn đi xe đạp không khỏi làm nó thắc mắc.
-Đi xe đạp tốt cho sức khỏe, thân thiện với môi trường nữa a.
-Cưng bình thường không vậy ? Sáng uống thuốc chưa ?
-Kệ tao đi cún à. Giờ đi thì lên tao chở, nhanh !!
Dù chưa giải đáp được sự tò mò của mình nhưng nó vẫn phải leo lên xe cho hắn chở đi. Thì thôi vậy, coi như hôm nay nó cũng thử đóng góp công lao vào việc bảo vệ môi trường đi.
-Ê mà giờ đi đâu ? Qua siêu thị rồi kìa.
Nó ngồi sau nãy giờ cứ bám tay vào áo hắn vì sợ té. Trình độ lái xe máy có thể nói là tốt nhưng còn xe đạp thì nó không chắc ~~' Nhưng cái mà nó cần biết hiện giờ là tụi nó đang đi đâu ? Vì xe hắn cứ chạy mãi nãy giờ chưa chịu dừng.
-Bà An ngủ tới 10h mới dậy. Giờ mua xong về cũng ngồi không.
-Vậy sao giờ ?
-Đi chơi !!
Hai chữ ngắn gọn. Hắn không nói thêm gì nữa. Nó ngồi sau cố gắng cạy miệng nhưng hắn vẫn nín thinh đạp xe. Băng qua vài con đường, mấy con lộ, một số dãy phố ( hình như hơi quá ~~' đạp xe mà y như siêu nhân ^^ ) thì hắn dừng lại. Trước mắt là rạp chiếu phim nhộn nhịp ngày cuối tuần...
-Coi phim hả ?_ Nó chớp mắt hỏi.
-Không lẽ vào đây ngắm ??
-Coi phim là xem, cũng gần gần với ngắm rồi.
Nó cũng cố cãi lại trong lúc hai đứa dắt xe vào gửi. Đợi đỗ xe xong, ra ngoài hắn mới trả lời lại.
-Về tra từ điển. Coi "ngắm" với "xem" giống nhau không. Nhìn vào là biết viết khác rồi.
Nó liếc hắn. Hắn vẫn ung dung đi như thường. Tức quá nên nó không nói lại gì. Cả hai bình yên tiến lên phòng vé.
-Xem phim gì ?
Hớn hở với nhiều poster phim đang treo, nó sáng rực mắt quay sang hỏi hắn, quên luôn vụ lúc nãy.
-Phim gì có hai nhân vật chính á. Nhà chỉ có 2 người. Cả hai cùng trạng thái tự do không quần áo. Phim...
-Về nhà lên mạng coi một mình mày đi. Đồ biến thái !! Tao la lên cho người ta biết bây giờ.
Nó nhăn trán, phồng má, vễnh môi phản đối ý kiến vừa rồi. Nói thật lúc này nhìn bộ mặt nó còn hơn-cả-biến-thái. Nhìn nó phải cố kềm lắm hắn mới không bật cười thành tiếng, bình tĩnh nói tiếp câu lúc nãy bị nó cắt ngang.
-Tom and Jerry má ơi. Đầu óc sâu bọ !!
-Một lần nữa chị yêu cầu cưng về nhà lên mạng xem. Tom and Jerry chiếu đầy trên đó kìa, mắc cái mớ gì phải xem rạp ??
-Coi rạp đã hơn. Tao coi trailer tập này hay lắm.
-Thiệt hôn cha ?
Đổi trạng thái. Nghe nói hay nên nó cũng tò mò. Nó cũng thích Tom and Jerry lắm, chỉ tại lúc nãy quê hắn nên nói vậy thôi.
-Thiệt. Vậy coi nha ???
-Ok ok.
Nó đồng ý. Hắn nhanh chóng bước lại quầy mua vé với bắp rang cho hai đứa luôn. Vậy là cả hai xách tay nhau vào phòng chiếu, nơi chỉ toàn phụ huynh dẫn con nít vào xem....