Lột Xác Sống Lại


Sắp tới Hàn Nhất phải thi đại học, giống như Trịnh Hải Dương ngày trước đi thi lớp Thiếu Niên, cậu không biết Hàn Nhất có phải đứa nhỏ tuổi nhất không, nhưng cậu chắc chắn em trai cậu có thể thi đậu.
Không khí trong nhà hiện đang không được tốt lắm, may mà nhóm người lớn trong nhà đều đang từng bước một leo lên, tuy bão vẫn chưa tan nhưng sinh hoạt vẫn như cũ gọn gàng ngăn nắp.
Vì để con trai không phân tâm với khẩn trương, hiện tại Trần Linh Linh ở nhà an thai trông con, phạm vi hoạt động của Hàn Nhất trừ nhà của bản thân thì chỉ có phòng của Trịnh Hải Dương, lâu lâu không muốn học bài liền chạy sang cách vách tìm ca ca đấu võ mồm.
Nhưng cũng chỉ là lâu lâu mới được đấu võ mồm, hầu hết thời gian của Trịnh Hải Dương đều khá bận, hoặc không có ở nhà, có về nhà cũng chỉ ngủ ăn, mỗi ngày Hàn Nhất thức dậy đều thấy ca ca đang chuẩn bị rời đi.
Trình Bảo Lệ nói tình hình của tập đoàn như cây to đón gió, nhưng Trịnh Hải Dương lại nhớ đến mấy cuốn sách của Gorky mà cậu được học ở trường, có chút biến thái lại phấn khích nghĩ, để gió to thêm chút nữa đi!
Thị trường sản phẩm sức khỏe hiện giờ tràn ngập nguy cơ, báo đài đều đưa tin về hai công ty hàng giả với vụ kiện tụng án mạng, đặc biệt là loại liên quan đến mạng người, suy cho cùng thì đâu ai nghĩ đến mình bỏ chút tiền mua đồ vặt thôi, nào ngờ ngoài bảo vệ sức khỏe còn có công hiệu đưa hẳn đi 'Tây Thiên' luôn.
Tiến độ của vụ kiện này cũng khá thong thả, Trịnh Hải Dương hỏi ba mình có nghe ngóng được gì không, Trịnh Bình lắc đầu: "Loại kiện tụng kiểu này không nhanh thế đâu, công ty lớn như vậy nhưng không thể nói đảo là đảo, phải xem quan hệ rộng cỡ nào, nhưng lần này ầm ĩ đến độ cả dư luận xôn xao, người dân đều đang nhìn chằm chằm, có quan hệ cũng vô dụng."
Tuy rằng Trịnh Hải Dương đoán được thị trường sản phẩm sức khỏe chắc chắn sẽ tèo nhưng không ngờ vở kịch này lại đặc sắc đến vậy, thế mà còn dính đến mạng người? Điều này khiến cậu đặt ra câu hỏi về tất cả các sản phẩm sức khỏe hiện có trên thị trường, thử nghĩ mà xem, nếu cậu là người tiêu thụ lại có thứ gì đó liên quan đến mạng người thì cả đời này cậu cũng không muốn lại đụng vào nữa.
Trịnh Hải Dương còn muốn hỏi thêm mấy câu nhưng Trịnh Bình không có sức lực cũng không có tâm tình trả lời, ở thời khắc mấu chốt này mà không ổn định được dịch Nguyên Sinh, thì tập đoàn cơ bản cũng đóng cửa theo đi là vừa, gà rán và đồ dùng hằng ngày khẳng định không níu được tài chính tập đoàn.

Huống chi trước hè đã chuẩn bị tung sản phẩm mới ra thị trường, nhưng hiện tại làm như vậy sẽ không được, vì nếu tung lô sản phẩm mới ra sẽ tạo áp lực cho sản phẩm còn tồn kho, chưa kể lúc này ngân hàng chưa chắc sẽ cho vay.
Hiện tại đúng là dậu đổ bìm leo, hết quang phục giờ lại đến sản phẩm sức khỏe, ai cũng không biết phía sau còn việc gì nữa.
Mà mấy hôm trước lại nhận được điện thoại nói sắp kiểm tra sản phẩm của họ, Trịnh Bình đương nhiên không lo lắng dịch Nguyên Sinh xảy ra vấn đề gì, ngay từ đầu hắn đã để việc dược hiệu lên đầu, nhưng mà cái này cũng vô dụng thôi, cho dù nhà nước có điều tra rõ ràng thì thế nào, thị trường nay đã héo rũ căn bản không ai thèm mua, tập đoàn vẫn tèo thôi.

Hàn Trị Quân để hắn lo liệu việc kiểm tra lần này, trước tiếp đãi người kiểm tra đã, chỉ cần dịch Nguyên Sinh đủ tư cách lập tức không thành vấn đề, bọn họ sẽ qua cửa này.
Trịnh Bình sâu sắc thở dài một hơi, dịch Nguyên Sinh là một tay hắn làm, bây giờ lại rơi vào tình trạng này thật khiến hắn bực bội bứt rứt, ban đầu hắn bỏ ra bao nhiêu công sức để làm ra sản phẩm này.

Có thể nói dịch Nguyên Sinh như đứa con tinh thần của hắn, hắn thậm chí còn chưa bỏ bao nhiêu công sức cho con trai Dương Dương nhưng lại dồn hết tâm huyết vào đây, hắn gần như đã thấy ngõ cục trước mắt mình.
Trong lòng Trịnh Bình mơ hồ cảm thấy, có lẽ cuối năm nay là kết thúc của dịch Nguyên Sinh.
Không chỉ có Trịnh Bình, hiện tại cả bộ phận sản phẩm sức khỏe của công ty đều loạn cào cào cả lên, nếu dịch Nguyên Sinh không vượt qua được thì tất cả bọn họ đều phải thất nghiệp!
Vì thế Trịnh Bình vội vàng đón tiếp việc kiểm tra, lại phải tìm biện pháp ổn định nhân tâm.
Mà lúc này Trịnh Hải Dương lại lần nữa lấy một phong thái mà Trịnh Bình chưa từng thấy đề xuất cho hắn một ý kiến.
Trịnh Hải Dương đưa toàn bộ bản kế hoạch viết tay cho ba mình, nghiêm túc bàn bạc về nó: "Hiện tại dùng mắt cũng thấy được thị trường sản phẩm sức khỏe tuột dốc không phanh, con cảm thấy bây giờ chúng ta phải lợi dụng đợt kiểm tra lần này để tất cả mọi người nhìn thấy dịch Đuôi Thảo Nguyên Sinh của chúng ta tuyệt đối không có vấn đề."
Trịnh Bình đã được thấy qua năng lực của con mình, nghe xong lời này, nhíu mày: "Lợi dụng kiểm tra? Là sao?"
Trịnh Hải Dương nghiêm túc nói: "Ba cũng nói qua dịch Nguyên Sinh của chúng ta tuyệt đối không có vấn đề, đúng không? Hơn nữa chắc chắc có công hiệu đúng không? Những thứ này ba đã nói qua với con, đến bây giờ ba vẫn chắc chắn chứ?"
Trịnh Bình gật đầu: "Đương nhiên, ba còn có ý định để xuất khẩu cơ mà."
Trịnh Hải Dương: "Thế thì tốt, chỉ cần có thể đảm bảo dịch Nguyên Sinh không thành vấn đề là được.

Không phải chuyên gia kiểm tra sắp đến sao? Lần này chúng ta dứt khoát mời đài truyền hình Bắc Kinh tới, còn mời thêm phóng viên báo chí đến.

Giống như phim tài liệu làm đầy đủ cả nhà máy lẫn phân xưởng qui trình và công nhân, để họ quay lại hết! Toàn bộ quá trình kiểm tra cũng quay lại rồi đưa lên bản tin! Hãy để cho tất cả các người tiêu dùng biết sản phẩm của chúng ta được làm ra như thế nào!"
Trịnh Bình nghe con trai nói, như mở ra một thế giới mới, đây là một biện pháp mà hắn chưa từng nghĩ tới, để phóng viên xuống phân xưởng? Để quy trình kiểm tra bày ra trước mắt mọi người? Dùng phương thức này để chứng minh cho mọi người?
Trịnh Hải Dương kiên định mà nhìn Trịnh Bình, "Cho nên lúc trước con mới hỏi dịch Nguyên Sinh có vấn đề hay không.

Chỉ cần không có vấn đề, chúng ta hoàn toàn có thể làm như vậy, chúng ta thậm chí có thể tổ chức một cuộc hợp báo, mời phóng viên tới ở trước màn ảnh bày tỏ lòng thành cùng quyết tâm, lại hứa hẹn với mọi ngươi sản phẩm của chúng ta hoàn toàn bổ dưỡng.

Chúng ta ở trước mặt truyền thông uống dịch Nguyên Sinh, lại mời vài người lớn tuổi dạ dày không ổn định đã uống sản phẩm của chúng ta để phỏng vấn."
Không sợ bóng gió! Trịnh Hải Dương đã sớm nghĩ đến thị trường sản phẩm sức khỏe sắp phải sụp, chi bằng mượn Đông Phong (*), làm cho Nhất Dương độc chiếm thị trường, cậu đã nghĩ kỹ rồi chỉ cần đến lúc quay chụp sản xuất tại nhà xưởng cùng quá trình kiểm tra đo lường được phát, ngay sau đó cậu sẽ phát quảng cáo để oanh tạc cả nước.
(*) Trích từ vạn sự trù bị chỉ thiếu Đông Phong = Mọi việc đều đã được chuẩn bị chỉ thiếu nhân tố cuối cùng.
Dịch Nguyên Sinh sẽ không bị 'hàng giả' và 'mạng người' kéo xuống nước, nói một câu không dễ nghe Trịnh Hải Dương còn nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của, tiện tay đạp luôn các nhãn hàng khác một cái.
Nhất Dương có thể công khai quá trình với dây chuyền sản xuất của dịch Nguyên Sinh, chỉ là một khi làm như vậy lập tức sẽ vả bôm bốp vào mặt những công ty khác, đặc biệt những đối thủ đang cạnh tranh, Nhất Dương dám lộ họ dám sao? Dám không?! Bọn không dám nhưng Nhất Dương lại dám, xui xẻ chính là bọn họ.
Nhất Dương nếu làm lại còn thành công đã nói lên người làm chủ bọn họ vô cùng có tâm, đã thế lại còn chấn chỉnh lại thị trường sản phẩm sức khỏe.

Có đôi khi một ngành công nghiệp đã đến một giai đoạn nhất định thì cần phải được thanh lọc, như vậy đối với toàn ngành đều có lợi, không cần phải lo lắng về việc bị kéo xuống hố shit.
Trịnh Hải Dương lo rằng ba cậu không muốn đi con đường này, dù sao thì sẽ luôn có chút bị rót mật trong ngành, đôi khi làm vài việc khác người sẽ bị phản cảm và lên án, Trịnh Hải Dương cũng biết Trịnh Bình hoài nghi cái gì, vì thế nói: "Nếu làm như vậy, sẽ đưa vài công ty khác vào chỗ chết, thế rồi sẽ có công ty khác noi theo nhóm đó sẽ đứng cùng chiến tuyến với chúng ta.

Ba ơi, hiện tại không thể suy xét đến vấn đề khác, nếu ba cho rằng vụ 'hàng giả' và 'án mạng' sẽ kéo mọi người trong ngành xuống nước thì phải lập tức đứng lên chứng minh sự trong sạch của mình.

