CHÁP 32
Chưa Đủ ...!
Tại khu chung cư …..
“ Uhm, uhmmmm,mmmm…….”
“ Sao , em suy nghĩ kĩ chưa?”- Chóng tay lên bàn, thở dài nhìn vô bài giải của nhỏ.
“ Khoan đã, em vẫn chưa xong mà….."- Cắn cây viết mà đắng đo với đáp án của mình, nhỏ hết nghiêng đầu qua bên này, lại nghiêng đầu sang bên khác, chân mày châu lại, phồng phồng má lên…….
Gõ nhịp nhịp tay lên bài, Tuấn gác đầu ngồi chờ quyết định của Phương………………
Chắc trời sập àh ha…! Hôm nay cớ gì mà tên này lại để nhỏ học một cách bất bình thường như vậy nhỉ.
Chả thèm động thủ, chỉ ngồi hướng dẫn rồi chờ xem bài gỉai của nhỏ thôi………….
……Vài phút sau………………….
“ OK ”-
Buông viết xuống, ngước bộ mặt đắc thắng của mình lên……….
Tươi tỉnh hẳn, Tuấn nhanh nhẹ giật lấy bài giải trên tay nhỏ, nhìn một thóang qua…………
“ Vợ anh là số một………..”- Khen nức nở.
Chóng tay vào hông, hứt đầu lên….-
“ Chứ sao nữa….!”
Đột nhiên Tuấn dịnh vào mảnh áo thun trắng dưới hông nhỏ, nắm kéo ngược lên…….
Hành động quá bất ngờ , nhỏ không đỡ kịp, khi hòang hồn thì đã bị tên “yêu râu xanh” này lột sạch áo rồi.
Giật thót tim, Phương đưa hai tay lên che ngực lại….đôi mắt kinh ngạc nhìn Tuấn.-
“ Này, ….anh làm cái gì vậy, sao lại lột đồ em…….”
Cười đểu không tả, vừa nói tay vừa thóat vớ nhỏ ra…..-
“ Học xong rồi, đi tắm thôi, chẳng lẽ để vậy ngủ àh..”
Hồn bay mất xác….
???
“ CÁI GÌ..I…….TẮM….M…M..”
“ Nhanh nào…..”- đẩy người nhỏ ngã ra, tay thoăn thoắt, tháo sợi tia váy của nhỏ, kéo tuột xuống, cả chiếc quần trong cũng không chừa………….
Tên này cứ như người máy, nhỏ không tài nào phản kháng được……..Dở khóc dở cười mà nghĩ…
Quay lại 2 tiếng trước……
……….CẠCH………………..
Bước với dáng vẻ mệt mỏi vô phòng……nhỏ than.
“ Hơi quải chết đi được…..”
“ ỪM , anh cũng mệt quá…”
Trợt mắt ngạc nhiên xoay đầu lại, chớp chớp hỏi….-
“ Ở, anh vô đây chi vậy, phòng anh bên kia mà…”
Gỉa bộ tỏ vẻ mệt mỏi, vì có trách nhiệm cho việc học của nhỏ, Tuấn dựa vào thành cửa, tay vuốt vuốt cái đầu…..-
“ Còn chuyện gì ngòai ôn lý cho em nữa….”
Siễn niễn với câu nói của Tuấn, nhỏ quằn quại người đi….-
“ Cái gì, em mới học về mà, giờ lại học nữa….anh muốn vắc kiệt sức em àh…….”
Chợt Tuấn bước tới gần Phương, gương mặt cười nham hiểm, vòng tay sau eo, đẩy sát người nhỏ vào thân mình, hôn nhanh vào môi , rồi nói………
“ Hay em thích học như bữa trước……..”- vừa dứt lời thì liền cuối xuống , tay vịnh gương mặt Phương lại hôn ngấu nghiếng.
Đỏ cả mặt, nhỏ đẩy người Tuấn ra, quay lưng đi, …..miệng nói vấp….-
“ Học thì học……..” – sau đó đi thẳng vào phòng, thay vì vắc khăn chui vào bồn nhỏ lại vác bàn bưng ra giữa nền gạch. Đặc xuống, rồi ngoan ngoãn ngồi thụp ngay ngắn, tự động lấy hết những gì liên quan đến môn lý.
Xong xui mọi chuyện, ngước đầu lên nhìn Tuấn, nở nụ cười lanh lảnh…..-
“ Chỉ một cái thôi phải không”
“ Ừ ”..- Cười đáp lại, sau đó tiếng gần về phía nhỏ…
Cứ tưởng Tuấn lại ngồi như cái kiểu hôm trứơc chứ, thành ra nhỏ né né người……..Nhưng.ai dè…….tên này lại chịu yên phận mà đặc mông xuống , ngồi đối diện nhỏ.
Mở to mắt kinh ngạc nhìn tên này, nhỏ thầm nghĩ…….
Đưa tay lên sờ vào trán Tuấn……có phần lo lắng…-
“ Anh bệnh àh”..
Cười thật dịu, nắm lấy tay nhỏ, để xuống miệng rồi hôn vào làn da mịn ấy, Tuấn nhìn âu yếm….-
“ Không…, đừng lo…”…( Không lo mới lạ đó !!)
Thế là suốt tiết học, Tuấn chao chút từng chi tiết , giản thật cặng kẽ cho nhỏ nghe, Phương học mà lò cứ lo thấp thỏn, không biết cái tên này lại định bày trò gì đây….Chốc chốc, nhỏ lại ngước lên nhìn Tuấn. Thi
……………..Cốc.....................
" Tập trung vào bài nào"
Đao đến ứa nước mắt, lấy tay xoa xoa cục u trên đầu mình. phóng tia mắt xẹt lửa nhìn Tuấn.
.Hiện tại....................
" Ha, đã quá........"- Tựa lưng vào ngực Tuấn, Phương hưởng thục một cách thật sảng khoái.....
Đang phê trong làn nước nóng, chợt nhỏ nhớ đến tên Phong, ngước đầu lên hỏi Tuấn.....-
" Anh này.."
" Hửm..?"- Vòng tay đang ôm trọn cái eo bé nhỏ của Phương, giọng dịu dàng ........
" Em thấy hơi lạ, hình như Phong có vẻ biết Nghi từ lâu rồi hay sao ấy, anh có thây vậy không, hủm...."- Nghiên cổ mình qua vai Tuấn, dựa hẳn vào , cứ như đang nằm ghế sofa vậy.
Chết men ..! không biết phải trả lời thế nào nhỉ, đành giả ngu ......-
" Yêu..., đâu nhất thiết phải biết lâu thì mới được ..."
Ngẫm nghĩ câu nói của tên này, nhưng lòng nhỏ vẫn còn mơ hồ lắm, Í mà chẳng phải nhỏ và Tuấn cũng chỉ gặp nhau trong khoảng thời gian ngắn sao......vậy mà không ngờ lại yêu tha thiết Tuấn như vậy.
Thế là không còn cớ để bắt bẻ nữa rồi......
. .Thư thản vài phút, chợt nhỏ lại hỏi tiếp......-
" Tại sao Phong lại không nói sự thật cho Nghi biết, mặc dù có lẽ sẽ bị khá sock, nhưng còn đỡ hơn là dối gạt nó..."
Hôn lên đầu Phương , Tuấn thư thản trả lời....-
" Chẳng phải anh đã bảo, khi nào cảm thấy nên nói thì tự động tên đó sẽ biết cách giải quyết rồi sao....."
Vẫn chưa thỏa mãn, nhỏ lại....-
" Nhưng Phong......................."
Đột nhiên, Tuấn ưỡng người lên, không dựa vào thành bồn nữa, khiến nhỏ cũng phải chòm lên theo, tay dời lên trên xoa, nắn ngực nhỏ, tay lướt chầm chậm xuống phía dưới . Thọt vào kẽ giữa hai chân nhỏ, đút sâu ngón tay vào. Làm cho Phương giật thót tim lên...
" Áh....ah.hh..h....h......."
Hoảng hồn.....Phương nấc từng tiếng...-
" Đ.ừ.n..g ...đ.ừ.n.g,........a.n.h ..là.m ..c.á...i... g.ì ..vậ.y..... "
Giọng lạnh băng, có phần tưng tức.......-
" Một cũng Phong..."
" Hai cũng Phong......"
" Tại sao cứ mở miệng em lại nhắc tên người con trai khác.............."
Không ngừng hoạt động, những ngón tay của Tuấn cứ liên tục ấn sâu rồi rút ra khỏi chỗ ấy của Phương, khiến nhỏ cảm thấy toàn thân như bị chích điện........Thở gấp....-
" K.h.ô.ng...k.hô.ng...p.hả.i....a.n.h... hi.ể.u... lầ.m... r.ô.i...."
Tỏ vẻ không quan tâm câu nói của Phương , càng lúc càng nhanh hơn nữa, cuối đầu xuống hôn ngây ngất lên vành vai, cổ.. trắng nõn của nhỏ, một tay dời lên phía ngực, ( làm gì đó tự hiểu ....!...)
Bất chợt Tuấn lên tiếng...-
" Chẳng lẽ em thích......."
Chưa kịp để tên này nói hết, Nhỏ nhảy giận lên, xoay người lại nhìn Tuấn bằng đôi mắt tưng tức......
" Sao anh dám nghĩ em như thế....."
Chóng tay vào nền gạch trên thành bồn, nghiên đầu, Tuấn cười đểu.......
" Anh nói không đúng ...??"
Mặt nhỏ bắt đầu đo đỏ, nhưng tên này vẫn không hề thay đổi nét mặt...Phương cảm thấy nóng hừng hực trong người......nghẹn ngào nói....-
" Em không yêu ai khác ngoài anh, sao lại nghĩ em như vậy..."- Ánh mắt dần ươn ườt.
" Anh không tin, nếu yêu bảo yêu anh, tại sao ngay cả khi chỉ còn hai đứa mình , em lại thoăn thoát nói về người đàn ông khác......"- vẫn lạnh lùng nhìn nhỏ...
Phản ừng mạnh với câu nói của Tuấn, Phương tức đến nhấn mạnh từng câu....-
" Em đã nói, em yêu mình anh mà, sao cố chấp thế, tên ngốc này..."
" Chứng minh đi...."- Cười đểu , nhưng ánh mắt không còn sắc thép như lúc nãy nữa, mà trở nên thật ấm áp....
Đớ người với cái kiểu nói năng của Tuấn, Phương mở to mắt ra ,....lấp bấp....-
" Hả....c.á.i ...g.ì ...c.h.ứn.g... ch.ứ.ng ...m.i.nh ...!!."
" Sao , em không làm được ah."
Gương mặt Phương trở nên đỏ lầu lậu, ngượng chín cả người, xấu hổ đến muốn chết đi được.........Nhìn Tuấn với đôi mắt gượng gạo....một hồi sao , nhỏ cũng dần dần tiếng gần Tuấn.
Đặc hai tay lên vai tên này, kề sát thân mình vào ngưới Tuấn, Phương chủ động hôn lên môi , rồi lại dời lên trán, xuống mắt rồi tới mũi.........Phải nhỏ yêu tha thiết Tuấn, nên cảm giác ngại ngùng cũng gần như biến mất........Cứ thế mà Phương hôn Tuấn một cách thật nhẹ nhàng nhưng không kém phần ngây ngất.....
Chợt nhỏ dừng lại nhin vào mắt Tuấn, mí mắt nhỏ chỉ hé mở nữa đường, nhìn phê phê sao ấy, giọng thật dịu....khẽ nói...
" Em yêu anh "
Đáp lại với lời nói ấy là sự tĩnh lặng. Tuấn chỉ mỉm cười, sau đó vòng tay ra sau , ôm chặt lấy thân nhỏ, kéo sát vào hôn thật mãnh liệt
Thay vì ngày nào, nhỏ cũng tắm chừng 1 tiếng mói chịu lếch ra, nhưng hôm nay đặc biệt. Chả biết cả hai làm cái quái gì mà tới 11 giờ tối mới chịu mò ra. Mà hình như hai tên ngốc này bắt đầu tắm vào lúc 6 giờ ấy chứ. ( Sax...x......nhẫn 5 tiêng lần hả trời...bó chíu....)
Chưa dứt, vừa mới choàng khăn lau người, Phương định mặt chiếc áo ngủ vào thì Tuấn từ trong phòng tấm bước ra, đẩy nhẹ người nhỏ ngã xuống giường, ......tóc tên này vẫn còn lấm tấm gịot nước, làm nhiểu xuống mặtt Phương, khiến nhỏ lạnh tê cả cơ thể.
Giật mình với hành động đó, Phương ....-
" Này buôn em ra, mới lúc nãy mà....."
Gương mặt hơi đỏ vì ngâm quá lâu trong nước, Tuấn cuối người xuống hôn vài cổ Phương.....
" Chưa đủ ..."
Vâng chỉ vỏn vẹn hai chữ thế là tên này nhào vô làm việc tiếp mà không cho nhỏ có cơ hội nói thêm câu thứ hai.
Hôn mê miệt vào làn môi căn mọng ấy, kéo cả cái khăn trên người nhỏ ra, áp sát cơ thể mình đè lên người nhỏ, Tuấn di chuyển , mó mẩn trên làn da mềm mại .
Hôn lên bầu ngực đầy đặng , tay xoa xoa vật hồng hồng nho nhỏ , sau đó ngậm hẵng vào miệng mình. Nhỏ không còn biết làm gì để kháng lại cảm giác tê dại ấy, ưỡng cả thân mình lên, hai tay ôm lấy đầu Tuấn, đôi mắt khép chặt lại.
Dần dần dời xuống dưới, Tuấn ôm lấy đôi chân nhỏ đẩy co lên , sau dó ghì lại, dang rộng nó ra, đưa lưỡi mình vào chỗ nhạy cảm ấy.
Lưỡi cứ chuyển lên, chuyễn xuống rồi lại thọt sâu vào.-
" Ah...ah......ah........đ....ừ.n.g ...đ.ừ.n.g ...m.à......"
Bấu víu lấy tấm nệm, nhỏ quằn quại người đi vì cái cảm giác tê tái quanh vùng dưới của mình.
Đôt nhiên Tuấn dời người lên phía trên, hai tay vẫn khép sát vào chân nhỏ, nâng cao hơn nữa, bất chợt đưa vật ấy vào.......làm tim Phương như chết đứng lại.
" ÁH......H...H..."
Nhịp nhàng di chuyển, hôn lên giọt nước mắt trên gương mặt đõ ngầu của nhỏ, sau đó lại quấn lấy môi Phương.
.........Một hồi lâu sau........
Tuấn xoay người Phương lại, để nhỏ nằm xấp........và................
( Rồi rồi.....tả thế đủ hiểu khúc sau thế nào há......KY rút quân đây, đứng trong phòng này thêm chúc nào nữa, chắc KY nhập viện quá....)
....................Ánh nắng cũng dần ló dạng..............
Đưa tay lên vuốt mái tóc , đôi mắt nhăn lại vì cái nắng hắt lên từ phía cửa sổ, nghiêng đầu xuống, nhìn người con gái vẫn còn đang thiếp ngủ trong gương mặt thiên thần, hai má hồng hồng như hoa.
Khẽ vuốt lên gò má nhỏ, Tuấn mỉm cười thật âu yếm nhìn Phương,.... chòm tới hôn vào môi. Sau đó lại kéo thân nhỏ vào lòng mình.
Tại Ngôi biệt thự sang trọng.......................
" Không thể nào.làm ơn ...., làm ơn.đừng nói với tôi như thế."
...................." Chúng tôi xin lỗi, thật sự ông ta không còn thở được nữa..."
" Không chồng tôi không thể chết được............."
" Ba ơi.........! ba ơi!>....."
.................................................
.................................
" Anh Phong, sau này con muốn làm gì..."
" Con muốn giống ba, trở thành người tài giỏi, sau đó con sẽ cùng ba quản lí SPY, ba nhá...."
…………….
" Hà....hà....hà....con trai ba giỏi lắm........."
" Hi...........hi........hi....."
" Lại đây nào...........Phong....."
" Ba ơi ..hưc....hức...chứ....con diều bị dính lên cây rồi,......haaaaaa con không lấy được....."
" Đừng khóc , ngoan nào...Để ba giúp con nhé..."- người đàn ông đi tới nhất bỗng cậu bé lên vai mình.....
" A...! lấy được rồi,.....ba con giỏi quá...."- Nụ cười tràn ngập hạnh phúc....
" Không...."
" Không chịu, không muốn...."
"Anh Phong , con ngoan, nghe mẹ nói.......con đừng như thế nữa, mẹ sợ lắm...."
" Không , ba không có chết, họ gạt mình đáy mẹ, ba không thể chết....con không múon vậy....con không muốn..hức....hức....hứccc........."
" Anh Phong , lại đây với ba nào..........."
Cậu bé cười hớn hở chạy về phía người đàn ông đó,.......thế nhưng càng lúc bàn tay càng xa dần....chạy mãi nhưng không tài nào nắm lại được.........
Gương mặt mặt cậu bé trở nên hoảng sợ ....-" Đừng ba ơi, đừng đi......ba đừng bỏ con mà...." " Đừng..."
" Đừng đi...."
" Đừng bỏ con......"
Trán đổ đầy mồ hôi,...đầu xoay hết bên này, lại xoay về bên khác....Chợt giật thóc người ngồi chồm dậy..........
Lại một lần nữa cơn ác mộng ấy ập về, trong giấc ngủ của hắn......Chóng tay vào đầu, đau buốt..........
Không chịu được cảm giác này,.....thật kinh khủng......Nỗi sợ hãi cứ bao trùm lên người hắn.......
.....Ngồi suy nghĩ một hồi lâu, Phong bất giác nhận ra, bên cạnh mình có một người con gái đang ngủ....
Hơi thở nhịp nhàn, trái tim bé bỏng ấy cứ nhịp lên nhịp xuống, mắt ngắm nghiềm với đôi mi cong vuốt, gương mặt hồng hồng, xinh xắn như một thiên thần, đôi môi mềm mại nhỏ xinh ấy...........
Nhìn nó, mà lòng hắn cũng dần bình yên trở lại, ....thật trờ trêu mà.....
.
Hắn ôm đầu cúp vào đầu gối, lòng dằn vặt nhau, tim như rút lại.....
Cựa quậy mình, dần hé mở mắt lên, hôm nay không như mọi bữa, vừa tỉnh dậy, người đầu tiên nó thấy không ai khác ngoài Phong. Nhẹ nhàng ngồi dậy, từ phía sau, ôm lấy người hắn,....-
" Chào buổi sáng...-
Dựa đầu mình vào lưng, ngực áp vào thân hắn, nó nói khẽ........
Hơi bất ngờ với hành động đó, nhưng vòng tay này khiến lòng hắn ấm dần......ôm chặt đôi tay đó, xuôi từ từ theo, sao đó đan xen vào những ngón tay, siết chặt lại .
Hắn xoay người trở lại, nâng cằm nó lên, hôi vào đôi môi ấy, rồi dời xuống chiếc cổ gợi cãm của Nghi.
Nói với giọng đầy yêu thương.........
" Em ngủ ngon chứ...."
Ngã vào lòng Phong, nó hạnh phúc trả lời.....
" Ùhm...m..."
Sau khi cả hai đã thực hiện xong nghĩa vụ cá nhan của mình, nó ra trước, ngồi bịch xuống giường chờ hắn. Phong bước ra,…… người đã chỉnh trang lại đồng phục, nhưng lại thoáng ngạc nhiên khi thấy nó vẫn còn khoác lên người chiếc áo sơ mi của hắn.........-
" Sao em khong thay đồ..? "
Đứng dậy, tiếng lại gần hắn, choàng tay qua cổ Phong, nó ngưỡn đầu lên nói với gương mặt nũng nịu, yêu không tả....-
" Anh thay giúp em nhé....!"
Ngã ngữa với lời đề nghị của nó, hắn hơi choáng trước sự bạo dạng và gương mặt hớn hở không kém phần gợi cảm na`y.
Tự nhiên lời nói ấy cứ như kích thích hắn, Phong cười ấm áp , vòng tay ôm lấy eo nó, tay kia tháo luôn hai cút áo còn lại trên người nó, rùi tay phía sau nhẹ kéo rê áo, tuột dần xuống.
Bây giờ trên người nó không còn gì ngoài chiếc quần nhỏ xinh của mình, thân thể của Nghi phơi bày trước mắt hắn, đẩy sát vào người mình hơn, khiến cho cả hai cảm giác được từng chi tiết trên người của đối phương. Cuối đầu xuống hắn hôn vào làn môi đó mê miệt....khẽ nói vào tai nó.....-
" Vậy để anh giúp em....."
Đôi tay di chuyển khắp thân thể Nghi, Phong nhẹ nhàng mặt từng thứ từng thứ một lên người nó. Bất chợt hắn ngồi thụp xuống, hai tay ghì mông nó lại, đặt một nụ hôn lên đó...( từ hiểu ...), khiến người nó nóng lên.
Cứ thế mà bày tay nhè nhẹ lướt theo đôi chân nõn nà ấy, từ từ dời xuống, với lấy chiếc váy trên giường, hắn vòng ra phía sau , kéo lê lên phía trên, thắc lại chiếc cúc , rồi khóa sợi tia lại.
...................Xong xui mọi việc, đứng thẳng dậy, lại ôm vào eo nó, cười âu yếm nói....-
" Để anh chải tóc luôn nhé...."
Mặt hơi ngượng vì cử chĩ ân cần, nhìn nó và hắn chẳng khác gì đôi vợ chồng là mấy.........nó khẽ gật gật cái đầu...
........Xoay người nó lại, ngồi vào lòng hắn, cầm chiếc lược lên, hắn nhẹ nhàng chải vào mái tóc mềm mượt ấy. Lòng nó ngập tràn hạnh phúc, .
Cười tích mắt cả đi.
.. .Sau đó chừng nữa tiếng.
Khi nó và hắn đã ăn bữa sáng xong, nắm vào bàn tay bẻ nhỏ ấy, cả hai đi đến trường...
..Chợt từ xa có một người xuất hiện, và đã khá sock khi chứng khiến cảnh tượng ấy............
Người đó là ai .................???
Mọi chuyện sẽ điển ra thế nào....
Các bạn đón xem tập sau nhé......Cháp 33 “ Gặp..! ”