Lửa Và Nước Mắt


Trời đỏ hoàng hôn trên bầu trời kia, những con chim bắt đầu bay đi về tổ !

Người người mỏi mệt !

Kẻ kẻ lại cứ tiếp tục cuộc sống của mình !

Chiến sự chưa chấm dứt !

Trong nhân gian, chuyện đời lại cứ là lẽ vô thường như thế !

Ở nơi xa kia, người cha đang chiến đấu vì đứa con của mình !

Trực vẫn đang lao thẳng vào viên đạn lửa kia !

Con quỷ lao đi với tốc độ cực nhanh, bàn tay cháy phừng ngọn lửa màu xanh đáng sợ !

Bên dưới, đạo sĩ cùng quỷ đều ngước lên nhìn, trong mong thấy kết quả của trận đấu !

Có lẽ, cả người chết cũng đang trong mong một kết cục !

Va chạm !

Uỳnh !

Chỉ thấy trên cao người và quỷ đâm thẳng vào nhau, một tiếng động lớn đinh tai phát ra !

Người và quỷ chạm nhau tạo nên một vụ nổ lớn, ánh sáng bừng lên chói mắt !

Ánh sáng nhạt đi !

Có gì đó đang rớt xuống !

Phập !

Một thanh kiếm gỗ phi phàm đã cắm thẳng vào mặt đất !

Rầm !

Gần bên cạnh, một người vừa từ trên không đáp xuống !

Lần này, người Trực gần như nhuộm máu, cả người run rẫy như sắp ngã, Vọng Thê cũng đã bị giải trừ !

Trực run run lê từng bước một đến gần thanh Phụ Ân !

Phía sau làn ranh, các đạo sĩ im lặng đứng nhìn, dường như, mỗi người một cảm xúc...

Lại giống như ở Đêm của Lễ Thề Ước, rõ ràng là không thể, vậy mà vẫn bước lên....

Người đó, vì gia đình mà trở nên mạnh mẽ !

Loài quỷ nhìn Trực với một con mắt kính nể !

Trời đã về đêm, bầu trời đã dần tối lại, mây trên trời dần nhạt màu đi !

Cạch !

Cầm lấy thanh Phụ Ân trong tay, dường như trong lòng Trực có cảm giác gì đó an toàn hơn !

Gương mặt Trực lúc đó hơi xoay đi, nhìn về một nơi nào đó, xa xăm lắm....

Người hữu tâm sẽ nhìn rõ, hướng Trực nhìn....

Hướng của Hưu Lương.

Đôi mắt đầy gân đỏ và mệt mỏi đó, dường như, mong ngóng điều gì, dường như....

Nhung nhớ điều gì !

Tiếng cười còn vẳng bên tai, ngày nào đến, rồi lại đi.....

Ngoảnh một khắc, dạ tương tư, người say cùng năm tháng !

Nhớ, cô bé một ngày nắng đẹp gặp ở nơi bãi cỏ,

Nhớ, nước mắt ai rớt theo từng ngày tháng !

Để rồi đi, chia ly một chút nồng !

Để rồi về, gây bao nỗi trái ngang !

Đời,

Nợ tôi bao nhiêu là giấc mộng !
Vẫn giữ trong lòng, hoài niệm xưa !

Rồi lại có kẻ hữu tâm nhìn thấy Trực nghiêng khẽ đầu nhìn về phía ngôi làng, nơi có người con trai của mình. Đó là minh chứng ột chuyện tình, cho ý chí của một người con trai, và có lẽ là....duyên phận !


Rầm !

Từ trên trời lại hạ xuống một vật nữa !

Lần này là một con quỷ đã cụt một cánh tay phải !

Máu đen từ trong con quỷ vẫn đang tiếp tục tuôn ra !

Nó nhìn Trực càng thêm cay cú, mặt mày nhăn nhó !

Trực chỉ im lặng nhìn con quỷ đối diện mình !

Tất cả đạo sĩ và quỷ đều im lặng, không ai muốn nói gì, họ chỉ nhìn, chỉ suy nghĩ và chuẩn bị cho điều xấu nhất !

- Grécccccccccccc

Con quỷ chợt ngửa cổ lên trời hét lớn !

Mắt nó lồng lộn lên, nó lấy tay còn lại, kéo phăng những mũi tên ở ngực mình ra !

XOẹt !

Máu từ đó phúng ra một ít !

Nó ném thẳng những mũi tên về phía Trực !

Những mũi tên như có linh tính, tự động nhắm thẳng vào Trực mà bay đến !

Gương mặt Trực vẫn thế, nhưng chợt người ta nghe thấy một câu hờn :

- Vọng Nhi !

Tên của câu hờn !


Xung quanh Trực hiện ra tầng tầng lớp lớp những hư ảnh các cặp vợ chồng khóc lóc , dìu dắt nhau , la hét đau lòng trước cái chết của con mình !

Tầng tầng lớp lớp hư ảnh đó che chắn Trực vào bên trong !

Nước mắt chảy thành sông , nổi đau thấu trời xanh !

Những mũi tên của con quỷ kia bay vào Trực, chỉ có thể đâm vào trong hư ảnh, không tìm thấy được Trực bên trong những hư ảnh kia !

Mũi tên cứ bay loạn qua loạn lại trong làn ảo ảnh !

Mọi người bắt đầu có chút hồi hợp !

Trời đã tối, trăng bắt đầu lên !

Cầu lửa vẫn đang lao đến, sáng rực một lằn trên bầu trời, như một vệt sao băng....

Đội quân đen vẫn đang trên đường lao đến, không ngừng nghỉ một phút giây nào !

Trở lại cùng đêm đen,

Cùng với trời tàn và lòng người trăm ngàn cảm xúc !

Vút vút vút !!!

Những mũi tên vẫn tiếp tục lao vào trong hư ảnh đó mà cắn xé !

Trong đó vẫn không có tiếng động !

Không thấy Trực !

Trực đã hoàn toàn trốn trong hư ảnh !

Gréccccccccccccc !!!!!!!!!!!!!!!!!

Con quỷ đã tức lồng lộn lên !

Nãy giờ đã qua lâu, sao mà tên loài người kia vẫn không ra ? sao hắn lại trốn tiếp tục như thế ?

Một vài người bắt đầu bàn tán xì xào !

Có gì đó không đúng !

Sao không phản công ? đã núp bên trong hư ảnh khá lâu rồi !

- Nó đang chờ cái gì đó !

Bên quỷ bổng nhẹ lên một tiếng nói !

Một con quỷ đứng cuối cùng, toàn thân màu đen, nhìn như là một con người to lớn gấp đôi người thường với cơ bắp nở rộ, săn lại như đá và đôi con ngươi màu đỏ !

Một số con quỷ khác bắt đầu lưu ý lời con quỷ này nói !


Chờ đợi cái gì ?....

- Tìm diệt nó đi, đừng cho nó thời gian nữa !

Một con quỷ rống lên !

- Phải, phải diệt đi ! diệt đi !!!!!

- Diệt diệt diệt !!!!!!


Bắt đầu vài con, sau cùng tất cả các con quỷ đều cùng nhau hét rống lên !

Con quỷ đang đánh cùng Trực càng trở nên điên cuồng hơn !

Bên đạo sĩ im lặng, mọi người khẽ nhìn nhau nhưng không ai nói gì !

Trời đã tối, nhưng mọi người vẫn nhìn rất rõ !

Một tiếng giận dữ cất lên :

- Mày đang đợi gì hả tên kia ? Mày có thể thắng sao hả ?

Con quỷ kia càng thêm điên cuồng !

Nó lao vào chổ này, lao vào chổ kia !

Những mũi tên không ngừng lao vút đi trong đám hư ảnh !

Chợt !

Hư ánh hóa thành khói trắng !

Một đám khói trắng khổng lồ !

Trong làn khói trắng, một đôi mắt mệt mỏi đầy tơ máu hiện ra, miệng rít lên từng câu lạnh buốt :

- Tao đợi Trăng !

Khói quấn lấy người đó trước khi tan đi !

Khói làm nên một dáng dấp huyền ảo của người anh hùng !

Đợi Trăng ?

Lẽ nào là.....

- Vọng Nguyệt !

Nơi nào có trăng, nơi đó ta bất bại !

Âm thanh của chiêu thức quen thuộc !

Trăng đã lên cao, trăng rất sáng !

Người ở dưới thấp, người bắt đầu điên dại !

Đêm đen đến, người điên dại tới !

