Luân Hồi

Chương 11 (a): Tài phú ngoài ý muốn
Ăn cơm tối xong, người một nhà dời ghế dựa ngồi trong sân hóng mát, thời tiết ngày hôm nay rất tốt, trong bầu trời đêm vạn lý không mây, bầu trời đầy sao sáng ngời chói mắt, xa hoa chẳng khác gì tiên cảnh trong thần thoại làm Trương Lam âm thầm cảm thán. Ở kiếp trước vì sinh tồn vẫn luôn bận rộn làm việc, không hề có thời gian ngẩng đầu lên ngắm nhìn bầu trời đêm xinh đẹp như thế, lại thêm khí thải bên trong thành thị cản trở ánh sáng của những ngôi sao, cũng cản trở cả ánh mắt của mọi người thưởng thức.
- Cha, ngày mai cha muốn đi lên thị trấn phải không?
Trương Lam hỏi.
- Ân, con trai bảo bối, có muốn mua đồ chơi gì không, nói đi, muốn cái gì cha sẽ mua về cho con.
Lão đầu tử hỏi cũng không hỏi, trong miệng bắt đầu bảo đảm hứa hẹn như xe lửa chạy loạn, diện mạo hoàn toàn thể hiện rõ phong cách của nhà giàu mới nổi. Trương Lam âm thầm trợn mắt nhìn lão đầu tử nhà mình.
- Không phải, ngày mai con cũng muốn đi cùng!
- Không cho đi!
Lão đầu tử không chút nghĩ ngợi:
- Một nhi đồng tóc còn chưa mọc đủ, cả ngày mang theo con lại ra thể thống gì!
- A, hình như chủ ý kiếm tiền là do con đưa ra đi, hình như có câu uống nước cũng không nên quên người đào giếng đi?
Trương Lam tiếp tục khinh bỉ.
- Nha…

Lão đầu tử gãi gãi đầu, thật đúng là có chuyện như vậy nha, tại sao mình lại quên tiểu gia hỏa này thật sự không tốt chọc tới hắn đâu, giống như luận về cãi nhau, từ khi tiểu tử này có thể nói chuyện chính mình chưa từng chiếm qua được tiện nghi của hắn đi?
- Ngày mai cha muốn làm sao đi đây?
Trương Lam tiếp tục đả kích lão đầu tử nhà mình.
- Ách?
Trương Tông Quân có chút ngẩn ra, nhịn không được lại gãi gãi đầu, phải nha, làm sao mà đi đây? Trước kia lúc huấn luyện dân binh đều do Bộ võ trang của huyện phái xe tải xuống đây chở người, lần trước đi lên thị trấn là đi nhờ xe của bên tín dụng xã, lần này sao, làm sao đi đây? Chẳng lẽ đi bằng xe đạp? Chỉ cần ngẫm lại đạp xe đi về hơn 150 km, Trương Tông Quân đã không tự chủ được rùng mình một cái – hiện tại cũng không có xe công cộng từ thị trấn xuống hương thôn cho ngươi ngồi đi a!
Hắn bỗng nhiên kịp thời phản ứng, nhìn chằm chằm đứa con của mình:
- Nói như vậy là con có biện pháp?
- Ân, thật ngượng ngùng, con vừa lúc có một biện pháp!
Trương Lam gật đầu thừa nhận.
- Nói mau!
Lão đầu tử có điểm phát điên, đứa con này phải gọi là gì đây? Đùa giỡn ông già mình chơi sao?
- Mang con đi chung!
Trương Lam tiếp tục đưa ra điều kiện cho mình, không chút nào thỏa hiệp.
- Được rồi!
Lão đầu tử ủ rũ làm ra thỏa hiệp. Bộ dáng chẳng khác gì chú gà trống bị đánh bại trận. Tại sao mình lúc nào cũng không thể đấu lại con mình đâu, dù có một lần cũng tốt đi, như vậy thật sự đả kích tự tin của một người làm lão tử. Chính mình giống như đã thật lâu thật lâu không có cảm nhận được uy nghiêm của một người làm lão tử đi? Thật thương tâm, thật mất mặt, nghĩ tới đây Trương Tông Quân lại nhịn không được bi ai, nước mắt ào ào.
Trương Lam cũng không tiếp tục kích thích lão đầu tử nhà mình, dù sao kích thích nhiều quá sẽ có người đau lòng.
- Trong thôn chúng ta không phải còn có một xe máy kéo Thái Sơn 50 hay sao, ngày mai cha đi mua hai gói thuốc, thương lượng một chút với bí thư chi bộ, đảm bảm hắn sẽ cho cha mượn!
Trước khi Trương Tông Quân kết hôn từng lái máy kéo hai năm tại Trường Bạch sơn, công tác chính là vào trong núi kéo gỗ thô trở về. Bởi vậy hắn biết lái máy kéo, việc này Trương Lam cũng biết, ở kiếp trước trong nhà Trương Lam cũng từng mua qua máy kéo, kỹ thuật lái máy kéo của Trương Tông Quân khá tốt, mấy người lái máy kéo trong thôn cũng do hắn dạy ra. Trương Lam vẫn luôn cho rằng lái máy kéo khó hơn lái xe hơi rất nhiều, ở kiếp trước khi Trương Lam học lái máy kéo xong về sau học lái xe hơi, thầy dạy lái xe chỉ thoáng giới thiệu cho hắn một chút, Trương Lam đã lái rất tốt, ngay cả thầy dạy cũng rất ngạc nhiên.
- Được không vậy?
Trương Tông Quân rõ ràng động tâm.
- Cha là thợ điện trong thôn, là người lái máy kéo giỏi của thôn, còn là đội trưởng đội sản xuất, quan hệ với bí thư chi bộ không tệ chút nào, nếu chút mặt mũi này mà hắn cũng không cho cha thì mới là kỳ quái.
- Đây không phải mình chiếm tiện nghi của mọi người trong thôn sao…

