CHÁP 11
Không Bướng Nữa..!!!
Hôm nay vào trường , vừa đặc chiếc cặp xuống là nó đã phóng bìm bịp ra ngòai tay mang theo vật gì đó. Phương cũng chẳng còn tâm trạng nào để ý đến nó, việc nhà cửa lẫn cả việc phải kiếm việc làm ở đâu, cộng thêm đôi lúc tên Tuấn lại xuất hiện trong não , khiến cho nhỏ đã rối rồi nay còn bấn lọan thêm. Nằm dài ra ôm trọn cái bàn vào người , Phương không muốn nghĩ tới việc gì nữa (đồng nghĩa zzz...z.z..zzz …).
Sau khi, rời khỏi lớp nó lại bước đến căn phòng nơi mà lần cuối cùng nó gặp hắn. Nhìn quanh mọi thứ một lúc
…………………tạch..tạch !
Một giọt ,hai giọt, nó bất ngờ đưa tay lên sờ lấy mặt mình, nó khóc sao. Đột nhiên không chịu nổi nữa, không kiếm chế được nữa nó khóc oà lên. Phải rồi, hắn đã xa nó được đúng một tuần , và cứ thế nó đã mang đi - mang về chiếc áo không biết bao nhiêu lần, cảm thấy nhứt nhói trong tim , nó không thở được.Nhớ hắn bít nhường nào . Nó yêu hắn mất rồi, nhận ra được hành động ngu ngốc của mình. Chiếc áo chỉ là cái cớ, thật ra điều nó muốn là được nhìn thấy hắn, buôn xuôi, nó chịu thua.
Sẽ không bướng bĩnh nữa , đúng vậy nó thú nhận nó yêu hắn mất rồi. Tay cầm chiếc áo siết chặt vào lòng , cứ như thế nó cuối mặt xuống khóc không ngừng ……
Bỗng….
……………
“ Em yêu tôi rồi sao ?”- một vòng tay xuất hiện tứ phía sau, ôm chầm lấy nó.
Nó hỏang hốt , tim như đứng lại. Thấy người nó rung bần bật lên vì khóc , tim hắn nhói theo. Suốt một tuần không gặp, hắn nhớ nó điên cuồng. Dời tay xuống eo nó , siết chặt lại hắn nghiêng đầu hôn vào cổ nó.
“Em làm tôi điên lên đấy…Nghi!”
Chợt nó xoay người xô mạnh hắn ra, Rầm….
Ngã người xuống đập lưng vào tường , hắn nghĩ bước tiếp theo chắc hắn sẽ lãnh vài trận đòn của nó.
Nhưng điều này hòan tòan nằm ngòai dự kiến của hắn. Nó đè hắn xuống , ngồi cả vào người hắn, tay siết chặt cổ áo , kéo lại. Nó hôn hắn một cách thật mãnh liệt ( trời chủ động luôn ). Sững sờ trước hành động của nó, hắn bất động vài giây nhưng sau đó đưa hai tay lên, hắn ghì chặt đầu nó vào.
Được một lúc lại đẩy hắn ra, gương mặt nó đỏ lên vì giận , điên tiết lên , nó quát –
“ TÊN KHỐN…. SAO KHÔNG CHẾT KHUẤT LUÔN ĐI, VỀ ĐÂY CHI HẢ..”
“ RỐT CUỘC, LÀ ĐI ĐÂU HẢ, ĐI ĐÂU….?”- giẫy lia lịa cổ áo Phong.
“ĐỊNH CHƠI TRỐN TÌM ÀH, HAY MUỐN BIẾN NGƯỜI TA THÀNH KẺ NGỐC”- hai tay đánh xối xả vào lòng hắn.
“ĐỒ TỒI ,tại sao lại đối xử với tôi như thế, sao anh tàn nhẫn thế….”- mắt lại trào nước mắt ra,khóc nức nở, gương mặt chín đỏ như gất vì hầu như bao nhiu máu cũng đều dồn hết lên trên.
Hắn không hề trả lời chỉ ngồi im nhìn nó, từng hành động của nó nữa khiến hắn vui nhưng cũng nữa khiến hắn nhói. Vui vì bây giờ hắn đã thấy trọn con tim nó, nhói vì thấy nước mắt trào ra trên gương mặt xinh xắn ấy. Phút chốc ,hắn đưa tay lên kéo nó sát vào, nhẹ nhàng hôn lên những giọt nước mắt đó. Hôn lên trán, hắn chuyển xuống mũi, rồi má , sau đó là hắn tiếng gần vào môi nó. Không hề phản kháng lại, những hành động ân cần nhẹ nhàng đó đã làm nó chấp nhận hắn. …..
Chấp nhận nụ hôn của hắn. Chẳng như lần trước, không cần chờ hắn dùng biện pháp mạnh , nó nhẹ nhàng tự hé mở ,để hắn đưa lưỡi vào cứ thế mà…….. 5 phút sau..-
“ Này sao em cứ như sát chết vậy”- Hắn châu mày , giận dỗi, nhưng tay vẫn ôm chặt gương mặt nó.
Đang “phê” (^^)! bỗng nhiên bị hắn giật ra, nó quạt quọ –
“Làm cái gì thế.?”
Đột nhiên hắn cưởi mỉm lên, hắn yêu cái vẻ mặt của nó lúc này quá , dù nổi quạt nhưng chỉ khiến nó càng đáng yêu thêm, chợt hắn nghiêm mặt lại –
“ Hôn gì mà dỡ tệ!”
Bị phán một câu xanh rờn, chạm trúng lòng tự ái của nó , tức khí – “ Thế nào mới là “xịn” hả ? đồ chản….”
Chưa dứt câu thì bị hắn cướp lời , kéo lại tiếp tục hành xỬ -“ Thế này này…!”
Dười tay xuống ôm chặt eo nó, hắn hôn thật âu yếm, lại lần nữa hắn đưa lưỡi vào, lúc đẩy lưỡi nó lên - sau lại ấn xuống. Điều đó gần như khiến cả người nó tê dại, chẳng khác nào bị điện giật, chợt hắn ghé sát tay nó –
“ lại xem nào”
Sau đó hắn lại quấn lấy môi nó , như điều hắn vừa nói, không còn thụ động nữa nó cũng nhè nhẹ đặt lưỡi mình vào miệng hắn, cứ thế nó từ đầu tới cuối…… lại 5 phút sau.
Hắn bất chợt đẩy đầu nó ra , đang “phê” chập hai tự dưng bị phá đám, tức lên tới đỉnh.
Nó hét –“ MUỐN CHẾT HẢ”
Nhìn thái độ của nó lúc này , hắn không chịu nổi nữa cười phát lên –
“ Ha..ha…ha…..”……………………..- nghiêm mặt tập hai –
“ Xé nháp giờ thì “thật đấy” - Hôn lên trán nó sau đó chuyển xuống môi. Mỉm cười hạnh phúc nó đón lấy nụ hôn ấy.
Lần này không còn giống lúc nãy nữa , mà cả hai cùng chủ động, đưa lưỡi vào - cuống lấy nhau. Nó cảm giác được , cổ họng nó đang nuốt dần dần chất lỏng từ miệng hắn đưa vào (tất nhiên hắn cũng thế), lúc đầu cảm giác hơi ngường ngượng khó chịu nhưng sau đó dần dần nó cũng quen được và cảm thấy “nghiệng” thì đúng hơn. Lần này nó lại thành người mãnh liệt hơn đấy chứ.
Sau một khỏang thời gian lâu thật lâu (ẶC hôn gì mà khiếp thế !!). Tay hắn đột nhiên kéo cơ thể nó sát lại , để người nó ngồi trọn vào lòng hắn. Tình trạng hiện nay, hắn ngồi tựa lưng vào tường , nó cũng ngồi, nhưng lại ngồi đối diện ,phía trên chân hắn, rất rất sát- cả ngực, thân thể nó cũng dựa vào lòng ngực hắn. Tay hắn lại di chuyển xuống vùng mông nó, đẩy sát vào, khiến nó cảm nhận được có vật gì đó cưng cứng chạm vào chỗ ấy của nó. Giật mình , nó cắn nhẹ lưỡi hắn, khiến hắn phải rút ra, nhăn nhó vì đau “thật”.
Hỏang hốt nó – “ Tại…tại…i..” - muốn nói mà cũng hông dám nói, xấu hổ , đỏ cả mặt lên.
Không kịp để nó giải thích , hắn đột ngột ngồi hẳng lên , đẩy nó qua một bên rồi đè xuống –
“Đến giờ phạt rồi”
nghĩ mung lung trong đầu , nó ngạc nhiên vì hắn hành động quá nhanh.
Không chờ nó muốn hay không , hắn dùng tay tháo toan cả các nút áo nó. Như những lần khác nó dùng dằng chống cự, tựa hai khủy tay xuống, ép sát cơ thể mình vào người nó, hắn nghiên xuống thì thầm -
“ Anh Yêu Em ”
Ba từ ấy khiến tim nó ngừng đập, mà không đúng ,phải nói là ngừng đập vài giây sau đó lại đập mạnh liên hồi , nhanh và mạnh đến độ khiến nó sợ rằng hắn sẽ nghe thấy ( muộn rồi em ơi!) . Dùng lưỡi mình , hắn lướt nhẹ vành tai nó –
“Nghe thấy rồi đấy”
Mặt nó đỏ ửng . Hắn lại hôn nó, tay khéo nhẹ lớp vải che lên làn da trắng mịn ấy ra, đặt vào cổ nó một nụ hôn , từ từ hắn di chuyển xuống ngực, tay kia lòng sau lưng nó nâng lên , tháo ra ( Tự hiểu, tự hiểu ). Chợt nó giật mình giữ chặt lại cái áo lót đáng thương của mình, nhưng không kịp nữa rồi công nhận hắn nhanh tay thiệt (chuyên nghiệp có khác ). Dang cả hai tay nó ra, hắn hôn lên ngực. Dường như giờ đây cả người hắn chạm vào thân thể nó , “thật ấm “ (áo hắn lột rồi còn đâu) , nhận được hơi ấm từ da hắn toả ra , như chết lịm- tòan thân nó tê cứng. Ngậm vật hồng hồng đo đỏ trên bầu ngực trắng ấy , hắn dùng lưỡi chạm vào nó, nút lấy.., chốc sau lại cắn nhẹ khiến cả cơ thể nó như muốn gồng lên co lại. Cảm giác sờ sợ xuất hiện, nó không chịu không chịu, dùng hết sức xoay người úp lại hai tay che kín ngực.
Hắn không tỏ ra ngạc nhiên , còn tiếng tới hôn lên sống lưng , đôi vai nhỏ bé ấy, nó thì cứ co ro cúm rúm, gồng người chặc.
Gần như khỏang cách cả tuần không gần nó , khiến hắn không tự chủ được. Đưa tay nhẹ vào trong bụng nó ,hắn ôm sát vô người, khiến nó cảm nhận được cái nóng từ đôi vai to rắn chắc ấy qua tấm lưng bé nhỏ của nó , không ở yên đó , hắn lại dơi` xuống dưới, đưa cả tay vào lớp váy nó. Thật nhẹ , tay hắn tiến vào trong chiếc quần nhỏ của nó ,lướt trên vật mềm mại ấy, hắn khẽ đưa ngón tay vào ấn. Làm nó phải thốt ra –
“ Ah..h…”
Thế đấy thế đấy, hắn nghịch ngợm trong đó được một lúc , chợt hắn rút tay ra, dùng sức xoay người nó lại, lúc này nó sợ chết día không thốt ra được tiếng nào. Mắt cứ nhắm tịch lại , thấy thế hắn thủ thỉ vào tai nó –
“ Sao vậy ? nhìn anh nào !” Nó vẫn lắc đầu không chịu, gương mặt nó giờ còn quyến rủ hắn thêm, đôi má đo đỏ, chân mày châu lại nhìn yêu không siết. Không bỏ cuộc hắn –
“Đừng làm thế, em đang quyến rủ anh đấy àh!”
Chợt nó trừng mắt dậy –“ Khô..n….”
Chưa thốt ra thành tiếng thì hắn đã cuối xuống hôn rồi, lấy tay mình giữ chặc tay nó , hắn hôn rất mãnh liệt.
Dường như nụ hôn của hắn rất lôi cuốn , nó cũng dần thôi không gồng tay nữa. Cảm nhận được thế hắn cũng nới lỏng ra, một tay đưa xuống kéo sợi tia, rùi dần dần cả chiếc váy cũng bước theo. Trên người nó không còn gì cả ngòai chiếc quần nhỏ xinh. Hắn lại thọt tay vào đó ấn rồi rút ra, làm cho nó đầu như muốn nổ tung, cả cơ thể nóng rừng rựt lên.
Ngay lúc nó không đề phòng hắn kéo ra luôn chiếc quần ấy ( Amen ! tiêu thiệt rồi ). Tay không ngừng họat động , nó thì không còn bít làm gì khác ngòai cách dùng tay che miệng mình lại . Dời cơ thể mình , hắn nâng cả hai đùi nó lên, cuối xuống, đưa lưỡi vào đó. Lưỡi hắn vừa chạm vào khiến nó giật thót lên, tay giữ chặt cổ chân nó, hắn vẫn tiếp tục cuộc hành trình “khai hoang miềng đất mới”.
Chợt hắn dừng lại khi nghe …”.. Hic…hic…..hic..k.h.ô.n.g…… t.h.í.c.h , đ.ừ.n.g ….m..à….”
Nhận ra hành động quá trớ của mình hắn ngồi dậy đỡ nó lên theo, để nó tựa vào người hắn, dùng áo mình che cho nó. Ôm chặt nó vào lòng..-
“ Nín đi , đừng khóc…Anh xin lỗi ! ”- cứ như thế , hắn không làm gì nó nữa chỉ ngồi im ôm chặt nó vào, tay vuốt mái tóc nó- đã sớm ẩm ướt vì mồ hôi của hai đứa.
Từ lúc hắn ngừng thì nó cũng bớt sợ, dựa vào lòng hắn , ấm quá, lại cảm thấy an tòan nữa, nó thiếp đi lúc nào không biết . ( Má ơi tội nghiệp thằng nhỏ )
Thấy nó không còn khóc nữa hắn ân cần hỏi – “ Nín rồi àh”
Vâng chỉ ba tiếng và sau đó phát hiện nó đã ngủ, hắn chỉ muốn té ngữa ra –
“ Trời ,ngốc…! em cũng có khiếu hành hạ người khác thế”.
Đúng đấy, lấy đâu ra thằng coi trai nào có thế kềm chế trước người con gái trên thân không còn mãnh áo chứ . Nhưng nhớ đến gương mặt hỏang sợ lúc nãy của nó . “Hắn không dám nữa”.
Sau khi giúp nó mặc hết đồ vào một cách khó khăn thì hắn bế nó lên đưa về nhà .( Hả nhà nào? Nó hay hắn đây!)……………
Tan giờ rồi mà vẫn không thấy nó, Phương cũng chào thua , ra về một mình. Hôm nay là ngày đầu tiên Phương chuyển đến nhà mới, nơi có lẽ bắt đầu một cuộc sống tự do, nhưng……
…………
Lại không được như í muốn, chuyện gì đã xảy ra tại khu Phương ở ….…