Thương trường mà, nếu chúng ta không làm như vậy, ba xem sau vụ gà rán thì có bao nhiêu cửa hiệu ăn theo chúng ta? Chúng ta không làm, ba chờ đi, khẳng định sẽ có công ty làm như vậy."
Trịnh Bình còn đang xem bản kế hoạch của Trịnh Hải Dương xem đến thật nghiêm túc, nhưng vẫn nghe thấy ý kiến của con trai, hiện tại thì hắn chẳng dám xem thường con trai nữa rồi, ánh mắt kiên định biểu tình tàn nhẫn, đây là thứ mà một đứa con nít mười mấy tuổi có hả?! Con nít quỷ thì có!
(Uyên: Con nít này sống hơi lâu năm chút ấy mà.

(`▽'))
Trịnh Bình không hé răng, hiểu nhiên là còn đang suy nghĩ những câu hỏi có chiều sâu, Trịnh Hải Dương hiểu được đạo lý 'người trong cuộc', cũng hiểu ba cậu có nhiều điều cố kỵ, viết kế hoạch ra giấy là một chuyện, chân chính làm ra hành động là một việc khác.

Nhưng là Trịnh Hải Dương sẽ không để ba cậu co đầu rút đuôi đâu, cậu ngồi bên cạnh nói không ngừng, buộc Trịnh Bình thấy được đây là biện pháp duy nhất cứu vớt được dịch Nguyên Sinh, cậu thậm chí còn nói: "Ba có biết con học ở trường như thế nào không? Không phân theo lớp cũng không phân theo tuổi tác, nhưng chúng con có một cái thư viện lớn, loại tài liệu nào cũng có, nếu tìm không thấy thì chắc chắn là do bản thân tìm không thấy chứ không có việc không có, toàn bộ thư viện chỉ có vài cái bàn ghế còn lại ngoại trừ sách thì chính là sách, qua 2 tháng liền buộc bản thân phải học, nếu không tự khai quật các tiềm năng của bản thân, những thứ như trí lực với sở thích đều không quan trọng, chỉ có thể thúc bản thân, mỗi ngày đều dành thời gian với những người như thế này.

Tôn chỉ của trường học là 'không có học sinh không học được, tự ép bản thân là được.'"
"Ba, mọi chuyện đến bước này rồi ai cũng đâu ngờ sẽ bị hai vụ kiện hại đến thế này, chúng ta mà không đứng lên chứng minh trong sạch, kẻ xui xẻo kế tiếp chính là chúng ta."
Trịnh Bình nâng mắt, đôi mắt đo đỏ do tăng ca nhiều ngày nay lại do bản kế hoạch và hiện thực tàn khốc của con trai mà trở nên đỏ bừng, hắn nói với Trịnh Hải Dương: "Ba phải thảo luận với chú Hàn và chú Lâm của con rồi mới kết luận được."
Tại nhà Lâm Quân, ba người chụm đầu vào thảo luận về tính khả thi trong kế hoạch của Trịnh Hải Dương, Lâm Quân thiếu điều quỳ luôn, hắn thậm chí phải thừa nhận đúng là 'Trường Giang sóng sau đè sóng trước', có lẽ sau thiên niên kỷ này sẽ là thời đại của con cháu.
Hàn Trị Quân nghiêm túc nhìn nhìn, nghĩ nghĩ, gật đầu nói: "Biện pháp này của Dương Dương không phải không được, tôi thấy khá ổn, nhà máy dây chuyền của chúng ta vốn dĩ là sản xuất vô trùng, tất cả đều là máy móc, công nhân đứng phía sau bản điều khiển cách kính, quay lại hoàn toàn không thành vấn đề.

Đến lúc đó tin tức phát ra người tiêu dùng sẽ cảm thấy chúng ta 'chẳng hôi tanh mùi bùn'! Là sản phẩm đáng tin cậy.
Lâm Quân nhìn nhìn phần quảng cáo, xem xong phụt cười, chỉ cảm khái, "Trịnh Nhị à, cái đầu của con trai anh đúng là không thể xem thường, bên trong chứa cái gì thế không biết? Đây là cái gì? Là quảng cáo sao?" Tiếp theo lại đọc một đoạn "Hiệp hội dinh dưỡng Trung Quốc và lão sư XXX trung y liên tịch đề cử dịch Đuôi Thảo Nguyên Sinh...!Còn có, cái này, quả thực!" Dừng một chút lại đọc: "Chân thành cảm ơn những người tiêu dùng đã cùng đồng hành với dịch Đuôi Thảo Nguyên Sinh, công ty do có quá nhiều khách hàng yêu mến, dẫn đến sự việc thiếu hụt nguồn hàng để cung ứng cho quý khách, hiện tại nhờ sự đồng lòng nhất ý của mọi người trong công ty, chúng tôi sẽ giảm giá 20%.

Hy vọng đến lúc đó có thể thỏa mãn nhu cầu người tiêu dùng, sẽ không lại xuất hiện sự kiện dẫm đạp."
Lâm Quân đọc xong cười ẻ, Hàn Trị Quân cùng Trịnh Bình nghe xong cũng cười.

Chỉ có điều bọn họ không hiểu loại hình thức quảng cáo mới mẻ này, gọi là 'Mềm văn' – nhìn qua thì không giống quảng cáo, chỉ như thông báo bình thường.
Lâm Quân giơ tay búng búng tờ giấy, gật gật đầu nói: "Biện pháp này không tồi, trở về nhớ hỏi con trai anh, còn có cái quảng cáo nào loại này không, để cho bộ phận quảng cáo của chúng ta làm theo cái này, lần này tam đoàn muốn sụp, Nhất Dương của chúng ta cũng không thể sụp theo được."
Kế hoạch của Trịnh Hải Dương được tiếp nhận, Hàn Trị Quân về nhà chạy sang khen Trịnh Hải Dương quá chừng, khi ăn cơm nhịn không được cảm khái: "Hiện tại không thể xem thường Dương Dương mà, lần này công ty vượt qua được, về sau Dương Dương tiếp nhận công ty là cái chắc", Trần Linh Linh ở bên cạnh phụ họa: "Đúng vậy, lần này xuất ngoại đúng là không giống như trước nữa rồi, anh nói xem chúng ta có nên đưa Hàn Nhất xuất ngoại luôn không?"
Hàn Trị Quân và Trần Linh Linh nói chuyên ngoài phòng khách, cửa phòng Hàn Nhất cùng đang đóng, kết quả Trần Linh Linh vừa nói xong, cửa phòng Hàn Nhất lập tức bật mở, nhóc đưa đầu ra, nói: "Mẹ con muốn thi đại học! Không ra nước ngoài!"
Trần Linh Linh chặn đầu: "Được được được, không đi."
Hàn Nhất lại rúc đầu về đóng cửa phòng.
Mọi thứ đều được dựa theo kế hoạch của Trịnh Hải Dương, nhưng chỉ có mình Trịnh Hải Dương biết được, mọi chuyện thuận lợi như vậy kế hoạch của cậu chỉ đóng một phần nhỏ, càng quan trọng là do dịch Nguyên Sinh là một sản phẩm sức khỏe chân chính.
Lâm Quân lập tức liên hệ đài truyền hình cùng vài phóng viên quen biết, dạo gần đây Trịnh Bình cũng tự mình xuống nhà xưởng chỉ đạo, đến ngày hôm đó, mọi người mặc áo blouse trắng đi vào xưởng.
Trịnh Bình - Hàn Trị Quân - Lâm Quân, ba ông chủ lớn đều đến, thậm chí Hàn Đình Đình cùng đến áp trận, người phụ trách kế hoạch quang phục trong truyền thuyết – Hồ Chí Văn cũng bị Trịnh Hải Dương kéo đến, theo ý nghĩ của cậu là hiện trường càng nhiều 'chuyên gia', 'người có phân lượng' càng tốt, càng có vẻ như sản phẩm của họ thuộc chất lượng công nghệ cạo.
Hôm nay Trịnh Bình còn mang kính mắt, bộ dạng lịch sự văn nhã, đưa một đống người tham quan đến khu nhà xưởng, sạch sẽ trong mọi ngóc ngách, công nhân nào cũng mặc quần áo lao động gọn gàng, khi đến bàn điều khiển đứng sau tấm kính quay lại phân xưởng vô trùng, có thể rành mạch quay lại quy trình sản xuất.

Cuối cùng chuyên gia lấy ra chiếc hộp giấy chứa đầy sản phẩm của họ, để đơn vị kiểm tra mang về phòng thí nghiệm kiểm tra đo lường, mà từ đầu đến cuối, máy quay đều đi theo không tách ra dù chỉ nửa giây.
Kết quả kiểm tra chỉ mấy ngày đã có, Trịnh Bình lại mang người đến quay chụp lại, người phụ trách kiểm tra điềm đạm cười trước màn ảnh nói: "Dịch Nguyên Sinh không có vấn đề, công ty có lương tâm, sản phẩm có lương tâm."
Rất mau, tin tức liền lên TV và báo chí, dưới ánh mắt kinh ngạc của mọi người 'dịch Đuôi Thảo Nguyên Sinh' cứ như vậy dưới cái bãi nước đục này, chẳng những show hết quy trình sản xuất cho mọi người xem, còn trở thành 'sản phẩm có lương tâm' trong miệng chuyên gia.
Đưa tin cùng ngày hôm đó, trên báo đồng thời xuất hiện bài thông báo 'mềm văn', đưa tin khuyến mãi để dòng chữ to --- chuyên gia chứng thực, sản phẩm sức khỏe lương tâm.
Không chỉ như thế, vài ngày sau, Trịnh Bình mua vài tờ báo để họ không ngừng oanh tạc cái 'mềm văn' đó, trong thời điểm hai vụ kiện tụng kia còn đang nước sôi lửa bỏng lại có 'sản phẩm lương tâm cuối cùng trong ngành sản phẩm sức khỏe', nhờ câu từ quảng cáo thế này mà dịch Nguyên Sinh lập tức có danh hiệu sản phẩm lương tâm, Trịnh Hải Dương và tập đoàn không ngừng làm ra các hình thức quảng cáo đánh vào người tiêu dùng để họ được mở rộng tầm mắt thế nào là 'sản phẩm sức khỏe có lương tâm'.
Nếu tháng 4 hot nhất là hàng giả và mạng người kéo toàn bộ ngành sản phẩm sức khỏe xuống hố cứt (*), vậy sự kiện sản phẩm lương tâm là một ngôi sao rọi sáng.

Những công ty trì trệ không tìm được lối thoát lập tức thấy được ánh sáng, các công ty sôi nổi làm theo, công ty nào không có lộ qui trình cũng đăng giấy kiểm tra lên.

(*) raw nguyên ý tác giả nha.
Trước kia Trịnh Hải Dương đề nghị làm một cuộc họp báo, trước mặt công chúng thể hiện quyết tâm với lòng thành.

Bây giờ thì tốt rồi, rất nhiều công ty ở Bắc Kinh đều làm theo, Trịnh Bình lập tức lôi kéo ông chủ của các công ty đó đứng cùng chiến tuyến, mở một cái 'hội nghị ngành', các thành viên cao tầng đều có mặt, lại mời phóng viên tin tức có tên tuổi, cùng đứng trước máy quay tự tay mở niêm phong sản phẩm của bản thân.

Cầm sản phẩm bảo vệ sức khỏe mà cứ như sâm panh không bằng, nhìn thẳng vào máy quay một cách 'dũng cảm lại táo bạo' rồi một hơi cạn sạch.
Một trận này nguyên bản 'dịch Đuôi Thảo Nguyên Sinh' tự cứu lấy bản thân, thế mà bằng một cách thần kỳ nào đó mà Trịnh Hải Dương cũng không hiểu được lại thành cứu luôn cả ngành.

Mấy ông chủ của các công ty lại như lính chuẩn bị ra chiến trường, nào là hứa hẹn chất lượng, cam kết trong sạch, trách nhiệm quyết tâm, khẩu hiệu 'dân tộc quyết tâm' lại được xào lên trở thành một đề tài cho công chúng.

Một thị trường cơ bản cực kì ảm đạm, không khởi sắc dưới sự hứa hẹn và quyết tâm của toàn ngành nay lại hồi phục.
Tháng 6, Hàn Nhất hoàn thành kỳ thi đại học, dịch Nguyên Sinh hồi sinh thành công, chẳng những tự cứu mà doanh số bán hàng lại tăng trưởng đột biến, cái quảng cáo mềm văn kia cho hiệu quả vượt ngoài dự kiến, người tiêu dùng có vẻ dính loại hình quảng cáo thế này.

Đương nhiên mấu chốt chính là dịch Nguyên Sinh đã xuất hiện được vài năm, ban đầu được coi như một sản phẩm chơi chơi thôi, được nhiều người ưa thích, qua một thời gian nhiều người hấp thụ thượng vàng hạ cám các loại đồ ăn, số người bụng dạ kém cũng tăng lên rồi.
Khi Trịnh Hải Dương rảnh rỗi cũng sẽ uống một lọ sữa chua, dù sao thì cũng tốt cho dạ dày.
Hàn Nhất ở tỉnh thành thi xong liền gấp gáp chạy về, mỗi ngày ở nhà xé giấy vở chơi, có vài quyển không nỡ xé, lập tức chọn mấy môn vô dụng xé, xé đến trong nhà toàn giấy.
(Vũ: Phí thế, đem bán ve chai cũng được mà =w=)
Nhóc hiện tại không cần phải học bài nữa, nên thường đi theo Trịnh Hải Dương đến chỗ Lâm Quân chơi.
Gần đây Lâm Yến cũng không đi làm, việc của cậu ta đều bị bộ phận quảng cáo tiếp nhận, ở nhà nhàn hạ được một lúc, trong lúc vô tình cậu ta nghe được bạn bè nói có một bộ phim đang thiếu nam chính, rảnh rỗi cũng đi thử vai, xong nhận được điện thoại, nói là được nhận, chuẩn bị đi gặp đạo diễn và biên kịch.
Trịnh Hải Dương nhớ rõ ràng, đời trước Lâm Yến là một đại minh tinh, chỉ là đời này cậu với Lâm Quân trong lúc vô tình đã kéo quá nhiều người ra khỏi nhân sinh quỹ đạo vốn có, cậu nghĩ Lâm Yến cũng thế, không ngờ rằng Lâm Yến rốt cuộc cũng tiếp tục bước trên con đường diễn xuất.
Cậu thuận miệng hỏi: "Phim gì thế? Anh diễn vai gì?"
Lâm Yến nói: 'Cổ trang, tác giả người Đài Loan, diễn một vị a ca triều Thanh."
Trịnh Hải Dương: "........." Cậu mở to mắt, không thể tưởng tượng, đó là bộ phim về sau sẽ nổi đại gian nam bắc, mấy chục tập phim truyền hình XX vô cùng ăn khách đó sao? Mợ! Quả nhiên Lâm Yến được tổ nghề độ, không nổi không được mà!
(Vũ: Hoàn Châu cách cách đó mấy chế >w.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui