-Sao đây mày?
Dung hỏi Khánh, lúc này cả ba nhỏ đều đang ở nhà Tiên. Trái ngược với lúc xem phim, cả người Tiên đơ hẳn ra, mặt như vô hồn. Vẻ tự tin cùng háu thắng trước giờ biến mất, nhường chỗ cho sự trầm lặng, tĩnh mịch. Với tình hình hiện giờ, hai người kia chẳng biết nói năng hay khuyên bảo thế nào. Hồi sáng còn thản nhiên, thảnh thơi an ủi hai đứa kia mà giờ quay 180° thành vậy rồi. Ôi, cuộc đời thật lắm bất ngờ!
-Mày hỏi tao tao biết hỏi ai?
Khánh cũng bối rối không kém gì Dung. Tiên bình thường tự cao tự đại không ai bằng, đến lúc buồn thì ủ rũ như táo bón ba năm không khỏi. Haizz.
-Tao bối rối quá!!
-Quá bối rối!! Buồn chuyện của tao chưa đủ hay sao mà giờ còn mém buồn giùm luôn chuyện của nó >.<
Dung và Khánh lắc đầu ngao ngán nhìn con "robot sống" kia. Bỗng nhiên, con "robot sống" ấy mở miệng nói chuyện.
-Hay... mình thử lần cuối nha??
-Thử? Chuyện gì?
-Chuyện... tình cảm... với ba người kia.
Bằng vẻ mặt mong chờ, Tiên liếc mắt đoán chừng câu trả lời của hai đứa bạn.
-Lần cuối? Ý mày là sao?
Họ ngạc nhiên, và chẳng hiểu chuyện gì đang xảy ra.
-Ừm... là giống như cho mình cơ hội cuối. Thử làm cái gì đó... xem mình có thể thay đổi được gì... trong lòng người ta không?
Tiên giải thích, không cụ thể lắm song vẫn hiểu được. Tuy nhiên, để nói ra điều này, nhỏ phải đấu tranh tư tưởng rất nhiều.
-Tại sao phải làm vậy? Không lẽ... chỉ vì chuyện lúc nãy thôi à?
Khánh chất vấn. Thực sự không hiểu trong đầu nhỏ đang chứa cái gì nữa, không giống mọi ngày chút nào.
Tiên không có câu trả lời. Đúng là lúc nãy nhỏ đau lòng chết đi được. Nhưng chuyện thế này đã xảy ra một vài lần rồi mà. Đó giờ có làm nhỏ phải bận tâm nhiều đến như vầy đâu. Chỉ là tự dưng khi nãy... giống như có ai đấm vào đầu nhỏ và khuyên nhỏ nên thức tỉnh đi, thứ tình cảm này không có kết quả gì tốt đẹp đâu. Trong một thoáng, nhỏ đã nghĩ hay là mình buông xuôi? Nhưng lại giống như có một lời nói khác, bảo rằng chưa thử đến cùng thì làm sao bỏ cuộc được? Vậy là, nhỏ đưa ra quyết định như trên, muốn làm một cái gì đó, để sau này nhớ lại sẽ không phải hối tiếc.
-Quyết định sao tùy bây. Nhưng tao sẽ thử.
Tiên khẳng định chắc nịch rồi nằm phịch xuống giường. Kế bên, Dung và Khánh trao đổi ánh mắt với nhau. Rồi, như cùng suy nghĩ, cả hai ngầm đồng ý bằng cách nằm xuống cạnh Tiên.
-Rồi mày định làm gì?
Dung hỏi, muốn biết cụ thể kế hoạch này. Nó quan trọng lắm chứ.
-Làm giống phim hả?
Khánh cũng tò mò không kém.
-Thuê người đánh ghen hả? Đánh sao cho hư mặt mũi rồi mình xông vô giành trai lại hả?
Lại là Dung, với ý tưởng từ trong bộ phim vừa mới xem.
-Hay tạt axit? Cũng hủy dung nhan đó.
Khánh cũng đề xuất, vẫn ý tưởng từ phim.
-Rồi lột da, thẻo thịt tụi nó.
-Vặt lông nữa >_<
(Đang bàn cách mần thịt heo đấy -.-)
-Hai con khùng này. Đánh ghen với tạt axit rồi vô tù bóc lịch hả?
Tiên nhăn nhó, chặn miệng hai đứa bạn trước khi tụi nó có thêm bất kì đề xuất nào nữa.
-Ừm. Dzô đó là an toàn tuyệt đối. Tường đá chống đạn, camera chống trộm, lực lượng canh phòng 24/7, bao ăn, bao uống, bao ngủ, bao ở, bao luôn giấy đi toilet. Khuyến mãi thêm hai bộ quần áo sọc ngang thời trang suốt bốn mùa.
Khánh đến giờ huyên thuyên, mang dịch vụ "đi tù" ra giới thiệu cho bạn bè bốn phương. Haizz, chắc bà này thấy Hero khùng khùng giống mình nên để ý nhở? Không may là bạn Hero bị bạn Mini khùng khùng tóm lấy trước rồi. Tội thật ~~'
-Đm. Ngưng giỡn. Có làm gì thì cũng văn minh hiện đại một chút, không lẽ hở tí ra là kêu người đập chửi như trên phim à? Coi riết nhiễm sao??
Tiên lại nổi nóng. Nói chuyện với hai con này khó giữ được bình tĩnh lắm.
-Văn minh hiện đại? Bắt cóc qua Trung Quốc mần thịt làm nhân bánh bao hay bán qua Lào làm lao công chùi toilet?
Dung nhanh nhảu ra ý kiến. Sở trường của bà này là tưởng tượng ra chuyện tào lao mà.
-Chuốc thuốc mê rồi đem qua Thái Lan làm phẫu thuật chuyển giới?
Đây là ý kiến đầy "sáng suốt" của Khánh.
-Tao mệt tụi bây quá. Trước khi lấy tụi nó làm nhân bánh bao thì người ta đã rút xương mày ra xào cho chó ăn rồi Dung. Còn mày nữa Khánh, mày tính bán nhà tao lấy tiền cho đám tụi nó qua Thái Lan chuyển giới à? Hai con mẹ này! Ý tao là làm chia rẽ mấy người đó để mình có chỗ chui dzô. Làm sao cho mấy nhỏ đó bị nghi là không còn chung tình, thuần khiết, thủy chung, hồn nhiên, trong sáng... á.
Đến nước này, buộc Tiên phải đưa ra rõ mục đích chính của phi vụ, không biết có hiểu chưa nữa đây???
-Làm sao để được coi là không trong sáng nữa? Gửi văn hóa phẩm đồi trụy cho tụi nó hả?
Lần này là Khánh suy nghĩ ra trước, và nhanh chóng bị Dung tấp vào đầu.
-Ngu. Bắt cóc tụi nó thảy vào phòng chiếu phim sex đi. Chứ gửi mấy cái đó tụi nó không xem phải phí công, phí sức, phí tiền, phí của không?
Mấy bạn này ngây thơ nhở? Có ngon bắt cóc tụi nó đi coi đi, đặc biệt là Sún với Sữa á, để tụi nó coi rồi ra phân tích cho nghe nha.
-Coi rồi làm gì được? Ai chứng minh tụi nó hết trong sáng. Không ấy mình nhét bao cao su dzô túi tụi nó đi. Lúc đi chung... người ta mở ra thấy... là... ten ten..
Khánh đang tưởng tượng những trường hợp có thể xảy ra. Nhưng có hơi viễn vong quá rồi hông? A12 của tụi nó chơi lầy hơn như vầy nhiều =))))
-Cũng không đáng nói. Bắt cóc quăng vô khách sạn. Thuê mấy đứa con gái lại cưỡng hiếp rồi đăng clip lên mạng? Gái với gái... ôi...
-_- Đã nói là bạn Dung không thánh thiện ngây thơ như bề ngoài mà. Ý tưởng táo bạo thật. Quá tuyệt vời =)))) Cơ mà bạn ý thích bắt cóc nhỉ? Hầu hết ý kiến đều có bắt cóc mà ^^
-Hai con ngu.
Tiên ngồi dậy, cốc đầu mỗi đứa một cái vì sự tào lao của mình. Riêng nhỏ, tuy kế hoạch không hay ho mới mẻ gì nhưng cũng coi là có khả năng thực hiện được...
-Xích lại đây. Bây giờ mình...