Trương Tông Quân vẫn còn chút do dự.
Người thật là giản dị thành thực quá đi! Trong lòng Trương Lam điên cuồng gào thét.
- Ngày mai khi mình về cha đổ xăng cho họ không được sao, hơn nữa hiện tại cũng không có việc nông vụ gì, máy kéo để không cũng chẳng việc gì làm không phải sao.
Trương Lam tiếp tục quạt gió.
- Vậy được rồi, ngày mai cha đi thử xem.
Rốt cục hạ quyết tâm, chỉ cần đổ thêm xăng thì cũng không thể xem như mình chiếm tiện nghi của thôn đi, Trương Tông Quân tự an ủi mình.
Ngày hôm sau, Trương Lam cùng lão gia tử dậy thật sớm, chạy tới nhà bí thư chi bộ, đưa lên hai gói thuốc đem sự tình nói ra, bí thư chi bộ thật sảng khoái vung tay lên:
- Không có việc gì, lái đi đi!
Hai cha con cầm chìa khóa đi tới kho để máy kéo, Trương Tông Quân muốn khởi động máy, Trương Lam vội vàng kéo hắn:
- Ba ba, hôm nay chúng ta cũng không có đi kéo đồ vật gì cả, mang theo thùng kéo làm gì, tháo xuống đi, chạy nhanh còn tiết kiệm được xăng!
Trương Tông Quân suy nghĩ cũng phải, mở thùng kéo, hai cha con ngồi lên đầu kéo, thật phong cách giống như lái xe hơi trên đường cao tốc, chạy thẳng ra thị trấn.
Đường ra thị trấn vẫn là đường đất, nhưng mặt đường thật rộng rãi, cũng không khó đi, chỉ dùng nửa giờ đã chạy tới nơi đóng quân của Vương doanh trưởng.
Vương doanh trưởng vừa lúc từ trong nơi đóng quân đi ra, nhìn thấy hai cha con ngồi trên đầu máy kéo chạy tới, vui vẻ kêu to:
- Ai, hai người từ đâu kiếm được máy kéo mà chạy đây?
Lần này Vương doanh trưởng càng thêm nhiệt tình, nhìn ra được tác dụng của 500 cân kia so với phỏng đoán của Trương Lam còn lớn hơn nhiều.
- Mượn trong thôn!

Trương Tông Quân nhảy xuống xe nói.
- Mau mau, mời vào trong!
Vương doanh trưởng nhanh chóng kéo hai cha con:
- Tôi đã phỏng chừng hai cha con anh tới giờ này rồi nên ra đón!
Đi tới văn phòng của Vương doanh trưởng, mọi người ngồi xuống, Trương Tông Quân cũng không khách khí, trực tiếp đi vào chủ đề.
- Vương doanh trưởng, hôm nay tôi không chuyện cũng không đến điện tam bảo. Mấy ngày hôm trước chúng ta không phải đã nói nhìn xem sinh ý như thế nào hay sao, hiện tại tôi chính là đến đây bàn chuyện hợp tác lâu dài với anh đó.
Vương doanh trưởng cũng là người thành thật nên thẳng thắn đáp:
- Tôi cũng phỏng đoán hôm nay anh tới là vì việc này, tôi nghe hai thủ hạ nói lần này anh kiếm được cũng không ít đi. Hôm nay anh tới tìm tôi, nói rõ Trương đồng chí anh cũng không quên chúng tôi, thật tốt, như vậy tôi giới thiệu rõ tình huống nơi này cho anh biết một chút!
Nói xong hắn tiện tay cầm lấy một trang giấy, lại tùy tay viết lên trên:
- Nơi này của chúng tôi có ba liên cộng thêm một vận chuyển liên, tổng cộng có 30 xe tải quân dụng, ở tình huống có thể cam đoan chúng tôi huấn luyện quân sự được bình thường, chúng tôi nhiều nhất có thể cung cấp cho anh 10 chiếc xe, nếu như trong thời gian ngắn thậm chí có thể là 20 chiếc, đương nhiên, chỉ có thể là một tuần thời gian!
M Long


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận