Ra tới VT, tao vào ngay khách sạn đầu cái bùng binh to to đầu Vũng Tàu ấy, một ks nhỏ nhưng có vẻ tốt.
- Lấy cho con 2 phòng ạ.
- Lấy 1 phòng thôi anh, 2 phòng làm gì cho tốn
- ...
- Bạn gái nói thế thì lấy 1 phòng đi, còn phân vân à - Lão chủ ks nhìn tao cười cười
- Dạ vậy lấy con 1 phòng 2 giường nhé. Chắc bọn con ở lại vài ngày đấy
Tao và em lên phòng, việc đầu tiên là lấy đt ra gọi đt nhờ thằng bạn điểm danh giùm vài hôm. Kêu nó gửi vào ATM mượn ít tiền, rồi gọi đt cho cô chủ shop hoa:
- Em cho anh nghỉ vài hôm nhé, anh vừa đưa cái Thụy ra VT. Không biết Thụy bị sao.
- Vâng, không sao đâu, anh lo cho Thụy đi, cấm không ăn hiếp nó đó nha
- Nó không ăn hiếp anh thì thôi, hjhj, thế nhé, anh cúp máy đây.
Quay sang thấy em đã ngủ lúc nào rồi. Trông em hiền lành thế... tao cũng đi tắm rồi leo lên giường bên kia nằm, lâu lâu quay qua nhìn em, muốn qua nằm cạnh em mà lại sợ...Nằm được một lúc sực nhớ ra chưa ăn uống gì cả, 7h tối nữa rồi chứ. Qua lay nhẹ em dậy:
- Thụy à, dậy đi ăn đi em, muộn rồi
- A, mấy giờ rồi anh, chở em lên trường nào, nay nhóm em thuyết trình đấy
- Thuyết cái gì nữa, đang ở VT rồi.
- AAAAAAAAAA, em quên, hj, đi ăn đi anh, thèm đồ biển ghê.
- *Ngơ ngác* *Bị lôi đi*
Em lạ thật, không thể tin được cách đây ít lâu em như người không hề có sức sống. Biển về đêm thật đẹp, thêm mấy con mực tươi nướng, ốc xào, nướng.. chu choa, đúng là bao nhiêu lo toan căng thẳng đều bay theo gió ra biển hết cả. Sau khi 2 đứa ăn no căng, lết ra bãi biền ngồi. Một nhóm dã ngoại đang đốt lửa trại gần đó, có đàn hát vui vẻ, mấy nhóc tì chạy lòng vòng trên bãi cát kiếm bắt mấy con dã tràng về đêm... bình yên đến lạ.
- Tâm trạng sao rồi Thụy, kể cho anh nghe có chuyện gì được chưa nào?
- Dạ..