Trực lao vút về phía con quỷ, mũi kiếm Phụ Ân ánh lên một ánh sáng xanh !

Xung quanh người trăm ngàn mũi tên được nén bằng ánh sáng của mặt trăng đang di chuyển không ngừng !

Mắt quỷ căng to !

Tên quỷ đến gần Trực thì bị đẩy ra không thương tiếc !

Vài cây đã gẩy !

Bóng đỏ Trực đó, lao vút đến con quỷ, một tốc độ cực nhanh !

Đâm vào !

Roạt !!!!!!!!!!!!!!!

Không có âm thanh nào khác ngoài một tiếng như tiếng cắt giấy !

Tiếng cắt rất ngọt, rất chuẩn !

Ở nơi kia, Trực đang đứng phía sau con quỷ, đưa lưng lại với lưng con quỷ !


Trên trời, trăm ngàn mũi tên vẫn đang chuyển động !

Con quỷ đứng yên đó, há hốc mồn không cử động !

Tất cả đạo sĩ im lặng, không ai dám gây ra bất kỳ âm thanh nào !

Trời đêm hoang vắng, yên lặng như tờ !

Quỷ cũng im, nhường âm thanh lại cho nhịp thở hồi hợp !

Trực bước lên một bước !

Cạch !

Ầm !

Tiếng bước chân của Trực !

Tiếng nổ tung của con quỷ đang đứng trân trân kia !

Máu bay tứ tung, lại thấm ướt thêm một chút lưng của Trực !

Máu văng đến chân của vài con quỷ gần đó, hòa vào đất, văng màu mặt của các đạo sĩ phía sau !

Ở nơi con quỷ vừa nổ tung kia, một hư ảnh có hình dáng giống y như con quỷ đó xuất hiện, trên bầu trời chợt thò ra vạn vạn cánh tay ngo ngoe như cố sức bắt cho được hư ảnh kia !

Đó là linh hồn !

Còn trên trời kia là những kẻ lấy linh hồn !

Một hình mặt quỷ cười y như hình vẽ mà Trực và con Quỷ đã vẽ hiện ra trên bầu trời !

Lần này rất lớn !

Linh hồn con quỷ giãy dụa một cái nhưng không đủ sức, bị hút bay thẳng lên trên đó !

Vạn vạn cánh tay kia xao động ! Cố vớ bắt lấy linh hồn kia !
Linh hồn đó bị vài cánh tay chộp lấy, mặt nó vẫn đang giảy dụa, những cánh tay kéo nó vào trong làn mây !

Mặt quỷ cười biến mất, những cánh tay ẩn lại vào trong mây !

Linh hồn của con quỷ kia đã thuộc về Tam Đại theo đúng ký ước !

Một số đạo sĩ còn non, lần đầu thấy cảnh này đều rùng mình !

Bên quỷ im lặng, không còn chút coi thường Trực !

Trực, dường như không màn đến !

Trực nhìn chằm chằm vào hàng ngũ của quỷ kia, mạnh mẽ nói :

- Ai là người chết tiếp theo ?

Lời nói mạnh mẽ, nhưng cả người run rẩy như không có lực !

Cứ ngỡ như đã ngả, nhưng vẫn kiên trì không gục xuống !

Cứ thấy như đã là hơi tàn, mà cứ sừng sững như không cách nào thất bại !

- Vậy thì để tôi thử xem !

Lần này, một giọng nói dễ nghe từ bên quỷ cất lên !

Quỷ tách ra một lối đi, gương mặt chúng kính sợ !

Dường như con quỷ này cực kỳ mạnh và có tiếng !

Bên đạo sĩ bắt đầu xôn xao, Trực vẫn run rẩy mà đứng đó !

Từ cuối hàng, một con quỷ to gấp đôi trực mang hình dáng con người với những cơ bắp rắn như đá đang bước đến !

Người thuần màu đen với con ngươi màu đỏ lửa !

Xung quanh con quỷ này có một cái cảm giác mạnh mẽ vô cùng không giống như những con khác !

Cảm giác này là.....

Phải rồi !

Bá Vương !

Cách gọi dành cho các con quỷ cao tầng mạnh nhất !

Cảm giác của những con quỷ cao tầng thật sự đè nén xuống trái tim của đạo sĩ !

Đây là....

Màu đen....mắt đỏ.....

Hắc Hỏa Thần !

Tự xưng là thần vì cho rằng người đã không đủ sức để hắn cùng so tay !

Nay hắn tình nguyện xuất chiến !

Hắc Hỏa Thần dừng bước lại nhìn Trực !

Trực đưa tay lên, định rạch lấy máu ở tim mà vẽ thêm một cái khế ước quỷ nữa !

- Tôi không lặp khế ước, cứ đánh đi !


Hắc Hỏa Thần đột ngột cất tiếng !

Trực im lặng một lát rồi cũng rút tay về, nhưng ngay tức khắc, điều động tất cả các mũi tên trăng kia hướng thẳng đến Hắc Hỏa Thần mà lao vào !

Ầm ầm ầm !!!!!!

Âm thanh rền vang đầy chói tay !

Bụi bay mịt mù, mặt đất đầy chấn động !

Chỉ thấy những mũi tên không ngừng lao vút vào Hắc Hỏa Thần, không thấy tên đó né ra, không thấy bất cứ một sự di chuyển nào !

Cứ thế mà nhận đòn !

Trong đám đạo sĩ, một người xoay lại nói nhỏ to cùng vài người phía sau !

Trong đó, ba người đạo sĩ, hai già một trẻ có vẻ bị thương khá nặng đắn đó gì đó rồi lao vút đi về phía ngôi làng !

Xoạt !

Một tiếng động gió !

Bụi cát bị đẩy ra hai bên !

Bên trong, Hắc Hỏa Thần vẫn lành lặn không một vết sướt !

Trực gương mặt vẫn trầm lặng, nhưng cánh tay càng thêm run rẩy....

Hắc Hỏa Thần bước đến !

Lúc này, từng bước đi đó, không ai cản được !

Ai sẽ cản được vua ?

Bập !

Hắc Hỏa Thần đừng trước mặt Trực !

To gấp đôi, cao gấp đôi !

Cánh tay bắt lấy cổ Trực, từ từ kéo lên trước mặt !

Trực lơ lững giữa không trung, không cách nào thoát ra được !

- Kẻ mạnh, mạnh đến vô cùng, kẻ yếu, yếu đến vô cùng ! Kẻ mạnh thì thắng, kẻ yếu phải thua !

Hắc Hỏa Thần nhẹ nhàng nói một câu !

Tất cả các đạo sĩ có phần sợ hãi, run rẩy lên !

Trời đêm, nghe quỷ nói, lòng người dao động !

Xoẹt !!!!!!!!!!

Trong lúc đó, bên trời xuất hiện một quả cầu lửa đang cháy phừng dữ dội !

Hắt lên ánh sáng dữ dội giữa đêm khuya !

Ầm !!!!

Quả cầu lửa đâm thẳng vào vùng đất gần với Hắc Hỏa Thần và Trực !

Bụi bay mịt mù, mặt đất lung lay, chắc chắn một cái hố nữa đã được tạo ra !

- Xin được phản đối câu nói vừa rồi !

Một giọng nói đầy mạnh mẽ vang lên từ trong khói bụi !

- Người nào ?

Hắc Hỏa Thần chợt cảm thấy áp lực, người đến vô cùng mạnh mẽ, Hắc Hỏa Thần dè dặt hỏi !

Từ trong khói bụi, một cánh tay hiện ra, cánh tay chắc khỏe vô cùng, rõ ràng chỉ có thể là một trung niên !

Trên tay đó đang cầm một lá bùa vàng, trên lá bùa ghi hai chữ nguệch ngoạc : “ An Lạc “ !

An Lạc.....

Ở nơi này, chỉ có một An Lạc mà thôi.....

Lẽ nào.....

Cuộc chơi càng thêm phần thích thú !

Giữa đêm khuya, thấy ánh lửa, dường như là dẫn lối, dường như là hy vọng....

Hy vọng.....

Hắc Hỏa Thần nới tay, Trực ngã ầm xuống đất !

Hắc Hỏa Thần xoay người lại, nhìn chằm chằm vào trong làn khói bụi kia !

Tất cả đạo sĩ cũng hồi hợp nhìn theo !

Bên quỷ cũng im lặng nhìn theo !

Trực nằm bên dưới nhìn chằm chằm vào trong làn bụi khói !

Một bóng người dần dần hiện ra !


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận